Bóc Ra Lớp Sương Mù

Chương 7: Tham lam cùng ghen ghét




Khi nghi phạm bị bắt, ông ta nhìn chằm chằm vào Chu đội một cách hằn học.

Ước gì có thể tiến lên xé xác cô ra, cái nhìn đó là làm người ta không thể nào quên.

Chỉ là đến lúc này, Hứa Đại Thần mới thực sự hiểu rõ về Chu đội.

Trước kia, anh chỉ nghe người ta nói cô lợi hại như thế nào, nhưng anh không để ở trong bụng, lúc này, anh mới nhận ra một người bình tĩnh đối mặt với nguy hiểm là điều hiếm thấy.

Trong lòng anh càng thêm bội phục người phụ nữ này.

"Ông hãy trung thực nói cách ông đã giết người như thế nào."

"Bằng chứng đâu, các người có bằng chứng gì nói tôi đã giết người?"

Sau nhiều lần thẩm vấn, nghi phạm không nhận rằng ông ta đã giết người.

Lão Vương và những người khác không còn cách nào với ông ta và công việc không thể tiến triển.

"Bây giờ chúng ta cần đặt bằng chứng ở trước mặt ông ta, làm cho tâm lý ông ta sinh ra sợ hãi, sau đó cố gắng dùng lời nói để kích thích anh ta. Những người có tính cách như ông ta, rất dễ bị khiêu khích, sau đó phá vỡ phòng tuyến tâm lý của ông ta. "

Hứa đại thần đã thấy qua nhiều loại người như thế, tất cả họ đều là những con vịt chết với cái mỏ cứng.

"Thế nào, ông nhìn người khác sống quá hạnh phúc nên tâm lý sinh ra ghen ghét." (kích thích ông ta)

"Hãy nhìn lại chính mình đi (Lão Vương tiếp tục tấn công bằng lời nói) ông muốn gì cũng không có, thất bại quá."

Lúc này, nghi phạm đã có hơi tức giận.

"Cả đời này ông chỉ là đồ phế vật, vợ con ông đều bỏ đi. Cả đời này ông cứ như vậy, cả đời lẻ loi một mình, luôn bị người ta coi thường."

"Đừng nói nữa, đừng nói nữa, tôi không xứng có được hạnh phúc."

"Ha ha, cho nên tôi đã giết hết bọn họ."

"Nếu tôi đã không có được, thì bọn họ cũng đừng nghĩ sẽ có được, dựa vào đâu mà cuộc sống của họ tốt như vậy."

"Tôi từ nhỏ lớn lên ở một ngôi làng miền núi nghèo khó, từ nhỏ tôi ăn không đủ no mặc không đủ ấm."

"Tôi đi làm từ sớm, mỗi ngày đều bị người ta coi thường, ai cũng là người mà dựa vào đâu chỉ có tôi chật vật đau khổ ở dưới đáy xã hội. Cho nên, tôi nghĩ ra cách có thể phất nhanh sau một đêm, không ngờ ngày càng lún sâu, mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa. "

"Cuối cùng, vợ con tôi không thể chịu đựng được nữa mà bỏ đi, khiến tôi càng thêm buồn bực".

"Có một ngày, tôi biết được từ Phương Ngôn là Vương Đông đã trở nên rất giàu có, tôi muốn lấy một số tiền từ ông ta."

"Tôi đã tìm mọi cách có được địa chỉ của ông ta, mỗi ngày tôi ngồi xổm gần đó để quan sát ông ta."

"Khi tôi nhìn thấy vợ và con gái ngoan của ông ấy quây quần, tôi lại nghĩ mình chỉ có một mình đơn độc, càng nghĩ càng bất bình."

"Lúc đó cũng là thằng nghèo kiếp xác như tôi, bây giờ lại ở trong một biệt thự lớn, tại sao chỉ có một mình tôi sống khổ thế này!"

Lúc này, nghi phạm có chút mất khống chế.

"Mấy ngày đó, tôi thường cố ý lôi kéo làm quen với ông ta, ông ta cũng nhận ra tôi, ông ta còn nhiệt tình mời tôi đến nhà ông ta vào dịp Tết Nguyên Đán."

"Ở trên bàn cơm tôi nhìn thấy gia đình ba người họ vui vẻ hòa thuận, trong lòng tôi càng hụt hẫng, hôm đó tôi đã uống rất nhiều rượu, rất say."

"Sau khi về đến nhà, tôi càng nghĩ càng thấy rất không công bằng, trong men say, nên tôi lấy một con dao rồi đến nhà bọn họ".

"Họ không có phòng bị với tôi, cho nên tôi đã nhân cơ hội đánh gục họ, khi họ khóc lóc thảm thiết và xin tôi tha cho họ, các người có biết tôi cảm thấy khoái chí như thế nào không?" Truyện đăng tại dembuon

"Hóa ra những người có tiền cũng có bộ dạng này! Tôi đã hung hăng hành hạ họ, bọn họ càng thống khổ, tôi càng hưng phấn."

"Ha ha ha! Cứ như vậy, tôi nhìn thấy họ chết dần chết mòn trong đau đớn."

Sau khi nghe xong những lời này, trong một thời gian dài chúng tôi vẫn không thể khôi phục lại tinh thần.

Cho nên mọi người rất phẫn nộ.

"Đứa nhỏ thì sao, sao ông lại nhẫn tâm như vậy?"

"Sao lại không nhẫn tâm được, con cái không phải nên theo cha mẹ nó à?"

Nhìn người đàn ông lúc này đã điên cuồng, ai cũng muốn chém ông ta ngàn nhát.

Có đôi khi ghen ghét nó rất khủng khiếp, nó khiến một người trở nên cực kỳ xấu xí.

Đồng thời, chúng tôi rất đau buồn trước bi kịch của gia đình của Vương Đông, người tốt đã không nhận được điều tốt đẹp!

Trên thế giới này, những người đáng thương nhất định có chỗ đáng giận.

Lòng tham cùng ghen ghét đã phá hủy cả hai gia đình đang sống sờ sờ.