Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 430




Thời hạn của lần biến hóa trước đã sớm qua, lần này, hắn lắc mình biến hoá,

biến thành Huyền Quy Đại Đế.

Thương Linh vốn cho rằng, kế hoạch “gây chia rẽ, ly gián” này đã đủ “độ ác”

rồi.

Sau một loạt nhưng việc thao tác giết chết Chuẩn Đế, cướp ngọc trai, làm tổn

thương Đại Đế, nếu Huyền Quy Đại Đế còn quyết một lòng với Kỳ lân tộc, vậy

chỉ có hai khả năng.

Hoặc là hắn ngốc, hoặc là hắn hèn.

Nàng không ngờ rằng, Thành Ca lại còn chơi chưa đã.

Còn muốn bán ngọc trai mới cướp được cho Kỳ lân tộc ư?

Ngay cả nữ đế như nàng, đứng ở lập trường của Thương Long tộc, cũng nhịn

không được, muốn bóc phốt.

Tên này cũng quá chó rồi?

“Huyền Quy Đại Đế, sao ngươi lại tới đây?”

Với dáng người khổng lồ kia, Kỳ lân tộc bên đó không muốn chú ý đến cũng

không được.

Rất nhanh còn có một vài Yêu Vương, Yêu Tôn bay ra nghênh đón.

Mặc dù hiện tại Kỳ lân tộc có danh tiếng lớn nhất, nhưng tên này tốt xấu gì

cũng là Yêu Đế, Kỳ lân tộc vẫn rất là tôn trọng.

Một lát sau, ngay cả Chuẩn Đế cũng đi ra hơn mười vị.

Trong số đó vừa hay có Kỳ Mãnh.

“Ha ha ha, Huyền Quy Đại Đế, cơn gió nào thổi ngươi tới vậy?”

“Chẳng phải vẫn còn một thời gian nữa mới tới Đại hội vạn yêu sao?”

“Hẳn là Huyền Quy Đại Đế định tới núi Huyền Lân ta, dừng chân lại làm khách

mấy ngày?”

“Vinh dự quá, thật vinh dự quá, hoan nghênh, hoan nghênh!”

Kỳ lân tộc bên này vẫn rất nhiệt tình với đồng minh đáng tin này.

Nhưng mà Thành Ca lại cau mày, liên tục bị kêu thành rùa như vậy có chút

không thoải mái.

“Sau này, đừng gọi ta Huyền Quy Đại Đế!”

“Hả? Ngươi đổi tên rồi à?”

“Đúng vậy, sau này xin gọi ta là Tuấn Soái Đại Đế!”

Phì phì.

Thương Linh, người đã căng thẳng mấy ngày nay, cũng thật sự không nhịn

được, bật cười thành tiếng.

Nhiều cao thủ của Kỳ lân tộc ở đây vẻ mặt cũng đầy kinh ngạc.

Nhìn vào hắn, một cái đầu nào đó lộ ra từ chiếc mai rùa dày, bất kể suy nghĩ này

như thế nào, cũng thấy hắn và “đẹp trai” không ăn nhập gì.

Nhưng mà chỉ là tên gọi, hắn vui vẻ là được rồi.

“Được, được, Tuấn Soái Đại Đế, mời vào bên trong!”

“Ừm…”

Lúc này, Thành Ca mới cảm thấy mỹ mãn, đi theo vào núi Huyền Lân.

Sau khi, đi vào bên trong, hắn gặp được nhiều vị cao cấp của Kỳ lân tộc hơn,

còn được hoan nghênh bằng nghi thức long trọng.

Yêu giới lớn như vậy, cũng chỉ có 17 vị Yêu Đế, bất kể đi tới đâu cũng có mặt

mũi.

Nếu những Chuẩn Đế này của Kỳ lân tộc biết hắn là Thương Long tộc vừa mới

bị yêu giới trục xuất, không biết sẽ có cảm nghĩ như thế nào.

Thậm chí có Chuẩn Đế vội vàng đi mời Ngọc Lân Đại Đế đang bế quan ở trong

núi Huyền Lân ra.

Tiếp đãi cấp bậc Đại năng này, bọn họ cảm thấy chính mình vẫn không đủ trọng

lượng!

Trong bầu không khí ấm áp này, Thành Ca cười tủm tỉm, nói ra ý đồ đến đây.

“Bổn đế tới đây, thật ra là mang ưu đãi đến đây cho người “nhà”!”

Hắn giống như đang tiếp thị hàng hóa vậy.

“Gì?”

Đám Kỳ lân hơi sững sờ, điều này nghe có vẻ kỳ quái, không giống giọng điệu

của Đại Đế.

“Ưu đãi gì?”

“Ngọc trai!”

Nhắc tới ngọc trai, tất cả Kỳ lân ở đây mắt đều sáng rực lên.

Sức hút của thứ này đối với bọn họ cũng giống như sức hút của vàng đối với

Long tộc.

Giống như Thành Ca nhìn thấy mỹ nữ, đó đều là sở thích chủng tộc tự nhiên, đã

ngấm vào máu.

“Tuấn Soái Đại Đế ngươi còn bán ngọc trai sao?”

“Chẳng phải trước đây đều do Giải tộc kinh doanh sao?”

“Lần này sao lại đích thân đi bán?”

Trên thực tế, từ trước đến nay việc mua bán ngọc trai, Huyền Quy Đại Đế chưa

từng nhúng tay.

Đường đường là Đại Đế, vẫn luôn xem thường “món lợi nhỏ” này.

Kể cả Bạng tộc bị khống chế, cũng không phải do hắn bày mưu tính kế.

“Đó là bởi vì ta cảm thấy Giải tộc bán quá đắt!”

“Kỳ lân tộc là người nhà của chúng ta, với người nhà sao có thể chơi xấu như

vậy?”

