Bố Y Quan Đạo

Chương 439: Có người tố cáo: Búa rìu dư luận




Bí thư ra lệnh phòng tổ chức, văn phòng tỉnh ủy, sở tuyên truyền phải lập tức hành động để bình ổn dư luận. Đầu tiên là dùng danh nghĩa tỉnh ủy để mở họp báo tung tin ra xã hội, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Lưu Tiến, phó phòng tổ chức Trương Thanh Vân có nhiệm vụ trả lời câu hỏi phóng viên.

Đồng thời Trương Thanh Vân cũng tổ chức trả lời trực tuyến, phải đám ứng phần lớn các câu hỏi.

Vì đối phó với nguy cơ lần này mà phải thành lập tổ chuyên môn tập hợp các chuyên gia có liên quan, căn cứ vào những tài liệu và dẫn chứng để làm sáng tỏ vấn đề lần này, giải thích rõ ràng những ý nghĩa của vấn đề công tuyển của phòng tổ chức với công chúng. xem tại Đọc Truyện

Những tư tưởng được tổ khẩn cấp quán triệt hầu như đều hoàn toàn tôn trọng ý kiến của Trương Thanh Vân, cho rằng đây là cơ hội nếm mật nằm gai, mục đích chính là tạo thành bước đệm cho vấn đề cải cách chế độ cán bộ ở Giang Nam, để tư tưởng cải cách về thể chế cán bộ xâm nhập vào trong tâm, cũng không phải đơn giản chỉ là chọn ra một phó phòng tổ chức.

Sự thật đã chứng minh những lời giải thích của Trương Thanh Vân được mọi người thừa nhận, phong trào đặt ra câu hỏi nghi ngờ trên thegioitruyen.com đã lắng dịu và dần dần được dẹp yên. Nhưng lúc này cũng không còn bất kỳ ý nghĩ chủ quan về vấn đề cải cách thể chế cán bộ.

Trương Thanh Vân chuyên môn mở ra những hội nghị để bố trí từng phân đoạn công tác, từ khi thi viết đến gặp mặt lãnh đạo nói chuyện đều phải đảm bảo công bằng công chính, dù là bất kỳ kẻ nào cũng không được đầu cơ trục lợi, có ý đồ mưu lợi làm rối loạn trật tự kỷ cương.

Sau khi chú ý đến rất nhiều phương diện thì cuộc thi vết cuối cùng cũng được tổ chức ở trường đảng, tham gia cuộc thi này có tổng cộng ba trăm cán bộ ở tất cả ban ngành trong tỉnh, trong đó số lượng người tham gia tuyển chọn chức vụ phó phòng tổ chức là một trăm người. Cùng ngày cuộc thi viết được mở ra thì truyền thông cũng tụ tập lại, cuối cùng Trương Thanh Vân thậm chí còn phải xin chỉ thị điều cảnh sát đến duy trì trật tự.

Nhưng đám phóng viên lợi hại kia vẫn có thể bắt được nhân viên tham khảo để phỏng vấn, may mà tất cả những tin tức chân động đều hoàn toàn được khống chế trong phạm vi cho phép, không sinh ra bất kỳ nhiễu loạn gì khác, Trương Thanh Vân cũng thầm thở phào một hơi.

Khoảng thời gian này Trương Thanh Vân thật sự bận rộn tối tăm mặt mũi, thậm chí cả tuần cũng không thể gọi điện thoại thăm hỏi Triệu Giai Ngọc. Nhưng những cố gắng lần này của hắn cũng tạo ra thành quả, lực ảnh hưởng của phó phòng tổ chức tỉnh ủy cũng vì cuộc công tuyển cán bộ lần này mà nước lên thuyền lên.

Hơn nữa gần đây Trương Thanh Vân cũng liên tục xuất hiện trên truyền thông, nhiều người thấy hắn còn trẻ và cảm thấy ấn tượng rất sâu. Thậm chí còn có rất nhiều truyền thông phát thư mời làm chuyên đề, nhưng Trương Thanh Vân đều từ chối tất cả, cố gắng là cho chính mình trở nên an phận.

