Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 867: Thần sơn vỡ nát




Ánh mắt Độc Cô Cầu Kiếm hết sức lạnh lùng:

- Ngươi vi phạm quy củ, cho nên y mất đi tư cách!

- Vì sao tiền bối phế bỏ một thân tu vi của y, chẳng lẽ tiền bối không biết...

Lăng Tiêu nói chưa dứt lời, Độc Cô Cầu Kiếm bỗng nhiên xoay người lại, Lăng Tiêu chỉ cảm thấy một cỗ uy áp mênh mông đột nhiên trấn áp trên người mình, nếu so với cỗ uy áp mênh mông này, thế thiên địa của y vô cùng mỏng manh yếu ớt, dù là ý chí Kiếm Đạo đạt tới cấp Tử Hoàng cũng bị áp chế trong nháy mắt, tựa như chỉ cần hơi có động tác, thoáng chốc sẽ tan thành mây khói

- Đây là trừng phạt, quy củ của Kiếm Thần sơn ta là như thế, nếu như có gì dị nghị, ngươi có thể đi cầu kiến Kiếm Thần đại nhân.

Sắc mặt Lăng Tiêu trắng nhợt, ánh mắt ngưng trọng, lùi lại mấy bước liên tiếp, những lời chưa nói hết ngừng lại trong cổ.

Sắc mặt Lăng Tiêu đỏ bừng, nhưng lập tức khôi phục lại, không nói một lời, lui về khu vực của Lăng Tiêu tông, y biết rõ vị Đại Trưởng lão của Kiếm Thần sơn này không dễ chọc, cho dù là sư thúc tổ của y cũng phải thừa nhận mình không phải là đối thủ, huống chỉ là Kiếm Thần ở chót vót trên cao, Lăng Tiêu không chút nghi ngờ, nếu như hắn đi cầu kiến Kiếm Thần, sẽ trong khoảnh khắc tan thành mây khói.

- Những gì tiền bối ban tặng hôm nay, Lăng Tiêu tông ta nhớ kỹ, ngày khác nếu có cơ hội vãn bối nhất định lại lãnh giáo tiền bối!

Thân sắc ba người Lạc Tâm Vũ khẽ biến, lúc này bọn họ phát hiện, tên Lăng Tiêu này cũng không phải hoàn toàn vô dụng, tối thiểu ý chí Kiếm Đạo hết sức kiên cường như vậy, có thể trở thành Kiếm Tôn cái thế, không ai không phải nhân vật kinh tài tuyệt diễm, ít nhất cũng vượt qua người thường rất nhiều, bất kể là tâm cảnh hay ý chí cũng phải hết sức dồi dào kiên cố, mới có tư cách trờ thành cường giả.

Ánh mắt Độc Cô Cầu Kiếm lần đầu tiên nhìn thẳng vào Lăng Tiêu, lão vẫn lạnh nhạt nói:

- Nếu như có ngày đó, lão phu chờ ngươi!

Giờ phút này trên kiếm đài ngàn dặm, chỉ còn lại bọn sáu người Thiết Phong.

Sắc mặt Bố Chân Độc ngây ngẩn, liếc nhìn Lăng Hiên đã bị phá vỡ Đan Điền Khí Hải, y hiểu rất rõ ràng, cả đời này Lăng Hiên không thể nào đạt tới đỉnh phong của Kiếm Giả nữa...

Ánh mắt Diễm Vô Song tỏ ra ngưng trọng, Cửu Dương Chân Hỏa trên người càng bừng lên hơn trước, không gian xung quanh y bị bóp méo, nhưng dưới Kiếm Ý hừng hực trấn áp, lại không bị vỡ nát mảy may.

- Đối thủ của ngươi là ta!

Nhìn sang Thiết Phong, Kiếm Ý toát ra trên thân thể Diễm Vô Song, cỗ Kiếm Ý như muốn thiêu cháy bát hoang này ngưng kết lại, hóa thành một thanh cự kiếm màu vàng cao ngàn trượng, pháp tắc Cửu Dương trong trời đất hội tụ, hình thành một tầng Thái Dương Chân Hỏa nóng rực trên thân kiếm.

- Bùng...



Trong cùng lúc đó, Thiết Phong gầm lên một tiếng, một cỗ khí Chân Long ào ạt tràn ra trên thân thể y, cỗ khí Chân Long này vờn quanh người Thiết Phong, lại thêm Hạo Nhiên Chính Khí toát ra, tất cả ngưng kết lại trên đầu Thiết Phong thành một thanh cự kiếm màu xanh tím cao ngàn trượng.

Ở khu vực của Kim Thiên tông.

Nhiếp Bích Tâm cất giọng cảm khái:

- Đáng tiếc Thiết Phong tiếp dẫn Phong Lôi nhị khí, bằng không, Hạo Nhiên tông ta lại xuất hiện một đại nhân tài...

Liệt Sí Thiên hừ lạnh:

- Lão Nhiếp, lão còn có Long nguyên dịch.


Nhiếp Bích Tâm nghe vậy sững sờ.

