Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 901: Lúc này trong lòng





Bóng dáng của Ẩn lại biến mất.

Bùm!

Diệp Phàm đột nhiên đấm về phía sau bên trái.

Bịch một tiếng, một bóng người trực tiếp bay ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, người này chính là Ẩn!

Phụt!

Ẩn nằm trên mặt đất, trong miệng nôn ra máu, đôi mắt nhìn chằm chằm Sở. Phong: "Sao cậu phát hiện ra tôi?"

Lúc này trong lòng Ẩn vô cùng chấn động, với kỹ năng ẩn nấp của ông ta,

cho dù là Thiên Tôn đứng thứ nhất Thiên Bảng cũng không thể phát hiện tung tích của ông ta nhanh chóng và chính xác như vậy!

Nhưng Diệp Phàm lại giống như được mở thiên nhãn, khiến ông ta không ẩn nấp đi đâu được!

Diệp Phàm khẽ mỉm cười, không trả lời.

Sở dĩ hắn có thể phát hiện được sự tồn tại của đối phương tự nhiên là nhờ tinh thần lực mạnh mẽ của hắn!

Với tinh thần lực của Diệp Phàm, trong bán kính mấy chục mét xảy ra chuyện gì cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của hẳn, tuy kỹ năng ẩn nấp của Ẩn rất mạnh, nhưng cũng khó có thể tránh khỏi việc bị tinh thần lực của Diệp Phàm phát hiện!

"Các người chỉ mang theo những con kiến này tới đối phó tôi thôi sao?"

Diệp Phàm liếc nhìn ba vị trưởng lão Nội Các, lạnh lùng quát lên.

Hắn đi về phía ba người này, sát khí đáng sợ trực tiếp áp chế ba trưởng lão Nội Các quỳ trên mặt đất.

Mặc dù ba vị trưởng lão Nội Các này đã nắm giữ chức vụ cao trong thời gian dài, có uy nghiêm riêng, nhưng bọn họ cũng chỉ là người bình thường, không phải võ giả, đương nhiên không thể chống cự được sát khí của Diệp Phàm!

Phụt! Phụt! Phụt!

Ba vị trưởng lão Nội Các quỳ trên mặt đất, miệng nôn ra máu, sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy!

"Nhãi ranh, chẳng lẽ cậu thật sự muốn giết chúng tôi sao? Chúng tôi là trưởng lão Nội Các của Long Quốc, nếu cậu dám động vào chúng tôi, cậu sẽ là kẻ địch của toàn bộ Long Quốc!”

Một trong ba người này nhìn Diệp Phàm và hét lên.

"Đám người gọi là trưởng lão Nội Các như các người đều là một lũ ích kỷ, không quan tâm đến an nguy của quốc gia, chỉ quan tâm đến dục vọng ích kỷ của chính mình, các người căn bản không xứng làm trưởng lão Nội Các!"

"Hôm nay, tôi lấy thân phận là Hộ quốc thần tướng của Long Quốc, giết những kẻ xấu xa gây hại cho đất nước và nhân dân như các người!"

Sắc mặt Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.

"Hộ quốc thần tướng, thật oai phong!"

Đột nhiên, một tiếng hét lạnh lùng vang lên.

Nơi xa, một đám người đi về hướng này, dẫn đầu là một người đàn ông trung

niên, sắc âm trầm nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trong mắt tràn đầy sát ý, trên người tản ra một luồng sức mạnh đáng sợi

"Ông là ai?"

Diệp Phàm nhìn người này, lạnh lùng nói.

"Quân Hạo, tộc trưởng nhà họ Quân!"

Người đàn ông này nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng hét lên.

"Người của nhà họ Quân? Ông tới đây để báo thù cho Quân Lăng Thiên sao?"

Diệp Phàm liếc nhìn đối phương, hừ lạnh một tiếng.

"Đúng vậy, cậu đã giết chết con trai Lăng Thiên của tôi, nếu không báo mối thù này, nhà họ Quân của tôi đâu còn mặt mũi gì nữa?"