Nhưng khi công tác kết thúc thì danh sách mười người cuối cùng cũng đã được ra lò, rất nhiều ban ngành và cán nhân gọi điện đén chúc mừng làm Trương Thanh Vân phải tốn công sức để đối phó, trong đó thậm chí còn có cả Triệu Truyền và Uông Phong.

Thái độ của hai người này rõ ràng là khác biệt, Triệu Truyền biểu hiện rất ẩn giấu, hai người trò chuyện với nhau từ vấn đề của Triệu Giai Ngọc.

Gần đây bụng của Triệu Giai Ngọc đã lớn, cũng nhiều lần đến nhà Triệu Truyền. Lúc này Triệu Truyền nói Trương Thanh Vân không cần lo lắng, Giai Ngọc là em gái của hắn, tất nhiên sẽ được hắn quan tâm, Trương Thanh Vân chỉ cần làm tốt công tác là được.

Trương Thanh Vân cũng bày tỏ sự cảm tạ đối với Triệu Truyền, cuối cùng Triệu Truyền còn nói:

- Thanh Vân, cải cách thể chế cán bộ lần này ở Giang Nam đã chính thức làm cho những con sóng bùng lên, ngọn sóng ở thủ đô cũng không phải nhỏ.

Trương Thanh Vân vội vàng nói không dám, hắn nói:

- Đây đều dựa vào kinh nghiệm phong phú của bí thư Chiêm, tất cả bố trí của anh ấy đã tạo ra thành tích, tôi chỉ là một lãnh đạo được phân công quản lý, có may mắn nhưng áp lực rất lớn.

Triệu Truyền cười ha hả, hắn nói:

- Trước đó tôi muốn cậu vào thủ đô, lúc này xem ra cậu công tác ở Giang Nam ngày càng tốt, nhưng nếu xét về vấn đề lâu dài, cậu phải biết quy hoạch cho tương lai của chính mình.

- Vâng, cám ơn đại ca đã nhắc nhở!

Trương Thanh Vân nói, Triệu Truyền nói chuyện quá hòa ái và uyển chuyển, hoàn toàn khác biệt so với trước kia. Tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ cảm tạ từ tận đáy lòng với những biểu hiện của đối phương.

Đồng thời Trương Thanh Vân cũng cảm thán vì bản tính bợ đỡ của con người, cũng không phải nói Triệu Truyền bợ đỡ, nhưng biểu hiện thay đổi của Triệu Truyền đã chứng tỏ trên thế gian này thì thực lực chính là căn bả nhất. Nếu không thì với thân phận của người này sẽ căn bản chẳng hiền hòa như vậy, nhớ năm xưa anh rể vênh váo trước mặt mình như thế nào.

Triệu Truyền cúp điện thoại mà trong lòng cố nén thất vọng, Trương Thanh Vân càng bộc lộ ra quá nhiều mũi nhọn, cũng vì vậy mà người tài hoa như mũi dùi, dù che giấu thế nào cũng lộ ra quá rõ. Đồng thời mũi nhọn lộ ra cũng đâm người, thực tế Trương Thanh Vân đã đâm không ít người, sao có thể thuận buồm xuôi gió như vậy được?

Triệu Truyền cảm thấy cực kỳ khó hiểu với điều này, sau khi Trương Thanh Vân quyết liệt với Triệu gia thì dứt khoát không đứng vào hàng ngũ nào khác. Người đi đường một mình như Trương Thanh Vân làm Triệu Truyền cảm thấy không có tương lai gì, nhưng kết quả lại làm hắn mở rộng tầm mắt, trong lòng hắn thầm nghi ngờ không biết đối phương đã dựa vào đâu hay chưa?

Trong đất nước có sự tồn tại của phe phái, nguyên nhân hình thành cực kỳ phức tạp. Có một bộ phận phe phái là con cháu nhà quan, ví dụ như Triệu gia, Quách gia, Uông gia, Cao gia đều cùng một loại. Loại này được gọi là phe phái lộ rõ, những phái này thường bộc lộ ra ngoài sáng, bình thường đều thông qua quan hệ hôn nhân mà liên lạc với nhau, chỉ cần xem xét là thấy ngay.

Tất nhiên Triệu, Quách, Uông, Cao đều vượt xa khỏi phạm trù lệ thuộc, cũng vì trong phe phái có vài thế hệ bộc lộ hết tài năng để vươn lên che chở cho tất cả.

