Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 860




Lần nữa giành chiến thắng ở vòng đấu thứ hai, đã đủ chứng minh Thải Anh có

thiên phú hơn người ở phương diện luyện khí.

Nàng ta là Tiên Khí sư phẩm cấp gì, trước mắt rất khó nói.

Dù gì thì Đại hội Giảng Đạo này cũng không phải là so tài luyện khí ngay tại

hiện trường, không cách nào chắc chắn được.

Nhưng chỉ cần không phải là kẻ ngốc hay kẻ mù, hiện giờ ai cũng đều nhìn ra

được nàng ta là một thiên tài luyện khí độc nhất vô nhị.

Đương nhiên ba vị Ma Đế không phải ngốc, cũng không mù.

Bọn họ đã nhìn ra được giá trị của Thiên Tiên này.

“Thải Anh, người đồng ý gia nhập Cửu Tinh Ma Điện ta không?”

Thái Ách Ma Đế vẻ mặt ôn hòa, là người đầu tiên bắt đầu mời chào.

“Chỉ cần ngươi đồng ý gia nhập, bổn đế có thể thu nhận ngươi làm đệ tử thân

truyền!”

Chỉ một câu đó thôi, Ma tu ở xung quanh đó và các nơi khác của Ma giới suýt

chút nữa phát cuồng ngay tại chỗ.

Một vị Ma Đế muốn thu nhận đệ tử rồi, chuyện tốt như này bọn họ đến mơ cũng

chả dám.

Trong trường hợp bình thường, cho dù là thuận lợi gia nhập vào một Ma môn

hàng đầu như Cửu Tinh Ma Điện, có thể bái một vị Ma vương làm sư phụ, thì

đó cũng là đãi ngộ dành cho tuyệt thế thiên tài rồi.

Mà Thái Ách Ma Đế còn là cao thủ Đế cảnh thuộc đẳng cấp hàng đầu, là đại lão

có thực quyền ở Thánh Điện.

Trở thành đệ tử của hắn là có thể đi ngông ngênh ở cái Ma giới này rồi

Vậy mà còn chưa xong.

U Huyết Ma Đế và Kim Tinh Ma Đế ở bên cạnh không được vui lắm.

“Thái Ách người đây là có ý gì hả?”

“Thải Anh rõ ràng là muốn gia nhập Sâm La Huyết Điện bọn ta, ta chuẩn bị để

nàng ta kế thừa sự nghiệp của ta nữa kìa!”

“Ai nói, bổn đế cảm thấy nàng ta có duyên với Thiên Tiêu các của ta…”

Được đó, này là còn bắt đầu giành giật rồi.

Cái cảnh tượng giành giật thu nhận đồ đệ này, thông thường chỉ xảy ra ở những

tông môn nhỏ.

Ba vị Ma Đế hàng đầu tự mình ra mặt giành giật, thì đúng là lần đầu tiên.

Tất cả mọi người đều không biết nói gì hơn nữa.

Bây giờ trong thâm tâm của bọn họ chỉ còn lại vẻ cực kỳ hâm mộ, ghen ghét.

“Ta nên xử lý như nào đây?”

Đối diện với lời chào mời của ba vị Ma Đế, Thải Anh cũng không biết phải trả

lời như nào nữa.

Cảnh tượng này có hơi lớn, nàng ta không nắm chắc.

“Còn có thể xử lý thế nào được, lẽ nào ngươi được yêu thích mà lo sợ sao?”

Thời khắc mấu chốt, Thành ca kịp thời truyền âm: “Ngươi nói là, các ngươi

không xứng.”

“Thật sự phải nói vậy sao?”

Cho dù tính cách của Thải Anh đã thay đổi, thì cũng cảm thấy câu này có phải

là có phần quá đáng rồi.

Dù gì đây là Ma Đế đó!

Cho dù là từ chối, tốt xấu gì cũng phải uyển chuyển chút chứ.

Ví dụ cảm ơn sự hậu ái của các vị, nhưng mà ta còn muốn lịch luyện ở bên

ngoài thêm mấy chục ngàn năm, sẽ suy nghĩ lại gì gì đó.

