Lần chiến đấu này xảy ra dưới tầm mắt của các nàng.
Toàn bộ quá trình cũng vừa xem là hiểu ngay.
Nhưng bây giờ mỗi người vẫn rất muốn hỏi một câu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì?
Bọn họ nhìn hiểu, nhưng không nghĩ ra!
“Mau đi nhặt chiến lợi phẩm đi, đừng thất thần.”
Làm chưởng môn, Thành Ca phải để ý hình tượng của mình.
Vừa mới đánh thắng một trận đại chiến xong đã lập tức vội vàng nhặt đồ, không
khỏi quá mất giá.
Trước kia là không có cách nào.
Bây giờ có đệ tử ở bên cạnh mình, vì duy trì hình tượng, đương nhiên hắn sẽ
không tự mình ra tay.
Nghe được truyền âm của hắn, Kỷ Linh Hàm và Chung Ly Khuyết cùng với bốn
gã đệ tử như vừa mới tỉnh ngủ.
Đáng chết, vậy mà mình lại quên làm “chính sự”.
Còn Khương chưởng môn vẫn đang tiếp tục duy trì khí thế cao thâm, bay đến
trước mặt đám tiên ma Lục giới.
“Khụ khụ…”
Hắn hắng giọng một cái, bắt đầu “phổ cập khoa học” trận chiến vừa rồi đã xảy
ra cái gì.
“Thật ra, vừa rồi ta cố ý bị âm Sát đại trận của bọn họ trói lại!”
Hắn bắt buộc phải nói như vậy.
Nếu không trận chiến vừa nãy thành thế nào?
A, Khương chưởng môn bị kẻ địch đánh bại.
Chỉ bởi vì thủ lĩnh bên đối diện đột mất đi lý trí, trúng tà, cho nên mới may mắn
thắng lợi, nhân tiện bảo vệ mạng chó của mình?
Không phải hắn lợi hại, mà là kẻ địch kéo bụng đến mức thua ngược.
Nếu chuyện này truyền ra, tư cách làm màu tản ra kim quang rực rỡ của Thành
Ca phải ngã khỏi thần đàn.
Đây là chuyện hắn tuyệt đối không thể chịu đựng được.
“Cố ý?”
“Cố ý bị nhốt lại? Đây là cách làm như thế nào?”
“Hành động này của Khương chưởng môn có thâm ý gì sao?”
“Khụ khụ, hẳn là có nguyên nhân gì đó nhỉ…”
Nhóm người này đều là mấy lão già thành tinh của Tiên giới, nào có chuyện dễ
dàng tin tưởng loại giải thích quá vô lí như vậy?
Tuy rằng bên ngoài không dám phản bác, nhưng trong nội tâm nghĩ như thế nào
cũng chỉ có chính bọn họ mới biết được.
Có thể thắng ai sẽ cố tình để địch nhân bắt lấy?
Chẳng lẽ là ham muốn đặc thù nào đó?
Nhìn thấy bọn họ nghĩ một đằng nói một nẻo, Thành Ca biết lần vãn hồi mặt
mũi này rất cần thiết.
“Vừa nãy có phải hành động của Khi Nham tôn giả kia rất kỳ quái hay không?”
Mọi người đồng thời gật đầu.
“Không sai không sai.”
“Thậy sự kỳ quái.”
Khóe miệng Khương Thành hơi nhếch lên: “Có phải các ngươi cho rằng hắn
trúng tà, hoặc là đã mất lí trí?”
Mọi người lại lần nữa gật đầu.
“Đúng vậy.”
“Sai! Cực kì sai lầm!”
Khương Thành nhẹ giọng nói: “Trong lúc chiến đấu đột nhiên quay lại hướng
kiếm, đại khai sát giới với người một nhà, trên đời nào có chuyện ly kỳ như
vậy?”
“Mặc dù có, cũng không thể nào xảy ra trên người một Đế cảnh cửu trọng
được!”
Mọi người chỉ có thể lại lần nữa gật đầu.
Đây là chuyện bọn họ không hiểu nhất.
“Chẳng lẽ Khương chưởng môn biết lúc ấy đã xảy ra chuyện gì?”
Thành Ca hơi gật đầu: “Đó là đương nhiên.”
Mọi người thành tâm thỉnh giáo: “Kính xin khương chưởng môn giải thích nghi
hoặc cho bọn ta.”
Không làm rõ bí ẩn này bọn họ cảm thấy sau này không thể ngủ ngon.
“Nguyên nhân rất đơn giản.”
Thành Ca chỉ vào chính mình.
“Đó đều là ta để hắn làm như vậy.”
“Ngươi?”
Mọi người sửng sốt: “Hóa ra là ngươi đã làm gì đó với hắn à?”
“Hay là lúc ấy Khương chưởng môn thấy hắn hiểu lấy đại nghĩa, thuyết phục
hắn?”
“Thuyết phục?”
“Chỉ dựa vào cái miệng?” Thành Ca cười một cách lạnh lùng.
“Nói miệng có thể hiệu quả như này? Nói ra các ngươi tin không?”
Thật sự thì mọi người đương nhiên không tin.
“Nói thật cho các ngươi biết, thật ra ta tu luyện một môn pháp môn đặc biệt tên
là cấm thuật Chí Tôn Bất Diệt Thiên Cơ Nghịch Chuyển Trung Xu Đãng Hồn
Tẩy Trần Tru Tà!”
Tên pháp môn dài ngoằng lập tức hù dọa tất cả mọi người.
Vừa nghe đã thấy rất cao cấp, rất mạnh mẽ!
