Xảy ra chuyện gì vậy?
Hai tên vừa rồi đều là Chuẩn đế đó.
Cho dù là Tiên Đế hay Ma Đế muốn giết chết bọn hắn cũng không thể đơn giản
như vậy chứ?
Làm sao có thể chết một cách âm thầm lặng lẽ như vậy được?
Chuyện vượt qua đạo lý thông thường này khiến cho tất cả Chuẩn đế tại đó đều
trở nên kinh ngạc.
“Có chuyện gì xảy ra?”
“Có cao thủ phục kích sao?”
“Lẽ nào trong chiến trường này có điều bất thường?”
“Không thể nào, ngươi và ta đường đường đều là Chuẩn đế, ai có thể bỗng
nhiên giết chết như vậy được?”
“Lẽ nào là Ảnh tộc lại xuất hiện?”
Nghĩ đến cuộc tàn sát bừa bãi toàn bộ sáu giới vào năm đó, Ảnh tộc đáng sợ đe
dọa làm cho tất cả Tiên Yêu đều phải rút lui, sắc mặt của tất cả mọi người đều
thêm phần nghiêm trọng.
Thậm chí mang theo một nỗi kinh hoàng.
Ảnh tộc thực sự mạnh mẽ, đến cả Đế cảnh cũng có thể giết chết.
Chính vào lúc tất cả Chuẩn đế đang bán tính bán nghi, Thành Ca cũng truyền
âm nhắc nhở Thải Anh.
“Tốt xấu gì ngươi cũng phải giơ kiếm lên chứ!”
Tiểu Tước yêu còn chưa hiểu rõ.
“Nhưng mà, ta giơ kiếm lên cũng không có tác dụng gì mà.”
“Ngươi không giơ kiếm lên, người khác sẽ không biết là do ngươi giết.”
Lời nói sâu xa của Thành Ca dạy dỗ người mới của Yêu giới: “Chiến công của
ngươi như thế, có khả năng sẽ được đội trên đầu của người khác, như vậy không
tốt biết bao nhiêu?”
Thải Anh cũng không biết như vậy có gì là không tốt, nhưng mà nàng rất biết
nghe lời.
“À à như này sao?”
Nàng vội vã làm ra vẻ rút Tiên kiếm, chỉ thẳng lên trời.
“Thật là một đám cặn bã không chịu nổi một đòn đánh.” Nàng nói như vậy.
Câu nói này, đương nhiên là do Thành Ca dạy rồi.
Đám Chuẩn đế bên trên đều rất ngạc nhiên.
Sau đó tất cả đều trầm mặt.
“Do nàng ấy làm sao?”
“Không thể nào chứ?”
“Chỉ dựa vào Thiên Tiên nhỏ bé này?”
“Thật sự không thể nói rõ.”
Lại có thêm ba tên Chuẩn đế không nhẫn nại lộ ra ý định giết người.
“Con dế đáng chết này, thật là chán sống…”
Dưới sự chỉ huy âm thầm của Thành Ca, Thải Anh giơ kiếm về phía một người
trong đó, dứt khoát nói: “Người chết tiếp theo chính là ngươi.”
“Ha ha ha ha, nói điên nói khùng, chỉ dựa vào ngươi?”
Giọng nói của tên Chuẩn đế kia còn chưa dứt thì hắn đã ngã xuống.
Dưới sự tấn công Tiên hồn của Thành Ca, hắn còn chưa kịp hét lên tiếng nào thì
đã không còn hơi thở nữa.
“Sau đó sẽ là ngươi.”
Nàng chỉ kiếm vào tên đứng phía bên phải trong số ba tên đó.
Thế là tên đó cũng không ngoài dự đoán mà ngã xuống.
Thoáng cái, tất cả các Chuẩn đế tại đó suýt chút nữa phát điên.
“Không đúng!”
“Chuyện này không đúng!”
“Làm sao có thể như vậy?”
“Thật sự là nàng ấy?”