Nhưng mà Thành ca hoàn toàn không đế ý đến cái này.

“Ngươi là người đại diện phát ngôn của ta đó, ra khỏi cửa ở bên ngoài là đại

biểu cho ta.”

“Ngươi cảm thấy ta nói chuyện với Ma Đế nhỏ bé, còn cần chú ý sao?”

Với chào mời của ba Ma Đế, hắn ta chỉ xem như rắm thối.

Năm đó Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh cũng chẳng phải là vì có biểu hiện nổi trội,

sau đó bị chào mời sao?

Cái gọi là nhiệt tình chào mời, bên ngoài là tấm lòng yêu tài của tiền bối, thật ra

bên trong là thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

Nếu như ngươi đồng ý thì tất cả đểu tốt, nếu mà không đồng ý, thì tiếp đó chính

là tấn công, báo thù.

Thải Anh chỉ có thế căng da đầu, dưới sự cái nhìn của vô số người, vứt ra bốn

chữ đó.

“Các ngươi không xứng!”

Câu nói này giống như là đạn hạt nhân vứt vào trong mặt hồ yên tĩnh.

Trong phút chốc quấy lên làm cho toàn trường nghiêng trời lệch đất.

Nhóm người mà vốn dĩ còn hâm mộ ghen ghét suýt chút là bị dọa cho ngất

luôn.

“Nàng ta vừa nói gì?”

“Ba vị Đại Đế đều không xứng?”

“Cửu Tinh Ma Điện mà còn không xứng với nàng ta?”

“Trời ạ, nàng ta điên rồi à?”

“Vậy mà dám kinh nhờn ba vị Đại Đế, nàng ta đây là đang tìm chết rồi?”

Dù là Ma tu trong hiện trường, hay là hàng ngàn tỷ Ma tu của Ma giới ở các nơi

đang xem qua truyền ảnh trận, toàn bộ đều không nín nhịn được mà la hét chửi

rủa.

Dù là không lâu trước đó có ấn tượng tốt với Thải Anh, thì lúc này cũng cảm

thấy nàng ta là cuồng vọng tự đại, không biết sống chết.

“Nàng ta nghĩ mình là ai?”

“Điên rồi, điên rồi, quá là điên rồi…”

“Dù thế nào đi nữa, thì cũng không thể nói Đại Đế như thế chứ!”

Nụ cười của ba vị Ma Đế cũng đều bị đông cứng lại.

Sắc mặt đó nhanh chóng trầm xuống, bằng mắt thường có thể nhìn thấy rõ

được, trở nên âm trầm đáng sợ.

“Hở, người vừa nói gì?”

Trong mắt của Thái Ách Ma Đế lóe lên một tia sát ý.

Đường đường là Ma Đế mà lại bị người ta từ chối, vốn dĩ là một việc không thể

tha thứ được.

Hơn nữa, còn là trước mặt vô số Ma tu, bị một Thiên Tiên từ chối.

Thế này thì muốn hắn xuống đài như thế nào đây?

Nếu không phải nghĩ tới bản thân Thải Anh là tuyển thủ của Đại hội Giảng Đạo,

giết nàng ta sẽ có ảnh hưởng không tốt, thì hắn ta đã không do dự gì mà giáng

một chưởng xuống.

Uy nghiêm của Đế cảnh, không được phép mạo phạm.

U Huyết Ma Đế tặc tặc cười lạnh: “Lá gan của ngươi đúng là lớn, ngươi xem

ngươi là cái gì?”

“Từ chối bọn ta thì cũng thôi đi, còn dám nói bọn ta không xứng?”

Ba vị Ma Đế càng nói, sát ý cũng không còn che giấu nữa.

Dù gì Thải Anh này cũng chỉ có một, ba nơi cũng không đủ phân.

So với việc tương lai bị hai nơi còn lại, thậm chí là Tiên giới thu nhận được,

không bằng trực tiếp diệt trừ luôn là được.

Huống hồ, bây giờ nàng có thiên phú tốt hơn đi nữa, cũng không có nghĩa tương

lai chắc chắn có thể trở thành Tiên Khí sư cửu phẩm.