- Nếu không nhờ Hoàng nha đầu, tiểu tử này cũng không thể có được Hạo Nhiên Chính Khí như vậy. Đương nhiên đây cũng nhờ y giữ vững đạo tâm, lão tiểu tử ngươi bỏ ý nghĩ này trong đầu đi thôi.

- Hoàng nha đầu...

Nghe Liệt Sí Thiên nói như vậy, thần sắc Nhiếp Bích Tâm không khỏi ngây ra, thở dài:

- Hẳn không còn bao nhiêu năm nữa...

Thấy phản ứng của Nhiếp Bích Tâm như vậy, bọn Liệt Sí Thiên cũng giật mình, lập tức hiểu rõ.

Không có ai nói gì, nhưng trong mắt mỗi người đều toát ra ý chí vô cùng kiên định, lúc này trên kiếm đài ngàn dặm, một tiếng kiếm ngâm vang lên chẳng khác tiếng long ngâm hùng hồn.

Kiếm Ý như rồng, bốn người Bố Chân Độc lui về phía sau, hai thanh cự kiếm Kiếm Ý Lăng không chạm nhau.

Sóng khí mênh mông cuồn cuộn từ trong không gian Động Hư dứt gãy tuôn ra cuồn cuộn dày như mạng nhện, lan tràn ra khắp xung quanh.

Nhưng Tông sư các tông còn chưa nhìn thấy rõ tình huống trên kiếm đài ngàn dặm, đột ngột một tiếng long ngâm vô cùng kinh khủng từ phương xa vang lên, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành uy nghiêm ngập trời đè ép tới.


Sắc mặt Độc Cô Cầu Kiếm đột nhiên thay đổi thân hình khẽ động, lúc này trông lão như một thanh thần kiếm tuyệt thế lộ rõ vẻ sắc bén ra ngoài. Ý chí Kiếm Đạo màu đỏ tím ngưng tụ trên không thành một thanh cự kiếm vạn trượng, đánh xuống một kiếm về phía xa xa.

- Rống...

Lại một tiếng long ngâm ngập trời vang lên, một đạo hư ảnh Chân Long màu vàng ngưng thật trong nháy mắt, long thân vạn trượng vắt ngang trời, đầu rồng húc vào cự kiếm màu đỏ tím kia.

- Ẩm...

Không gian sụp đổ xuất hiện khắp không trung, từng đạo gợn sóng không gian xuyên thấu đại địa, Chân Hỏa dưới mặt đất phun trào, dung nham màu vàng đỏ đốt cháy mặt đất, Độc Cô Cầu Kiếm không khỏi cau mày.

Lão vung kiếm chỉ lăng không điểm ra, lập tức Nguyện Lực Thần Đỉnh đang bao phủ bảo vệ kiếm đài phát ra tiếng kêu ùng oàng hết sức hùng hồn, từng đạo sóng gợn màu trắng đục kỳ quái khuếch tán ra, trong nháy mắt, những đạo gợn sóng này lan tràn khắp cả Kiếm Thần sơn, dung nham nóng chảy lập tức bị đè ép, gợn sóng không gian lập tức khép lại, pháp tắc hệ Chư Thiên hội tụ, đốt cháy cây cỏ không còn, hòa tan cả bùn đất, thần sắc Tông sư các tông tỏ ra ngưng trọng, nhìn bóng Chân Long màu vàng hiện ra trên không, lòng hiểu rằng lại có một vị cường giả tuyệt thế xuất hiện.

- Long Tuyền tham kiến các vị!

Thanh âm hùng hồn nháy mắt truyền khắp vạn dặm.

Long tộc Long Hoàng!

Thần sắc Tông sư các Tông đại biến, đối với vị Hoàng giả Long tộc này, phần lớn Tông sư các tông đều nghe tới, lần này thấy lão bày ra uy nghiêm như vậy, ai nấy đều thầm phán đoán trong lòng, cuộc luận kiếm toàn đại lục này vốn là chuyện của Kiếm Đạo nhất mạch, mà Long tộc cùng Phượng tộc chính là hai tộc đản hùng mạnh của Linh tộc nhất mạch, lúc này Long Hoàng đã đến, xem ra hõm nay là ngày đặc biệt vô cùng.

- Bùng…..

Trong khoảnh khắc, dư âm chưa tan, trước mặt các tông có một khoảng không mở ra, hai bóng người đồng thời xuất hiện.


Ánh mắt Độc Cô Cầu Kiếm sắc bén như kiếm, nhanh chóng nhìn chăm chú vào người lão nhân khoác kim bào.

Râu tóc lão nhân này có màu vàng nhạt, mắt vàng tròng vàng. Đặc biệt trên trán có hai chiếc sừng rồng chín khúc màu vàng, thu hút ánh mắt người khác.

Lão nhân đứng giữa không trung nhưng dường như đã hòa mình cùng trời đất, dù có rất nhiều Tông sư tu vi tuyệt cao ở đây, nhưng không ai phát hiện ra trên người lão nhân này có chút khí tức Hoàng giả Long tộc nào.