“Ta không thể nhịn được!”

Thành Ca đã muốn triệt để dắt dẫn đến hàng mẫu, diễn xuất nhiệt tình và không

kìm chế được cảm xúc.

“Cho nên, lần này ta “bao” toàn bộ ngọc trai của Kim hải!”

“Vì thế, ta và Giải tộc đập bàn ngay tại chỗ, suýt nữa thì đánh nhau!”

“Sau này, ta độc quyền kinh doanh, lời lãi do bản thân ta!”

“Dù phải trả giá bằng máu! Cũng nhất định phải để mọi người trong nhà có

được lợi ích!”

“Ở chỗ ta, chắc chắn các ngươi mua được giá thấp nhất thị trường…”

Cái này!

Kỳ lân tộc nghe được, đầu óc choáng váng, nhưng ấm áp không thể giải thích

được.

Nhưng mà những vị cao cấp cũng không ngốc, còn có chuyện như vậy sao, lừa

bịp.

Nói thì dễ nghe, cũng phải xem thực tế thế nào?

“Vậy… lần này, Đại Đế ngươi mang hàng hóa tới, không biết phẩm chất như

thế nào?”

Thành Ca không nói gì cả, bày ra hai viên ngọc trai lớn bằng quả bóng rổ.

Hai viên ngọc trai vừa bày ra, một đỏ, một tím, đã khiến cho Kỳ lân trong toàn

trường suýt nữa nghẹt thở.

Con mẹ nó, lớn như vậy?

“Đây, đây là vật quý!”

“Trời ơi, ngọc trai lớn như vậy, hơn nữa phẩm chất còn tốt như vậy, thật đúng là

mới gặp lần đầu!”

“Quả là hiếm thấy!”

“Ôi, ta rất muốn có…”

Đây là bảo vật vốn định tặng cho hai vị Kỳ Lân Đại Đế, bây giờ lấy ra trước

mặt những Kỳ lân này, tất nhiên là đủ để tạo thành hiệu quả náo động.

Tất cả Kỳ lân đều điên cuồng chen lại đây.

“Tuấn Soái Đại Đế, ngọc trai này bán bao nhiêu?”

“Đúng vậy đúng vậy, ngươi mau ra giá!”

Ngay cả Kỳ Mãnh và các Chuẩn Đế cũng không thể nào bình tĩnh được.

“Tuấn Soái Đại Đế, có thể ưu tiên bán cho ta không?”

“Ta ra giá ba mươi triệu Yêu nguyên tinh!”

“Ta ra giá bốn mươi triệu!”

“Năm mươi triệu, ai cũng đừng hòng tranh với ta!”

“Tám mươi triệu!”

“Đù, Kì Lũy ngươi dám tranh với ta?”

“Tại sao không thể tranh? Vật quý ở phía trước, giá ai cao, người ấy được!’

“Một trăm triệu!”

“Ta ra giá một trăm triệu yêu nguyên tinh!”

Trong lúc nhất thời, dường như nơi này biến thành cái chợ, hoàn toàn không cần

Thành Ca ra giá, đã tự động biến thành bán đấu giá.

Kỳ lân tộc, đây chính là kẻ thống trị ngầm của yêu giới hàng chục tỷ năm qua,

đã tích lũy được bao nhiêu tài nguyên, hoàn toàn không thể nào ước lượng

được.

Dù sao thì so với bọn họ, Thanh Long Tộc đã coi là nghèo rồi.

Thành Ca vui tươi hớn hở, khua tay, ý bảo mọi người đừng nôn nóng như vậy.

“Nếu đổi thành Giải tộc bán hai viên ngọc trai này, mỗi viên giá trị ít nhất là

một trăm triệu.”

“Nhưng bổn đế vừa mới nói, không thể chơi ác với người nhà!”

“Vì để mọi người thấy hàng đáng giá hơn số tiền bỏ ra, bản đế quyết định bán ra

mười triệu mỗi viên!”

Hắn vừa dứt lời, Thương Long nữ đế trong chỗ tối, không nhịn được.

“Ngươi ngốc à? Người khác đã ra giá một trăm triệu, ngươi lại bán mười triệu?”

“Dâng đến cửa, ngươi cũng không kiếm?”

Thành Ca thầm nghĩ, đây chỉ là món khai vị, ngươi vội cái gì?

Mười triệu?

Giá thị trường của ngọc trai, bản thân Kỳ lân tộc biết rất rõ.

Ngọc trai tầm thường cũng thôi đi, còn vật quý như thế này, quả thật, cũng

không đáng một trăm triệu.

Mười triệu, đó là giá rẻ bèo, là nhảy lầu bán phá giá!

Hai viên này, còn to hơn ngọc trai trên người hai vị Kỳ Lân Đại Đế một vòng.

Sao bọn họ có thể nhịn được?

“Bán cho ta!”

“Trong này chính là hai mươi triệu yêu nguyên tinh, ngươi nhanh lên một chút!”

“Đều tránh hết ra cho ta, ta đã đưa yêu nguyên tinh cho Tuấn Soái Đại Đế!”

Cuối cùng, sau một phen tranh cướp khốc liệt, vị Kì Uyên Chuẩn Đế “đức cao

vọng trọng” ở Kỳ lân tộc, đã thoát ra khỏi vòng vây, tranh mua được hai viên

ngọc trai.

Những Kỳ lân khác ở đây, cứ phải gọi là ước ao, ghen tị!

Bảo bối lớn như vậy, giá trị như vậy, với mức giá hời “cắt máu” này, vậy mà

không cướp được.

Có thể hiểu được chuyện này thất vọng nhiều như thế nào.

Đấm ngực, dậm chân, kêu gào ngay tại chỗ, cái nào cũng có