Sau khi tan họp thì Trương Thanh Vân quay về phòng, hắn lấy điện thoại ra xem, có một cuộc gọi nhỡ, người gọi là Lý Phong Sơn. Trương Thanh Vân vội vàng gọi lại, hai người nói chuyện với nhau một lúc lâu, Trương Thanh Vân nói rõ một vài tình huống, hỏi Lý Phong Sơn xem có thể hỗ trợ được không.
- Tôi có một chiêu độc, không biết cậu có đồng ý sử dụng hay không?
Lý Phong Sơn ở đầu dây bên kia cười hì hì nói.
Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, hắn biết khá rõ về Lý Phong Sơn, người này cũng có xuất thân là con nhà quan, có lẽ chiêu độc cũng là tuyệt chiêu của Lý Phong Sơn. Lúc này tình hình quá căng, Trương Thanh Vân đâu quan tâm đến chiêu độc hay không, chỉ cần dùng được là quá tốt.
- Nói đi, anh Lý, không cần phải thừa nước đục thả câu, lúc này tôi cũng đang rất căng thẳng. Chỉ cần có thể dùng được thì tôi sẽ đến Vũ Đức mời anh vào Hồng Lâu hội sở một ngày.
- Hì hì, vậy thì cậu cứ đợi đấy, chắc chắn sẽ có tác dụng.
Lý Phong Sơn dùng giọng tự tin cười hì hì nói, sau đó hắn lập tức nói rõ vài ý nghĩ đối với Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân nghe vậy mà liên tục lắc đầu. Con bà nó, thì ra Lý Phong Sơn lúc này đang là chủ quản cảnh sát giao thông, gã này đúng là hạ lưu, chiêu gì cũng có thể nghĩ ra được.
Vài ngày sau, đội tuần tra cảnh sát giao thông thành phố bắt đầu được triển khai với số lượng lớn trên tất cả mọi ngã đường huyện Ung Bình, bọn họ kiểm tra nghiêm ngặt những xe tải vận chuyển hàng. Hiện tượng ưu đãi sáu điều giao thông đã làm cho hàng loạt các xe tải chở hàng bị tạm giữ và phạt tiền.
Đúng lúc này thị trấn Nguyệt Toàn lại đưa ra hàng loạt những biện tháp mời chào thương nhân, nội dung chính là nghiêm khắc phân cấp quả cam, chế độ thu mua, khách sạn miễn phí, tặng quà và hàng loạt điều kiện khác. Lý Kinh lấy tất cả quyền lực của hiệp hội cam thị trấn Nguyệt Toàn khỏi tay tên mập họ Uông, hắn kéo văn phòng hiệp hội cam vào ủy ban thị trấn, sử dụng tất cả nhân viên hiệp hội cam đi ra ngoài tìm kiếm khách hàng.
Đến lúc này đã có rất nhiều thương nhân khổ sở vì ăn quả đắng, cuối cùng cũng bị hấp dẫn với những điều kiện mà thị trấn Nguyệt Toàn đưa ra. Trước kia không đến không biết, lúc này đến mới phát hiện ra chất lượng quả cam trong thị trấn Nguyệt Toàn vượt hẳn thị trấn Thanh Hà và các xã khác. Tất cả cam đều được phân loại, công tác phân loại và tuyển chọn cũng được thực hiện rất cẩn thận.
Hơn nữa giá thu mua cam trong thị trấn Nguyệt Toàn cũng tương đối thấp hơn những nơi khác. Đồng thời thị trấn Nguyệt Toàn phần lớn là đất bằng, quả cam vận chuyển cũng không bị dằn xóc, nát, quả xấu có rất ít.
Chính quyền thị trấn Nguyệt Toàn cũng đưa ra những ưu đãi trên phương diện vận chuyển nhưng phần lớn tất cả chi phí đều do chính thương nhân gánh chịu. Lý Phong Sơn thầm vung tay với Trương Thanh Vân, hắn đặt biệt cấp giấy thông hành có con dấu của cảnh sát giao thông thành phố cho Trương Thanh Vân. Tất cả những xe có giấy thông hành đều được cảnh sát giao thông thành phố cho qua.
