Bé Mèo Nghịch Ngợm Của Chủ Tịch

Chương 2: Nhận nuôi




Khi hắn định lướt qua nó thì không biết vì sao con mèo nhỏ ấy lại chạy tới trước chân hắn rồi giương đôi mắt to tròn màu xanh của đại dương mà nhìn hắn, không biết vì sao khi nhìn nó Cung Thẩm lại có chút xót xa muốn đi cũng không đi được

Chú mèo lăn lộn trên mặt đất ra sức lấy lòng hắn, mặc dù bản thân Cung Thẩm hắn ghét nhất là loại lắm lông nhưng nhìn nó hắn lại rất muốn đem về nuôi

Thư ký kế bên cũng sợ hắn giận mà đi lại kể toàn bộ sự việc nhân viên tóc ngắn kia nói cho cô biết

“Chủ tịch...nếu ngài không thích tôi sẽ kêu người mang nó đ-” chưa để cô kịp dứt lời Cung Thẩm đã nói “Tôi sẽ...nuôi nó” lúc này tất cả nhân viên ở đó liền trợn mắt há hốc nhìn vị chủ tịch mặt than lúc nào cũng ghét bị bẩn giờ lại muốn nhận nuôi một con mèo vừa dơ vừa hôi ấy

Cung Thẩm không nói gì nữa dứt khoát đi vào ghế sau xe, nhân viên lúc đó cuống cuồng chạy đi tìm đồ để bắt chú mèo ấy bỏ vào mang lên xe cho hắn

Con mèo nhỏ bị bắt bỏ vào một cái lồng sắt mang lên xe, nó thầm nghĩ thật sự chính mình lại được nhận nuôi nên đôi mắt màu xanh của đại dương ấy lấp lánh nhìn hắn

(Tới lúc này Habibi đổi xưng hô nha)

“Mày từ nay sẽ tên là Tề Mộc” cậu vui vẻ quẩy nhẹ chiếc đuôi qua lại “Meo~” âm thanh mềm mại vang lên, Cung Thẩm nhìn cậu rồi quay đi tiếp tục nhìn vào màng hình máy tính trên đùi

Chiếc xe bắt đầu chạy bon bon trên đường, cậu nhìn quanh xe lại nhìn mình ánh mắt có chút mơ hồ, mặc dù cậu không biết thứ đang mang cậu đi là gì nhưng cậu cảm thấy cơ thể dơ bẩn của mình sẽ làm thứ cậu đang ngồi trở nên bẩn giống cậu

Cậu ngoan ngoãn thu mình lại một góc nhỏ rồi nằm xuống, Cung Thẩm liếc mắt nhìn qua cũng không nói gì mà tiếp tục làm việc

Xe chạy được hơn 15 phút thì dừng lại tại căn biệt thự rất lớn, nếu nhìn sơ qua chắc ai cũng biết đây là khu đất vàng rất đắt đỏ, xung quanh không phú cũng nhị toàn là cậu ấm cô chiêu

Giá nhà ở đây một tháng cũng gần 100.000 USD, vì Cung Thẩm không thích ồn ào nên hắn đặt biệt mua nguyên một căn lớn nhất và khá xa những căn biệt thự gần đây mà ở

Ở đây vệ sĩ cũng rất nhiều, trong ngoài cũng gần 70 vệ sĩ, chưa tính người hầu và quản gia

Xe dừng lại trước cánh cổng lớn bằng vàng thì quản gia cũng đi tới mở cửa cung kính cuối đầu chào hắn, “Ông chủ, bên trong đã dọn sẵn đồ ăn rồi ạ”



Cung Thẩm không nói gì đứng dậy bước ra khỏi xe, tới lúc đi được mấy bước mới dừng lại quay qua nhìn quản gia, “Xử lý con mèo kia, sau này tôi sẽ nuôi nó” dứt câu liền bỏ đi khiến quản gia ngạc nhiên đến nói không nên lời

Nhìn vào trong xe thì mới thấy có một chiếc lồng sắt, bên trong là một chú mèo Anh lông dài màu trắng, cơ thể đầy rẫy vết thương ông liền dâng lên cảm xúc của một người bố

Mang chiếc lồng vào biệt thự, Cung Thẩm đã đi lên lầu, ông gọi bác sĩ thú y tới rồi sai người hầu tắm cho cậu, nhìn căn biệt thự xa lạ cậu có chút kinh sợ

Nó không giống cái thùng giấy cậu hay nằm, nhỏ lại dơ, không ấm, căn biệt thự này vừa vào không khí ấm áp đã bao trùm cả người cậu, nó cũng rất sạch sẽ không dơ như chỗ trước kia cậu thường nằm

“Đừng sợ, tao giúp mày đẹp lên nhé” ông quản gia nhìn cậu mỉm cười rồi đưa cậu cho người hầu đứng gần đó, sai cô mang cậu đi tẩy rửa cho thật sạch sẽ một lát bác sĩ thú y sẽ tới

Người hầu vâng lời mang cậu đi vào phòng tắm, nơi này có hơi nước nóng bóc lên nên cũng ấm áp đi, nhìn những thứ sáng bóng bên trong cậu không biết nó là thứ gì cả

Chỉ thấy người hầu mở vòi nước nóng đo nhiệt độ rồi thả cậu vào, đột nhiên có nước khiến cậu sợ hãi mà quẩy đạp lung tung “Meo meo meo...” cô người hầu nhẹ nhàng đổ nước lên lông cậu làm ướt chúng

“Ngoan nào, nếu mày sạch sẽ ông chủ mới yêu chứ” ông chủ??, là người nhận nuôi cậu, nếu cậu sạch sẽ người đó sẽ yêu cậu sao, cậu dường như ngộ ra điều gì đó cũng không quẩy đạp như trước mà ngoan ngoãn để cô người hầu kia tắm cho mình

“Oa, mày ngoan quá đi mèo nhỏ, hình như mày là loại mèo Anh nhỉ, lông còn rất dài nhưng bị bụi bẩn làm dơ hết rồi” cô mỉm cười nhìn bé mèo ướt nhẹp trong bồn tắm

Tắm rửa sạch sẽ cô mang một chiếc khăn nhỏ lau qua người cậu cho khô nước rồi mới bắt đầu sáy lông, khi sáy cô cũng tránh một vài vết thương trên cơ thể của Tề Mộc ra

Song cô ôm cậu vào lòng rồi đi kiếm quản gia, nhìn thấy ông đang đứng kế Cung Thẩm cô có đi lại cuối chào hắn một cái rồi quay qua nói với quản gia “Bác Lý cháu tắm sạch sẽ cho mèo nhỏ rồI ạ”

Cung Thẩm nghe những lời cô vừa nói cũng ngước mặt lên nhìn, “Đưa” nghe hắn đột nhiên nói như vậy cô cũng giật mình rồi nhanh chóng đưa Tề Mộc cho hắn

Tề Mộc được tắm sạch sẽ qua nên bây giờ có thể nhìn thấy bộ lông màu trắng như tuyết của cậu có chút xù lên, nhìn thế nào hắn cũng không thể ghét con mèo này được “Xấu quá“....

______________