Nhìn thấy cảnh này, Thải Anh cũng xem như là hiểu được tại sao Yêu chủ coi

thường nhóm Ma Đế này như vậy.

Lật mặt còn nhanh hơn lật sách.

“Ta là Tiên Khí sư cửu phẩm, các ngươi ai có tư cách làm sư phụ của Tiên Khí

sư cửu phẩm?”

Đối diện với sự la hét chửi rủa của toàn trường, nàng ta nói sang sảng: “Ta nói

các ngươi không xứng, sai sao?”

“Phiền các người về nhà lấy gương soi lại đi, xem các ngươi có thể dạy cho

Tiên Khí sư cửu phẩm được cái gì?”

Giọng nói của nàng ta không lớn, nhưng toàn trường lại yên tĩnh trở lại.

Tiếp đó, tiếng cười vang lên rầm rộ truyền ra.

“Ha ha ha, nàng ta vừa nói cái gì?”

“Nàng ta đã là Tiên Khí sư cửu phẩm rồi?”

“Chuyện này không phải là cười chết ta sao?”

“Một Thiên Tiên, vậy mà đã là Tiên Khí sư cửu phẩm?”

“Ta thừa nhận thành tích khảo hạch hai hạng mục trước của nàng ta vang dội

nhất từ trước tới nay, nhưng chuyện đó với Tiên Khí sư cửu phẩm là hai chuyện

khác nhau mà?”

“Đời này chưa từng nhìn thấy ai chém gió như vậy!”

Không phải là bọn họ có cái nhìn phiến diện, mà là Thiên Tiên trở thành Tiên

Khí sư cửu phẩm, vốn dĩ là không thể nào.

Mặc dù luyện khí sư không chú trọng về sức chiến đấu, nhưng mà tu sĩ có thể

đạt tới Tiên khi sư thất phẩm, thì tu vi thấp nhất cũng là Ma tôn rồi.

Mà có thể đạt tới nhân vật cấp tông sư Tiên Khí sư cửu phẩm, tu vi của bản thân

thấp nhất cũng là Chuẩn đế sơ kỳ.

Này không phải là trùng hợp, mà là yêu cầu không thể thay đổi.

Luyện chế tiên khí cao giai, cần huy động tiên khí có thuộc tính khác nhau, mà

tất cả việc này đều cần có tiên hồn và đầy đủ quy tắc cảnh giới để thao túng.

Tu vi quá thấp, căn bản là không thế làm được.

“Thiên Tiên cảnh giới như ngươi đây, có thể trở thành Tiên Khí sư tam phẩm đã

là cực hạn rồi.”

Đồ Khâm đại sư - người mà trước đó vẫn bị chịu sự đả kích đột nhiên nhảy ra,

đưa ra một kết luận ngay tại chỗ.

“Lão phu vốn dĩ cho là tương lai ngươi sẽ trở thành một thế hệ nhân kiệt”

“Không ngờ chỉ là một tên thần kinh.”

“Đúng là làm người ta thất vọng, vậy mà dám chém gió bản thân là Tiên Khí sư

cửu phẩm?”

“Hai trận so tài sau, người chắc chắn sẽ lộ ra bản chất thật sự!”

Thải Anh liếc ánh mắt khinh thường sang, bình tĩnh nói: “Nếu hai trận sau ta

vẫn đứng nhất thì sao?”

“Ha ha, đúng thật là buồn cười!”

Đồ Khâm đại sư không chút do dự nói to: “Nếu hai vòng sau ngươi vẫn là người

đứng đầu, vậy thì lão phu sẽ dập đầu tạ lỗi với ngươi ngay trước mặt tất cả mọi

người ở đây!”

“Nhưng nếu người không làm được thì…”

Ba vị Ma Đế vẻ mặt thờ ơ cắt ngang hắn ta.

“Nếu nàng ta không làm được, vậy thì đương nhiên là giao cho cho Đồ Khâm

đại sư xử lý, theo ý của ngươi!”

Bọn họ nói như thể Thải Anh là món hàng của bọn họ vậy.