Ban đầu chỉ có một thương nhân vào thị trấn Nguyệt Toàn nhưng sau này vào nườm nượp, Trương Thanh Vân cũng nhanh chóng triệu tập tất cả các cán bộ, tất cả đều phải xuống cơ sở phụ trách kiểm tra đôn đốc nhân dân thu hoạch cam. Mà lúc này hiệp hội cam huyện Ung Bình lại đang đôi co với cảnh sát giao thông thành phố, cảnh sát giao thông nói bọn họ cũng không phải quá gắt gao, nhưng tất cả các đoàn xe chở nông sản đều quá tải nghiêm trọng, đường lộ trong huyện Ung Bình đã nhiều lần xảy ra tai nạn lớn, rõ ràng vấn đề này phát sinh rất nhiều tai họa ngầm, cảnh sát tỉnh yêu cầu tất cả các đơn vị nghiêm khắc kiểm tra giám sát.
Cuối cùng hiệp hội cam huyện Ung Bình và cảnh sát giao thông thành phố mới đạt thành hiệp nghị, nhưng cảnh sát giao thông thành phố lại nói lúc này giấy phép thông hành quá nhiều, nào là hiệp hội trà, nào là hiệp hội cam, nào là phòng nông nghiệp, phòng công thương...Vì vậy để tiện thống nhất thì cảnh sát giao thông thành phố phải liên tục tuần tra, tình hình này liên tục dây dưa nhiều ngày.
Trương Thanh Vân vốn định kéo dài tình cảnh này trong một tuần, nhưng không ngờ Lý Phong Sơn lại kéo ra những mười ngày. Rõ ràng mười ngài này rất quý đối với Trương Thanh Vân, nếu cạnh tranh công bằng thì rõ ràng thị trấn Nguyệt Toàn có điều kiện hơn tất cả những xã thị trấn khác. Nguyệt Toàn gần Vũ Đức, vì vậy chỉ trong vòng mười ngày thì hầu như tất cả cam trong đợt này đều đã được tiêu thụ sạch sẽ.
Thương nhân bỏ đi thì rõ ràng được nơi này mất nơi kia, Nguyệt Toàn tiêu thụ được cam thì những xã thị trấn khác đều có hàng ế. Trương Thanh Vân lần này làm cho rất nhiều người tức giận, đám người bực bội đều tìm đến tranh cãi với hiệp hội cam huyện Ung Bình. Bọn họ cho rằng hiệp hội cam huyện Ung Bình không công bằng, rõ ràng có khuynh hướng nghiêng về phía thị trấn Nguyệt Toàn.
Hùng Triết Hoa có nổi khổ khó nói, hắn giải thích thế nào thì người khác cũng không nghe. Trương Thanh Vân thì liên tục cười thầm, hắn chạy đến thành phố Vũ Đức đưa Lý Phong Sơn vào Hồng Lâu hội sở chơi bài một ngày. Lần này Lý Phong Sơn lại thắng, vì vậy người này rất hưng phấn, hắn nói Trương Thanh Vân là ngôi sao may mắn của mình, vì vậy liên tục mời cơm tối.
Trương Thanh Vân cũng có thêm một lần kinh nghiệm, hắn tiến vào sòng bạc thì đánh mười thua chín, đến khi hắn đến nhắc nhở thì Lý Phong Sơn mới quay về. Rõ ràng điều này chỉ có thể nói bằng một câu "Ông trời bất công".
Sau khi trở về Nguyệt Toàn thì Trương Thanh Vân nhanh chóng bố trí những giai đoạn công tác tiếp theo, vì đã có kinh nghiệm từ vụ cam vừa rồi mà Trương Thanh Vân lại có thêm hàng loạt chỉ thị khác, cũng bố trí rất nhiều công tác.
Lần này Trương Thanh Vân bắt đầu từ khâu đóng gói, hắn đề xuất dùng giỏ tre để đóng gói, như vậy vừa bảo vệ môi trường vừa không làm cho quả bị hư hại. Quan trọng nhất là giỏ tre có thể co dãn, khi vận chuyển thì quả cam sẽ không bị ép.
Ngoài phương pháp đóng gói thì Trương Thanh Vân nhận được sự cố vấn từ những nhân viên kỹ thuật để dẫn đầu trong vấn đề áp dụng phương pháp giữ tươi cam. Hắn loại bỏ phương pháp giữ tươi bằng bột truyền thống, lúc này chuyển sang phương pháp áp chế quá trình chín.
