Vừa về tới thành Bắc, Cam Điềm bận rộn tới mức chân không kịp chạm đất. Mãi mới có được một ngày không tăng ca, đúng giờ trở về nhà.
Tắm rửa xong, cô vừa yên vị cầm khăn lóc tóc bên cạnh cửa sổ thì Giang Dĩ Hằng gọi video đến.
“…”
Cam Điềm bĩu môi, đêm nào cũng phải gọi phải điện thoại cho cô, phiền không cơ chứ.
Cô chuyển sang cuộc gọi thường, ai bảo cái tên khốn nạn này lần nào gọi video call cũng cởi trần cởi truồng dụ dỗ cô.
Cam Điềm ầm ĩ với anh một hồi xong, thì nghe thấy anh trầm giọng nói, “Ngoan, cởi quần áo cho chồng ngắm đi.”
Giọng điệu ngả ngớn mê hoặc con gái nhà lành.
“Không muốn.” Cam Điềm đặt điện thoại lên giá đỡ trước mặt, rồi tiện tay mở quyển tạp chí che giữa hai chân mình.
Người đàn ông vẫn chưa từ bỏ ý định, dỗ dành cô, “Cả ngày nay, chồng đều nghĩ đến em, mà cứ nghĩ đến em là bên dưới lại cứng. Em sờ xem.”
Cam Điềm có thể ngửi thấy men say trong giọng nói khàn khàn kia nên đoán chắc anh đã uống rượu, không thể không thừa nhận giọng nói khi say của anh cực kỳ gợi cảm.
Cô bất giác kẹp chặt hai chân, miệng hoa huy*t tuôn ra một dòng dâm thuỷ ấm áp.
Cô lại chuyển cuộc gọi thường thành cuộc gọi video, khi nhìn thấy tấm ngực trần hoàn mỹ của Giang Dĩ Hằng xuất hiện giữa màn hình, nước dãi cô liền chảy ra.
Tám khối cơ bụng bằng phẳng rắn chắc, đi xuống dưới là đường V-cut sắc lẻm, toàn thân tràn ngập vẻ đẹp hoang dã.
“Giang Dĩ Hằng, anh là đồ cuồng khoe hàng.” Cô nghiến răng nghiến lợi nói.
Anh khẽ nâng cằm, trêu cô, “Mèo nhỏ lẳng lơ hôm nay mặc quần trong màu gì? Màu hồng phần à.”
“Màu vàng sữa.” Cam Điềm ngoan ngoãn trả lời, tay thì không nhịn được mơn trớn theo đường cơ bắp rõ rệt trên màn hình.
“Đã rất lâu rồi không được ăn cặp bánh bao của em, ngoan chuyển màn hình xuống dưới chân đi để chồng nhìn huyệt nhỏ dâm đãng nào.”
Cam Điềm đưa ngón cái lên miệng cắn nhẹ, Giang Dĩ Hằng còn chưa trêu chọc gì mà cơ thể cô đã như bốc hoả.
Người đàn ông nhìn về chiếc điện thoại, dưới ánh đèn mờ nhạt trong phòng ngủ, chiếc quần lót màu vàng sữa từ đùi người phụ nữ trượt dần xuống mắt cá chân, hai tay cô thử thăm dò sau đó đẩy hai mép cánh hoa lớn làm lộ ra mật huyệt mềm mại bên trong.
Ánh mắt anh hơi tối lại, vươn tay cởi thắt lưng, côn th*t thô to đã sớm dựng đứng như trụ chọc trời.
“Đồ lẳng lơ này, huyệt nhỏ đã chảy nhiều nước như vậy rồi, chắc chắn muốn ăn đại nhục bổng của anh đúng không.” Anh nắm lấy côn th*t tuốt lên tuốt xuống, lỗ sáo lóng lánh giọt dịch trong suốt, giọng nói trầm khàn không chịu được.
Cam Điềm vừa nghe những lời nói khiêu khích thì sâu trong mật huyệt trào lên cảm giác tê ngứa, hận không thể cho côn th*t đâm vào.
“Chồng có thích Điềm Điềm như bây giờ không?” Cô nhanh chóng vặn vẹo cơ thể trước ống kính, dứt khoát cởi luôn áo phông, hai tay ôm chặt vào cặp vú trắng tròn.
Giang Dĩ Hằng ồ ồ thở dốc, tay phải nắm chặt dương v*t, chuyển động không ngừng.
“Cho ngón tay vào huyệt nhỏ nào.” Anh ra lệnh cho cô.
Cô gật đầu, ngón trỏ tay phải cẩn thận nhét vào bên trong hoa huy*t, đuôi mắt cô dần ửng đỏ.
“A a ưm… Ngón tay của Điềm Điềm không thô to và dài như côn th*t của chồng nên làm mãi cũng không thấy sướng.”
Giang Dĩ Hằng ngắm nhìn người phụ nữ đang vươn thẳng người lắc lư cặp vú hình giọt nước, miệng thì rên rỉ liên tục, lỗ sáo ở quy đầu không khỏi tê dại, cuối cùng không nhịn được phun vào màn hình điện thoại một dòng sữa trắng đục.