Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 465: Yêu tinh hại người




Thạch Hiểu Mẫn lần này cùng Quách Thiến Vi trở lại quần đảo Thiên Thạch, cũng không phải về nhà thăm mấy người Thạch Thiên, mà là bởi vì phi thuyền vũ trụ số một loài người "Empires 1" tối hôm nay đã về địa cầu. Hôm nay ánh mắt tất cả mọi người toàn thế giới đều tập trung tại căn cứ du hành vũ trụ trên quần đảo Thiên Thạch.

Viện khoa học đế quốc hai mươi năm nay đều tập trung trí tuệ toàn bộ loài người không ngừng cố gắng, cơ bản đã phá giải huyền bí chứa trong đĩa bay người ngoài hành tinh. Điều này làm cho mọi người đối với tương lai tràn đầy tin tưởng, bắt đầu tin tưởng trí tuệ nhân loại cũng không thấp hơn người ngoài hành tinh. Nhưng mà các khoa học gia tham dự nghiên cứu đều tinh tường, nếu như không phải đĩa bay người ngoài hành tinh tại mấy ngàn năm trước rơi ở địa cầu, dựa vào phát triển lực lượng của loài người, chỉ sợ qua mấy ngàn năm nữa cũng không thể đạt tới thành quả trước mắt. Hơn nữa nghiêm khắc nói, phá giải đĩa bay người ngoài hành tinh thực tế hao phí loài người một trăm hai mươi năm thời gian, công lao của tổ chức Beila trước kia dùng thời gian trăm năm cũng không thể bỏ qua.

Empires 1 cơ bản là dựa theo kỹ thuật của đĩa bay người ngoài hành tinh, cũng gia nhập bộ phận thao tác cải tiến thích hợp với loài người, các phương diện tính năng cũng không yếu hơn đĩa bay người ngoài hành tinh. Tại hư không vũ trụ cao nhất có thể đạt tới một phần hai tốc độ ánh sáng. Nhưng mà tính năng phi thuyền có chính thức đạt tới tiêu chuẩn này hay không, còn phải chờ xem xét số liệu mang về qua thử nghiệm mới có thể hiểu rõ.

Chỉ cần Empires 1 thành công, cùng an toàn quay về căn cứ du hành vũ trụ, hôm nay sẽ trở thành một trong sự kiện quan trọng lớn nhất lịch sử loài người. Nguyên thủ các quốc gia đều đến địa điểm xuất phát tại quần đảo Thiên Thạch nghênh đón phi thuyền trở về, cộng thêm tùy tùng bọn họ, đại biểu các giới, phóng viên truyền thông… giờ phút này ít nhất có trên vạn người tụ tập tại trung tâm du hành vũ trụ mà chờ đợi.

Thạch Hiểu Mẫn không giống chị Thạch Lệ thân có công chức, bình thường rất ít tham gia loại trường hợp này, nhưng mà hôm nay có chỗ khác, bởi vì hạm trưởng chỉ huy Empires 1 không phải ai khác, chính là Hạng Kiều đã vinh thăng làm thiếu tướng. Hạng Kiều cùng Quách Thiến Vi thân như chị em, quan hệ cùng Thạch Hiểu Mẫn cũng cũng không tệ, các nàng bất kể như thế nào cũng phải đi nghênh đón.

Thấy mặt trời dần dần đã ngã về tây, Thạch Hiểu Mẫn đẩy Quách Thiến Vi đang tựa ở bên người Thạch Thiên, cười nói: "này! Đừng say mê, chúng ta nên đi đón Tiểu Hương Tiêu chiến thắng trở về trở về thôi" Quách Thiến Vi giờ phút này đang như si nhe mê, nào đâu đem chuyện nghênh đón Hạng Kiều để trong lòng, bực mình đáp: "Cái gì Tiểu Hương Tiêu? Bảo nàng đi chết đi" Thạch Hiểu Mẫn cùng Kim Hinh, Samantha nghe vậy cũng nhịn không được cười đến nghiêng ngả, ôm bụng thiếu chút nữa hít không được khí.



Quách Thiến Vi lúc này mới bị tiếng cười lớn đánh thức lại thần trí, quẫn bách đến khuôn mặt đỏ bừng, xấu hổ hỏi: "A! Không phải nói Hạng Kiều đến tối mới có thể trở về sao?" Thạch Hiểu Mẫn cười mắng: "Chính mình quay đầu lại mà nhìn đi, mặt trời đã xuống mặt nước rồi. Em sẽ không cho rằng đó là mặt trời mọc chứ?" Quách Thiến Vi xấu hổ cúi đầu xuống, trong lòng ngược lại thật hy vọng bây giờ là buổi sáng.

Thạch Thiên có mỹ nhân áp vào người, sớm đã dục hỏa đốt người, nhịn hết sức vất vả, nhân cơ hội đứng lên nói: "Thiếu chút nữa là quên hôm nay có chuyện này, lão tử sao có thể vắng mặt. Ừm, bộ đồ này không quá phù hợp, Hiểu Mẫn các người hãy đi trước. Ta cùng Kim Hinh thay đổi quần áo".


Một trái một phải kéo Kim Hinh cùng Samantha, nhảy lên, bay vào hoàng cung.

Quách Thiến Vi ngẩng đầu, ánh mắt u oán nhìn vè phía ba người Thạch Thiên biến mất, người nào cũng biết Thạch Thiên tuy thân là lãnh tụ cao nhất đế quốc, nhưng lại chưa bao giờ nguyện đi quản mấy chuyện náo nhiệt này, nghĩ thầm chẳng lẽ mình thật làm cho hắn chán ghét như thế sao?