Mà lúc đó, Thải Anh đã chỉ kiếm về phía tên Chuẩn đế trung kỳ đứng ở giữa.
“Bây giờ đến lượt ngươi.”
“Đáng chết, còn cố làm ra vẻ bí ẩn!”
Tên Chuẩn đế đó mở Tiên hồn, trực tiếp công sát ra ngoài.
Có điều, không có một chút tác dụng nào.
Hai cơn bão vô hình ở trong sân chạm vào nhau giữa không trung, sau đó tên
Chuẩn đế giống như búa bao vây đánh trúng vào chính diện, ánh mắt bỗng
nhiên mất đi sự rực rỡ, trở nên xám xịt.
Sau đó, hắn cũng rơi xuống, chết triệt để.
Một trận cuồng phong do Tiên hồn “Giao chiến” đem đến biến mất trong vô
hình, đám đông chỉ cảm thấy rợn khắp cơ thể.
Lúc nãy vẫn còn 17 tên Chuẩn đế, trong nháy mắt chỉ còn lại 12 tên.
Chuyện này thật đáng sợ.
“Nàng ấy có vấn đề!”
“Thiên Tiên này có vấn đề!”
Cho dù là Bích Cốt Chuẩn đế, hay là Cô Ma Chuẩn đế, sắc mặt đều lộ vẻ kinh
sợ.
“Thanh kiếm của nàng ấy là thất giai, một Thiên Tiên không thể nào có được
tiên khí cấp độ này.”
“Lẽ nào nàng ấy là Đế cảnh giả dạng?”
“Làm sao có thể như vậy?”
“Cảnh giới của nàng ấy ta nhìn một cái liền có thể nhìn ra, vốn dĩ không tồn tại
khả năng che giấu…”
Tất cả Chuẩn đế đều không dám tin đây là sự thật.
Một Thiên Tiên giống như vậy, bọn hắn thà tin rằng đây là do Ảnh tộc trốn
trong bóng tối làm nên, như vậy thì ít nhiều còn có thể giải thích được một chút.
Nhất là ba vị Chuẩn đế của chiến khu Lâm Minh, vẻ nghi vấn nhân sinh đầy
trên khuôn mặt.
“Nữ nhân này đến từ chiến khu Lâm Minh, thật sự chỉ là một Thiên Tiên thôi!”
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Chỉ Phong Chuẩn đế có thực lực mạnh nhất trong sân từ từ hạ xuống.
Cùng lúc, hắn còn lấy ra tiên kiếm của mình.
“Mau hiện chân thân của ngươi ra, che che giấu giấu, là thứ gì chứ?”
Là một Chuẩn đế hậu kỳ, hắn dù sao cũng có một chút sức mạnh.
Cô gái này có thể giết chết Chuẩn đế sơ kỳ, không có nghĩa có thể giết chết hắn.
Chuẩn đế hậu kỳ chỉ cách Yêu Đế một bước, so với Chuẩn đế sơ kỳ và trung kỳ
hoàn toàn không phải là một khái niệm.
Tuy nhiên, Thải Anh chỉ đáp lại hắn một câu.
“Hoặc là giao bảo vật ra, sau đó cút đi, hoặc là chết.”
Câu nói này do Thành Ca nói, mang đầy sát khí.
Sau khi bị nàng nói lại thì ý vị đã trở nên kì lạ rồi.
Hoàn toàn là dùng giọng điệu kinh sợ nhất, nói cách hung ác nhất.
Tâm trạng của toàn bộ Chuẩn đế trong sân đều rất hoang đường.
Rõ ràng tình huống này rất buồn cười, nhưng không có ai lại có thể cười nổi.
Cơn tức giận của chỉ Phong Chuẩn đế ngay lập tức bị châm ngòi.
Bất kỳ một tên Chuẩn đế hậu kỳ nào khi đối diện với kiểu “lựa chọn” này, đều
không thể nào chọn cút đi.
“Khẩu khí thật lớn, cứ xem như ngươi thật sự là một Đế cảnh, cũng không có tư
cách đối đãi như vậy với ta!”