Rất nhiều Tiên Đế uy tín lâu năm giống như học sinh tiểu học cần cù hiếu học,
vẻ mặt tò mò.
“Không biết Khương chưởng môn có thể giải thích nghi hoặc cho nhóm chúng
ta không, cấm thuật Chí Tôn Bất Diệt Thiên Cơ Nghịch Chuyển Trung Xu Đãng
Hồn Tẩy Trần Tru Tà… Rốt cuộc kì diệu như thế nào?”
“Hỏi rất hay!”
Thành Ca đã sớm chuẩn bị tốt kịch bản, hắn chắc chắn sẽ không tiết lộ kỹ năng
tráo đổi ở hệ thống của mình.
“Môn pháp cấm thuật này, thật ra là nghịch chuyển âm dương, xâm nhập vào
trung tâm của đối phương, cách không khống chế thần thức của đối phương, để
cho hắn nghe lệnh của ta!”
Mọi người kinh ngạc.
Loại chuyện điều khiển người khác bọn họ từng nghe qua.
Bình thường là một ít cấm thuật về thần hồn.
Nhưng tất cả đều là tiên nhân cao giai điều khiển tu sĩ thấp hơn mình vài cái đại
cảnh giới, Đế cảnh lục trọng điều khiển một Đế cảnh cửu trọng hàng đầu như
Khương Thành làm, bọn họ chưa từng nghe qua.
Nhân quả tuần hoàn có đạo lý của nó, theo lý thuyết trên đời không nên có
chuyện không hợp lý như vậy.
Nhưng những chuyện ly kỳ vừa rồi xảy ra ở trước mắt, bọn họ không tin cũng
phải tin.
“Còn có pháp môn như vậy?”
“Chuyện này cũng quá nghịch thiên rồi?”
“Nhưng chuyện này và chuyện cố ý bị nhốt có quan hệ gì?”
Thành Ca thở dài: “Cố ý bị nhốt, thật ra là một cái bẫy do ta bày ra, pháp môn
cấm thuật Chí Tôn Bất Diệt…bla bla cũng có hạn chế.”
Hắn còn không nhớ rõ tên của cấm thuật vừa nãy hắn bịa ra.
“Yêu cầu phải có thời gian tích lũy còn phải liên tục tiếp xúc với đối phương
trong khoảng mười lăm phút, làm tan rã ý thức của đối phương từng chút một.”
Mọi người ngẩn ra, ngay sau đó liền có một vị Ma Đế bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn vỗ đùi, lớn tiếng nói: “Ta hiểu rồi!”
“Trước đó trong trận chiến đấu ác liệt, Khương chưởng môn không có thời gian
thi triển pháp môn cấm thuật này, cũng không có cơ hội khiến đối phương trúng
chiêu.”
“Nhưng sau khi đối phương bày ra âm Sát đại trận, mọi người đều ngừng lại.”
“Đây chẳng phải là cơ hội mà Khương chưởng môn cần hay sao?”
“Đúng vậy!”
Thành Ca nhìn hắn bằng ánh mắt khen ngợi, đỡ phí nước bọt của ta.
Lại có một Đại Đế Tử giới bổ sung nói: “Ta cũng hiểu rồi, âm Sát đại trận, khí
âm Sát của đối phương không ngừng rót vào trong cơ thể của Khương chưởng
môn, đúng lúc là sự tiếp xúc mà Khương chưởng môn cần.”
“Hành động này của đối phương tương đương với việc chủ động sinh ra liên hệ
với Khương chưởng môn, chuyện này không phải mỡ dâng miệng mèo ư?”
Hắn giống như rốt cuộc giải ra được câu đố, vui vẻ nói: “Chuyện này hẳn chính
là cái bẫy theo ý trong lời nói Khương chưởng môn, đúng không?”
Trong lòng Thành Ca nghĩ, chuyện này ta cũng chưa nghĩ đến, ngươi thật đúng
là biết suy một ra ba.
Hắn không tiếc rẻ giơ ngón tay cái lên, cho tên Đại Đế Tử giới này một like.
“Trẻ nhỏ dễ dạy!”
Lần này, tất cả mọi người cuối cùng cũng hiểu rõ “chân tướng”.
Hóa ra vừa nãy Khi Nham tôn giả không phải thật sự nổi điên, chỉ là bị Khương
chưởng môn điều khiển từ xa.
Đã nói mà, nào có người sẽ đột nhiên bị địch nhân tác động đến mức như vậy.
Vừa “giải thích”, tất cả mọi chuyện đã sáng tỏ.
Ngay sau đó, sự nịnh nọt của mọi người giống như không cần tiền ập tới.
“Khương chưởng môn quá mạnh rồi!”
“Pháp môn cấm thuật này quả thật là nghịch thiên quá mà!”
“Há lại chỉ có như vậy? Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện chiến thuật của
Khương chưởng môn cũng cực kỳ hoàn hảo sao?”
“Đúng vậy, tuy rằng ngay từ đầu Yêu chủ có thể đuổi theo Xích âm Cung đánh,
nhưng như vậy chung quy không thể giết được đối phương, mà dưới chiến thuật
hoàn hảo này của hắn lại có thể khiến cho toàn bộ những người đó bị diệt
vong!”
“Nếu đổi thành chúng ta, cho dù có pháp môn cấm thuật này, chỉ sợ cũng không
dám để khí âm Sát trói mình lại, đây là một trận đánh cược khổng lồ.”
“Cố ý tìm đường sống trong cõi chết, đây là loại quyết đoán như thế nào?”
“Không hổ là Khương chưởng môn!”
“Không hổ là Yêu chủ!”