Ngoài những phe phái còn nhà quan thì còn những phe phái khác được thành lập theo khu vực, hoặc là lấy nguyên nhân chính trị mà thành lập phe phái. Giống như phái Biện, phái Hoàng Hải...Bọn họ rất bí mật và khá rời rạc. Nếu dám mở miệng rêu rao là phe phái thì lực lượng chính trị phải đặc biệt lớn.

Vì quan chức thường rất bí mật, trước nay thường giữ kín bối cảnh, nếu không đến một cấp độ nhất định thì sẽ khó thể nhìn ra. Hơn nữa những kẻ này bình thường đều không nhận mình có phe phái, thường là quan viên sẽ dẫn theo một đám thủ hạ, sau lưng lại có chỗ dựa, thế cục cài răng lược như vậy có qua hệ cực kỳ phức tạp.

Những thế lực khu vực ở phương bắc, tây bắc và vùng duyên hải thường rất mạnh, nhưng trong Trung Nguyên lại rất yếu, ví dụ như Giang Nam, phe phái địa phương thường không mạnh. Nếu cứ phân tích như vậy thì khả năng Trương Thanh Vân đứng thành hàng là không lớn.

Nhưng dù là xét theo phương diện nào thì bây giờ Triệu Truyền cũng không thể nhìn rõ em rể của mình, hắn cảm thấy có chút tà dị. Đồng thời cũng cảm thấy khoảng cách giữa đối phương và Triệu gia ngày càng xa, với lực ảnh hưởng của đối phương vào lúc này thì Triệu gia muốn thu hút cũng cực kỳ khó khăn.

Uông Phong thì đã rất lâu chưa từng liên lạc với Trương Thanh Vân, lần này hắn chủ động gọi đến hình như cũng không quá sắc bén như năm xưa, hắn chỉ hỏi tình hình về con trai Uông Triết mà không nói một câu nào liên quan đến công tác.

Trương Thanh Vân tất nhiên hiể rất rõ tâm tính của Uông Phong, bí thư Khâu rơi đài ở Giang Bắc làm Uông gia bị đả kích trầm trọng, bọn họ bây giờ là rùa đen rút đầu ở Giang Nam. Lúc này mình lại như mặt trời giữa ban trưa, tất nhiên Uông Phong cũng căn bản chẳng còn bài tẩy nào có thể lật.

Tuy cuộc điện thoại có chút dối trá nhưng nếu nói về da mặt dày thì quả nhiên cực kỳ khủng bố và có phong cách, đối với Uông Phong thì Trương Thanh Vân cảm thấy có rất nhiều mâu thuẫn. Hắn rõ ràng là chính khác có kinh nghiệm khủng bố nhưng lúc nào cũng khống chế người trong chính trị, trước khi xí nghiệp nhà nước cải cách thì Uông Phong chính là cán bộ cấp sở, nhưng sau khi nhà nước cải cách thì hắn lập tức chạy ra ngoài kinh doanh.

Lẽ ra điều này cũng chẳng là gì nhưng Uông Phong không chịu nổi cô đơn, sau khi giải quyết xong chuyện kinh doanh ở bên ngoài thì lại có cảm hứng với chính trị, đây không phải là mâu thuẫn thì là gì? Nhưng Trương Thanh Vân dù có rất nhiều suy nghĩ về Uông Phong thì cũng không nói gì, hắn nói chuyện điện thoại cũng không dùng giọng điệu bỏ đá xuống giếng với Uông Phong. Hắn chỉ nói lần sau đến Thành Đô mình sẽ mời rượu, mọi người uống rượu góp vui.

Uông Phong có được những câu nói thuyết phục của Trương Thanh Vân mà cảm thấy rất vui, hắn giống như khôi phục lại tính cách hào sảng, vội vàng nói nhất định. Trương Thanh Vân lắc đầu buồn cười, đối với loại người như Uông Phong thì hào sảng luôn chỉ là tương đối mà thôi, nếu chính mình có thực lực thì đối phương mới hào sảng, mới thành thật.

Trước kia khi Trương Thanh Vân tiến vào phòng tổ chức và bị Uông gia ở Giang Nam giở đủ trò mèo thì chẳng biết Uông Phong đang ở nơi nào. Vì chính trị có thể làm cho một con người có bản tính thành thật và hào sảng trở nên âm hiểm xảo trá, Uông Phong chính là một vật hy sinh như vậy, nói ra cũng rất đáng tiếc.