Thạch Hiểu Mẫn nhìn thấy trong lòng thầm than, tìm không ra lời an ủi nàng, dắt tay Quách Thiến Như, nói với Quách Thiến Vi: "Đi thôi, nghênh đón nữ anh hùng của chúng ta!" Quách Thiến Vi gật gật đầu, đi theo sau lưng mẹ con Thạch Hiểu Mẫn.


Xa xa đã sáng lên mấy đạo hào quang bắn về phía bầu trời, chỉ dẫn phương hướng trở về cho Empires 1sắp trở điểm xuất phát.

Thạch Thiên ôm Kim Hinh, Samantha hai nàng, như một trận gió nhảy vào phòng ngủ, đem các nàng ném ở trên giường.

Samantha ngạc nhiên nói: "Không phải phải thay đổi quần áo sao? Trên giường làm gì?" Thạch Thiên vô cùng khẩn trương nhào tới, mở ra hai tay đem hai nàng đặt ở dưới thân, nghiêm mặt hắc hắc cười nói: "Quần áo không vội thay, giúp lão tử trừ hỏa trước đã" Samantha phì một cái nói: "Người khác làm ra, dựa vào cái gì lại tiết ở trên người chúng em" Kim Hinh cũng trách mắng: "Đúng vậy, chúng em không làm vật thay thế, ai vẽ ra thì người đó đi diệt, nàng cũng không phải không muốn. Chúng em sẽ giúp anh gọi nàng ta tới, để cho nàng ta tự mình đến giúp anh dập lửa" Samantha lập tức tỏ vẻ đồng ý, lấy điện thoại cầm tay ra muốn gọi điện thoại cho Quách Thiến Vi.

Thạch Thiên tức giận nói: "Hơn hai mươi năm trước đã giải thích qua đối với các em, các nàng tuổi còn nhỏ còn không hiểu chuyện, lão tử không muốn dây tai họa cho các nàng".


Samantha trong nội tâm chợt động, lặng lẽ đem điện thoại di động đặt ở đầu giường nói: "Hai mươi năm trước chúng em cũng cảm thấy anh nghĩ không phải không có lý, tuy anh ở phương diện này đã đủ xấu xa, nhưng mà có thể có loại ý nghĩ này, nói rõ anh xấu xa còn không đủ triệt để. Nhưng cũng đã hai mươi năm trôi qua, các nàng chẳng lẻ còn là tiểu cô nương không hiểu chuyện năm đó sao? Em nghĩ các nàng hoàn toàn có thể chịu trách nhiệm về lựa chọn của mình, anh không cần phải lo lắng như thế chứ?"


Kim Hinh thở dài nói: "Đúng vậy, đã hai mươi năm, các nàng đối với anh vẫn một mực thâm tình không chút nào thay đổi, mỗi lần thấy ánh mắt các nàng nhìn anh, trong lòng của em cũng khó chịu muốn chết được, cảm giác giống như mình cướp đi cái gì đó mà các nàng yêu mến nhất. Chúng em đã lén thương lượng qua, thậm chí muốn tìm cơ hội tác hợp các người, dứt khoát để cho anh tiếp nhận các nàng. Đừng để cho bọn em tự trách nữa có được không?" Thạch Thiên không khỏi nghẹn ngào cười nói: "Nào có phụ nữ như các em, lại có thể không chê lão tử nhiều phụ nữ, lão tử là cái gì để mọi người nhường tới nhường lui sao?" T.r.u.y.ệĐọc Truyện

Samantha tức giận nói: "Anh mới không phải thứ gì! Cũng không biết trúng ma pháp gì của anh, nếu muốn ăn dấm chua, chúng em cũng đâu để cho anh tra tấn hai mươi năm? Dù sao anh có phụ nữ đã không ít, không quan tâm nhiều hơn nữa vài người, để cho người khác cũng gánh bớt nỗi thống khổ của chúng em".

Kim Hinh xoay người nằm xấp lên trên người Thạch Thiên, bànt ay nhẹ nhàng đùa giỡn cự vật kia, ôn nhu nói: "Cô gái nhỏ này chỉ mới tựa ở bên cạnh anh ngồi một hồi, ngươi xem chính minh đã nghẹn thành bộ dạng này. Nói rõ anh cũng thích nàng ta, làm gì phải nhịn vất vả như vậy, chẳng lẽ anh nhẫn tâm để cho các nàng tiếp tục khổ trông mong hai mươi năm nữa sao? Em thấy mặc kệ bao nhiêu năm cũng không cải biến được tình ý các nàng đối với anh".

Thạch Thiên nghĩ thầm việc này sao có thể đánh đồng? Bất luận cô gái xinh đẹp nào dán ở trên người cọ qua cọ lại, tiểu tử phía dưới của lão tử đều mãnh liệt phản ứng. Nếu đã đến mức chỉ sợ không quá xinh đẹp cũng không có bao nhiêu quan hệ. Nhưng mà hắn còn muốn để cho Kim Hinh, Samantha vì chính mình "trừ hoả" tất nhiên sẽ không đem chuyện này thật tình nói ra dẫn đến các nàng tức giận. Huống chi các nàng Quách Thiến Vi bền lòng cũng xác thực vượt qua dự đoán của hắn, chẳng lẽ mình thật nhẫn tâm làm cho các nàng tiếp tục khổ luyến sao? Cười khổ nói: "Tựa hồ lão tử không phải gây họa cho các nàng. Ngược lại thực xin lỗi các nàng".

Kim Hinh hung hăng nhéo nhéo cự vật trong quần, nũng nịu nói: "Anh nha, thậ đúng là yêu tinh hại người?"