“Vậy thì ngươi đi chết đi!”
Kiếm của Thải Anh chỉ thẳng vào hắn.
Chỉ Phong Chuẩn đế cũng mất kiên nhẫn.
Hắn trực tiếp lao xuống bên dưới, lạc ấn của quy tắc và Tiên hồn đồng thời xuất
hiện.
Trong nháy mắt mây gió đổi màu, mảnh trời đất này biến thành biển gió.
Mỗi một luồng gió đều mang theo hơi thở có thể giết người, đủ để thổi các tu sĩ
bên dưới Chuẩn đế thành vẻ trơ trọi, tiêu diệt tất cả thân thể và tinh thần.
Cùng lúc đó, Tiên kiếm của hắn cũng khua ra uy năng hủy trời diệt đất.
Chấn động dữ dội này, lại một lần nữa làm thay đổi hình dạng mặt đất của khu
vực lớn ở thế giới nhỏ dưới chân.
Khi tất cả bụi đất lắng xuống, Thải Anh đã không thấy đâu nữa.
Không còn cách nào khác, Thành Ca chỉ có thể dùng sức mạnh Tiên hồn.
Hắn có thể tiêu diệt Tiên hồn của kẻ địch, cũng có thể ngăn chặn một chút các
đòn tấn công pháp thuật vật lý yếu, nhưng hắn không ngăn nổi các đòn tấn công
quy tắc quá mạnh.
Lạc ấn quy tắc lạc ấn của Chuẩn đế hậu kỳ nếu đổi thành hắn tự mình đến, vậy
cũng chính là việc vung tay, nhưng hiện tại chỉ sử dụng mỗi Tiên hồn nên đúng
là không được.
Vì vậy, Thải Anh vừa tiếp xúc với lần tấn công đầu tiên trong nháy mắt đã chết
rồi.
Có điều Khương chưởng môn mong đợi mình bị giết, nhưng không thành hiện
thực.
Tiên hồn của hắn vẫn rất hoàn hảo.
“Ha ha ha ha!”
Chỉ Phong Chuẩn đế ngửa mặt cười lớn, đắc ý khác thường.
“Thứ đồ gì, cũng chỉ có như vậy thôi!”
“Còn nghĩ rằng ngươi rất lợi hại!”
Thật ra vừa rồi hắn cũng lo lắng đến đổ mồ hôi, bây giờ cuối cùng cũng đặt
được tảng đá lớn trong lòng xuống.
Một số Chuẩn đế khác cũng nhao nhao thở ra một hơi.
“Ha ha ha, dọa ta sợ muốn chết.”
“Vẫn là Chỉ Phong Chuẩn đế lợi hại mà!”
“Không hổ danh là kẻ mạnh nổi tiếng của Ma giới!”
Chính vào lúc bọn hắn đang nịnh hót, Thành Ca đã thúc giục Tiên hồn đánh ra
ngoài.
Lần này hắn trực tiếp xâm nhập vào hồn hải của Chỉ Phong Chuẩn đế.
Khi Chỉ Phong Chuẩn đế nhận ra, hắn lập tức thúc giục Tiên hồn của bản thân
triển khai chặn đường và ra sức giết chết như thiên la địa võng.
Nhưng thật đáng tiếc, không có tác dụng.
Ở phương diện cấp độ Tiên hồn, Ma Đế có lẽ còn có thể đọ sức với Thành Ca
một chút.
Hắn chỉ là Chuẩn đế hậu kỳ, còn thua rất xa.
Biến dị Tiên hồn không ngoài dự đoán xé tan phòng tuyến của hắn, không thể
ngăn cản mà xông vào trung tâm hồn hải, vung một cái tát về phía Tiên hồn của
hắn.
“Không, ngươi, ngươi là…”
Trước khi chết, cuối cùng Chỉ Phong Chuẩn đế cũng nhìn rõ hình dáng Tiên hồn
bên dưới lớp sương mù bao phủ ở phía đối diện kia.
Vậy mà lại là người đó!