- Hơn ngàn năm không gặp, phong thái Long Hoàng vẫn như xưa!


Độc Cô Cầu Kiếm thản nhiên nói không hề vì sự xuất hiện của lão nhân mà tỏ ra vui mừng chút nào.

Lúc này ánh mắt mọi người lại tập trung vào thiếu niên đi cùng với Long Tuyền, thiếu niên này khoảng mười lăm tuổi thân hình không chút kém cỏi Long Hoàng, mái tóc dài màu tím trắng, trên trán y cũng có hai chiếc sừng rồng dài chín tấc có tám khúc. Đôi mắt hổ của y cũng có màu tím trắng, tròng mắt tinh khiết vô cùng, tựa hồ chưa hề bị thế gian ô trọc làm nhiễm bẩn.

Thấy thiếu niên, ánh mắt Lăng Tiêu thoáng hiện hàn quang, nhưng không nói câu nào, Long Vương cửu giai!

Tông sư các tông thoáng động trong lòng, ánh mắt nhìn thiếu niên đột ngột thay đổi Hung thú thông thường có được tuổi thọ hơn xa nhân tộc, bọn chúng thừa mệnh thiên địa mà sinh, đừng nói là Chân Long nhất tộc tuổi thọ của Long tộc là có một không hai trong Linh tộc, bởi vì thời gian sống quá dài cho nên muốn Chân Long trưởng thành cần có rất nhiều thời gian.

Long tộc trường thành không phải theo thực lực đề cao mà có bề ngoài già đi, cho dù là đạt tới Long Vương cửu giai, nhưng nếu chỉ mới sinh ra mười năm, cũng chỉ có thể hóa thân thành một đứa trẻ nhỏ, mà lúc này Tông sư các tông thấy sừng rồng trên trán thiếu niên có chín khúc, mỗi một khúc là một giai, trừ phi là điều kiện đặc thù, sừng rồng đều thể hiện rõ ràng tu vi của Long tộc.

Từ đó có thể thấy, thiếu niên này đã đạt tới tu vi Long Vương cửu giai, mà theo hình dạng y, thậm chí vẫn còn vị thành niên, long tộc hai trăm tuổi mới xem là thành niên, dù là đại đa số Long tộc thành niên cũng chưa chắc có thể nhanh chóng đạt tới tu vi Chân Long bát giai, đừng nói là thiếu niên này đạt tới Long Vương cửu giai. Nguồn truyện: Truyện FULL

Từ khi thiếu niên xuất hiện, đôi mắt màu tím trắng của y nhìn khắp Tông sư các tông. Đến khi nhìn tới hai người Triệu Thiên Diệp và Nhiếp Thanh Thiên, hai mắt thiếu niên lập tức sáng ngời.

Chỉ trong nháy mát, thân hình thiếu niên đã xuất hiện trước mặt hai người.

- Bùng...

Ba luồng Kiếm Ý ngút trời bùng lên, lập tức tập trung vào thân hình thiếu niên.

Nhanh quá! Trong lòng ba người Triệu Thiên Diệp chấn động, tốc độ của thiếu niên này vượt xa tưởng tượng của bọn họ, nếu như vừa rồi y động thủ, cho dù bọn họ có phòng bị e rằng cũng phải luống cuống tay chân, chưa nói tói Long thân hùng mạnh, có thể sánh ngang thần kiếm.

- Hai vị thúc thúc!

Không để ý tới Kiếm Ý của ba người đè ép, thiếu niên nhận hai người Triệu Thiên Diệp là thúc thúc, tông sư các tông thảy đều bàng hoàng ngơ ngác, mặt lộ vẻ không thể nào tin được, Long Vương cửu giai có thúc thúc trong nhân tộc từ khi nào? E rằng Linh Kiếm tông cũng không có được thủ đoạn như vậy.

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Tông sư các tông không hẹn mà nhìn về phía Linh Nguyên Kiếm Tôn Cổ Nguyên Hỏa, Linh Kiếm tông thân là tông môn có được Ngự Thú Sư hùng mạnh nổi danh đại lục, còn có Kiếm Đạo hùng mạnh chỉ kém năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, nhưng dù là Linh Kiếm Tông có được Ngự Thú Sư Thiên phẩm, e rằng cũng không thể khiến cho Long Vương cửu giai phải phục tùng.

Cho dù là linh thú bát giai có thể hóa thân thành người, muốn khuất phục nó, Ngự Thú Sư Thiên phẩm cũng phải dốc hết toàn lực mới có được một phần thành công.

Nghĩ tới đây, rất nhiều Tông sư không khỏi nghĩ tới lời đồn trong những năm gần đây, nghe đồn rằng Linh Kiếm tông có Ngự Thú Sư Thiên phẩm ra tay, thuần phục được Kim Sí Đại Bằng bát giai hiếm có trên đại lục, Kim Sí Đại Bằng ngoài thực lực hùng mạnh ra, còn nổi tiếng trên đại lục về tốc độ từ thời thượng cổ.