Vì vậy mà quả cam không những đẹp, bảo vệ môi trường, hơn nữa nhìn vào còn có vẻ rất "văn hóa", hoàn toàn thể hiện chủ trương "văn hóa cam". Tất nhiên mọi thứ đều được áp dụng hiệu quả, tất cả đều nhờ vào chế độ "cán bộ liên lạc" của Trương Thanh Vân, tất cả các khu đều có hai quan chức thị trấn Nguyệt Toàn xuống đôn đốc kiểm tra, công tác nắm rất chặt. Nếu các xã thị trấn khác muốn làm được như thị trấn Nguyệt Toàn thì rõ ràng rất khó.
Sau khi giải quyết các vấn đề thì Trương Thanh Vân chính thức tổ chức lại hiệp hội cam thị trấn Nguyệt Toàn.
Sau chuyện lần trước thì tên mập họ Uông đã bị mất hết tất cả quyền lực, hơn nữa lúc này Lý Kinh cũng đã có kinh nghiệm, hắn tự mình chụp lấy tất cả quyền lực trong hiệp hội cam thị trấn Nguyệt Toàn. Lý Kinh cũng phái nhân viên hiệp hội lên phía tây bắc nghiên cứu thị trường, lần này Trương Thanh Vân bắt buộc Lý Kinh phải chú ý vào các địa phương thật xa, khu tự trị Nội Mông, Liêu Đông, Liêu Tây chính là các mục tiêu mới.
Sau khi bố trí tất cả thì Trương Thanh Vân lại bắt đầu nghiên cứu chế độ ưu đãi, hắn đưa ra dự định ưu đãi với hơn mười hạng mục, mục đích của hắn chính là thu hút khách hàng quen. Đây chính là sở trường kiếp trước của Trương Thanh Vân, kiếp trước hắn là tổng giám đốc đầu tư, thường dùng tiền của kẻ khác, hơn nữa lại có kiến thức rộng rãi. Tất cả những thủ đoạn kinh doanh trên thegioitruyen.com đều được hắn vận dụng hiệu quả trong thị trấn Nguyệt Toàn.
Hàng loạt hành động mà Trương Thanh Vân đã đề ra làm kẻ khác không thể nào hiểu rõ tác dụng bên trong, nhưng Lý Kinh là người chấp hành thực tế, vì vậy cũng chỉ có hắn ngửi được hương vị. Sau rất nhiều ngày, Lý Kinh dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trương Thanh Vân, cũng không biết đầu óc bí thư Trương nhạy bén thế nào mà có thể nghĩ ra những biện pháp kinh hồn như vậy. Lý Kinh đã hoàn toàn khâm phục, vì vậy công tác cũng càng thêm hiệu quả, nếu cứ tiếp tục công tác như vậy thì Lý Kinh tin ngày mình được đề bạt sắp đến.
Lãnh đạo sắp có một nhiệm kỳ mới, vì vậy Lý Kinh hắn cần phải tranh thủ đi lên, nếu không khi có lãnh đạo mới thì vua nào triều nấy, muốn đề bạt thì phải chờ thời.
Sáng sớm hôm sau Trương Thanh Vân nhận được điện thoại của huyện ủy, lúc này huyện ủy yêu cầu Trương Thanh Vân vào huyện thành. Trương Thanh Vân cười thầm, chắc có kẻ nào đó tố cáo biện pháp xảo quyệt của mình, vì vậy sau khi ăn sáng hắn mới gọi Tiểu Mã chở vào trong huyện thành.
Khi Trương Thanh Vân đến huyện ủy thì đã thấy Trương Thiến đang đi qua đi lại rất lo lắng ở trên lầu, khi Trương Thiến thấy Trương Thanh Vân thì lập tức phóng xuống lầu nói:
- Bí thư Trương, anh đã đến, Bí thư Hoàng muốn gặp anh, anh mau đi lên.
Trương Thanh Vân sững sờ, hắn vội hỏi:
- Vội vàng như vậy làm gì? Tiểu Trương cô biết được gì không?
Trương Thiến lắc đầu nói:
- Em cũng không biết, nhưng chắc là chuyện khẩn cấp, những lãnh đạo xã thị trấn khác hôm nay đã đến, khi bỏ đi thì vẻ mặt rất khó coi.
Trương Thanh Vân thầm rùng mình, hắn vội vàng sửa soạn lại y phục rồi lên lầu.
Khi Trương Thanh Vân tiến vào văn phòng thì tình cảnh vẫn còn khá tốt, bí thư vẫn rất bình tĩnh, ít nhất cũng không có dấu hiện tức giận. Hoàng Tung Sơn vừa nhìn thấy Trương Thanh Vân thì nở nụ cười miễn cưỡng, lão chỉ xuống ghế nói:
- Ngồi đi!