Tất cả vội vàng với nhau cũng vì lợi, cách sinh tồn ở xã hội luôn có lợi với kẻ mạnh, đây cũng là nguyên nhân mà người thường tranh đấu với người. Tiền tài và quyền lợi có thể làm cho rất nhiều người trở nên điên cuồng, Trương Thanh Vân cũng lần đầu tiên sinh ra cảnh giác, mình có phải đang ngày càng lún sâu trong vòng tròn thị phi này hay không?

Lúc này Lưu Tiến đến gặp mặt nói chuyện với mười người trúng tuyển, cuối cùng Trương Thanh Vân lại phân phó cán bộ ban số ba tiến hành khảo sát với những người này. Mà đúng lúc này người gây rối lại xuất hiện.

Phó bí thư tỉnh ủy Hà Khôn đã chính thức đưa ra lời phê bình với công tác của phòng tổ chức trong cuộc họp hội ý, lão nói có người tố cáo phòng tổ chức có thao tác trong cuộc công tuyển lần này, mà mười người được chọn trúng đều nằm trong danh sách trước đó của phó phòng Trương.

Cũng vì tổ ong vò vẽ lần này mà Lưu Tiến được gọi vào văn phòng bí thư đầu tiên. Tình hình trước mắt thì tin tức còn chưa được lan rộng trong phạm vi lớn, chẳng qua chỉ đồn nhau trong phòng tổ chức. Vì Mã Bân trực tiếp gọi điện đến văn phòng của phòng tổ chức, đám người trong văn phòng xì xào bàn tán nên tin tức truyền đi khá nhanh, điều này làm cho phần lớn các ban ngành khác cũng biết, bầu không khí tỉnh ủy bao trùm vẻ quỷ dị.

Trước buổi phỏng vấn Trương Thanh Vân quả thật đã từng mở hội nghị toàn thể ban số ba, hắn đưa ra những quan điểm ưu tiên, nói ra vài điều ưu tiên. Trong đó có ưu tiên về kinh nghiêm công tác, ưu tiên với những người đã từng chấp chính một phương, ưu tiên độ tuổi từ bốn mươi đến năm mươi.

Về phần những thao tác của phòng tổ chức trong tuyển chỉ là lời nói vô căn cứ, nhưng vấn đề này lại bộc phát từ Hà Khôn, điều này chứng tỏ mọi thứ kéo đến vì Trương Thanh Vân. Trước hết là cuộc họp nội bộ của ban số ba không thông qua hội nghị nội vụ của phòng tổ chức, đây thuộc về hành vi cá nhân.

Trần Lâm nghe thấy tin tức này mà bị dọa đến mức tê cóng tay chân, trước tiên hắn chạy đến phòng làm việc của Trương Thanh Vân, vẻ mặt cực kỳ khó coi. Vì lần này Trương Thanh Vân đến nói chuyện với ban số ba, đơn tố cáo sợ rằng sẽ rơi xuống đầu cả ban số ba, Trần Lâm cũng khó tránh khỏi liên quan.

- Trưởng ban Trần, anh vội vàng làm gì thế?

Trương Thanh Vân trầm giọng nói.

- Trưởng phòng Trương, cái kia...Cần phải bắt ngay đám khốn kiếp nói huyên thuyên kia lại, rõ ràng đều là lời bịa đặt, thao tác ở đâu? Điều này...

Trần Lâm vội vàng la lên.

- Được rồi, được rồi!

Trương Thanh Vân khoát tay, hắn nói:

- Anh đi công tác, lúc này còn chưa đến lượt anh lên tiếng.

Trong lòng Trương Thanh Vân biết rõ mình đang là cây to gió lớn, cuối cùng cũng bị người ta giật tóc. Lần này người ta tố cáo chính mình vượt quyền, chọc vào chỗ ngứa của Chiêm Giang Huy. Trước đó người ta đã đồn mình vượt quyền lần thứ nhất ở Vũ Lăng, bây giờ lại bộc lộ ra lần thứ hai, rõ ràng có người muốn mình chết dí bên trong.