Trương Thiến cũng lập tức rót trà cho Trương Thanh Vân.
- Cam của Nguyệt Toàn các cậu bán rất tốt, cậu xem đi, đây đều là những gì phòng văn thư đưa lên, dân chúng khen ngợi cậu rất nhiều.
Hoàng Tung Sơn thản nhiên nói.
Trương Thanh Vân vội vàng nói vài câu khách khí, Hoàng Tung Sơn cũng không muốn dây dưa mà trực tiếp chuyển đề tài:
- Dân chúng tín nhiệm cậu là chuyện tốt nhưng cũng không thiếu người tố cáo, bọn họ đều cho rằng cậu tác động cảnh sát giao thông thành phố để bắt tất cả xe cam của các xã thị trấn khác mà cho xe thị trấn Nguyệt Toàn qua, có chuyện này không?
Trương Thanh Vân lập tức lắc đầu nói không. Lý Phong Sơn quả nhiên âm hiểm chỉ bắt xe cam từ thị trấn Thanh Hà đi ra, chẳng qua cũng bắt vài xe từ các xã thị trấn khác để làm gương mà thôi, tuyệt đối sẽ không tạo ra ảnh hưởng quá lớn. Tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ không bao giờ chịu thừa nhận.
- Không là tốt rồi, cá nhân tôi rất tín nhiệm cậu nhưng gần đây số người mắc bệnh đau mắt rất nhiều, người ta cũng rất bực bội.
- Sau này cậu cũng phải chú ý trên phương diện này, tôi yên tâm với cậu nhưng Lý Kinh vẫn còn rất non, thích khoe khoang, cậu phải xem xét hắn cẩn thận mới được. Đồng thời cũng đừng làm cho mâu thuẫn giữa các bên quá gay gắt.
Hoàng Tung Sơn nói.
Trương Thanh Vân chợt giật mình, hắn thầm kêu một tiếng lợi hại, Hoàng Tung Sơn rõ ràng có vấn đề, nếu lão đã cố ý nói như vậy thì ý đồ rất rõ ràng. Lý Kinh lúc này đang ở Nguyệt Toàn, lão muốn Trương Thanh Vân quan tâm, cố gắng rèn luyện. Vừa nghĩ đến đây thì Trương Thanh Vân lập tức trở nên nghiêm túc, nghệ thuật điều khiển người của Hoàng Tung Sơn rất độc đáo, đả kích hay lôi kéo cũng rất ẩn giấu, dù kẻ nào nghe thấy những lời như vậy cũng chỉ biết kinh sợ mà không dám suy nghĩ gì khác.
- Bí thư Hoàng, anh gọi tôi về huyện ủy vội vã như vậy chắc có chuyện quan trọng gì đó phải không?
Trương Thanh Vân lập tức chuyển chủ đề, rõ ràng đề tài này có chút trầm trọng.
- À!
Hoàng Tung Sơn gật đầu từ chối cho ý kiến, vẻ mặt lão cũng dần trở nên âm trầm: Nguồn tại http://Truyện FULL
- Chính quyền phát triển kinh tế hơi mạnh sẽ bộc lộ ra nhiều vấn đề, nếu có gì đó thì phòng giám sát của tỉnh sẽ tìm cậu đặt câu hỏi, cậu chú ý cách nói chuyện.
Trong đầu Trương Thanh Vân lập tức trở nên hỗn loạn, chuyện có thể kinh động phòng giám sát của tỉnh sao có thể nhỏ cho được? Nhưng chuyện này có gì liên quan đến mình? Có người trong hiệp hội cam tố cáo mình sao? Hay là kinh tế có vấn đề? Câu nói của Hoàng Tung Sơn quá hàm hồ, tất nhiên lão cũng không khẳng định chỉ nói một câu mà thôi, nếu lỡ may sinh ra náo loạn thì rõ ràng là đại họa.
Trương Thanh Vân rời khỏi văn phòng của Hoàng Tung Sơn mà cảm thấy đầu óc có cảm giác đần độn, Hoàng Tung Sơn nói chính quyền xảy ra vấn đền, Lệ Cương sao? Hay là Vũ Đức Chi? Trương Thanh Vân đi xuống lầu nhìn về phía khu văn phòng huyện ủy, cửa phòng Vũ Đức Chi vẫn mở, cửa phòng Lệ Cương lại đóng chặt, hắn đột nhiên cảm thấy có chút bất ổn.