Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 1382




Luyện xong rồi?

Dựa vào trình độ trí tuệ của Cung Tình cũng không thể lập tức giải thích được ý

nghĩa của câu nói này.

Luyện ra một bình rồi?

Luyện ra ba bình rồi?

Nàng đầy một bụng nghi hoặc, quăng thần niệm của mình vào bên trong nhẫn

trữ vật.

Sau đó, nàng liền bị số lượng khủng bố kia làm cho sợ hãi thốt ra thành tiếng.

“Nhiều như vậy à!”

Thành Ca rất hài lòng với phản ứng của nàng.

Nhưng lại vẫn cố ý bày ra biểu cảm như ngươi gặp những chuyện kỳ lạ quá ít

rồi.

“Chuyện này không phải rất bình thường sao?”

“Ba trăm hai mươi ngàn người, có người còn chuẩn bị đến mười phần vật liệu,

cuối cùng đương nhiên là phải luyện ra nhiều thành phẩm như vậy rồi.”

Cung Tình nhất thời không còn gì để nói nữa.

Vật liệu của ba trăm hai mươi ngàn người cung cấp luyện ra nhiều đan dược

như vậy là bình thường.

Nhưng vấn đề là tốc độ luyện đan của ngươi không bình thường!

Vốn tưởng rằng ít nhất cũng phải mất trăm triệu năm mới có thể hoàn thành

được đại công trình ấy, kết quả là mới có 40 ngày.

Ngươi còn có thể không đi theo lẽ thường hơn nữa không?

Nhìn thấy ánh mắt tràn ngập mong muốn tìm tòi học hỏi của nàng, Thành Ca

tàn nhẫn không thèm giả thích cho nàng bất cứ cái gì.

Mà phất phất tay.

“Sau khi phát số đan dược này xong, có thể thu xếp tiếp lượt tiếp theo.”

“Lượt tiếp theo?”

Cung Tình trước tiên là ngẩn người, rồi chợt vui mừng như điên.

“Ý của ngươi là, ngươi còn bằng lòng giúp đỡ những người khác luyện đan

nữa?”

Vấn đề đau đầu nhất chính là vấn đề luyện đan của tông môn.

Bây giờ dường như đã được giải quyết một cách dễ dàng rồi.

“Đương nhiên, Thành Ca ta xưa nay luôn luôn làm người tốt thì phải làm cho

chót.”

Vật liệu luyện đan của ba trăm hai mươi ngàn người kia, thực ra hắn không lấy

bao nhiêu “thù lao”.

Chủ yếu là hiệu quả của Đế Đan Tứ Phẩm Đế Đan Ngũ Phẩm đối với hắn

không rõ ràng lắm, nên hắn cũng không quá để ý.

Huống hồ đệ tử ở tầng thấp nhất cũng không dễ dàng gì, coi như chiếu cố bọn

họ một chút.

Chỉ có điều cho dù như vậy, cuối cùng bởi vì “tỉ lệ thất bại bình thường” mà hắn

không giữ lại Đế Đan Lục Phẩm, mà vẫn nhiều đến một trăm năm mươi ngàn

bình!

Nếu thu hoạch này truyền ra ngoài, sợ rằng Đạo Tôn Đạo Thánh của những nơi

khác của Đạo Tuyệt Chi Địa đều muốn hợp thành một thể đến đây giết người

đoạt bảo.

Nhìn thấy số lượng thu hoạch được khổng lồ như vậy, Khương Thái Thượng

đương nhiên bằng lòng làm “người tốt.”

Thậm chí hắn còn hy vọng làm được lâu như trời đất.

“Tốt quá rồi! Thật sự tốt quá rồi!”

Cung Tình vui mừng đến nỗi không thể nào tự kìm chế được, suýt nữa đã không

nhịn được mà cũng muốn thơm lên má Thành Ca.

Ở sâu trong nội tâm nàng thực ra cũng rất buồn bực.

Dựa vào hiểu biết của nàng về Khương Chủ Công, hắn có lẽ là người không có

lợi thì không dậy sớm chứ?

Tại sao lần này lại trở nên cao thượng như vậy?

Bên ngoài Đông Cực Viện, nhận được mệnh lệnh của Cung Tình, các trưởng lão

và chấp sự ngoại môn đã xếp thành hàng ngũ chỉnh tề.

Bọn họ vừa nhận được mệnh lệnh.

Triệu tập tất cả các đệ tử ngoại môn của Đông Cực Viện, để bọn họ tiến đến tập

hợp ở đây.

Hôm nay sẽ phát đan dược do Thái Thượng Cung Chủ luyện cho mọi người.

Sau khi biết được tin tức này, mấy ngàn trưởng lão và chấp sự ngoại môn nhẹ

nhàng thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng xuất ra đan dược thành phẩm rồi.

Cũng thoáng có thể chứng minh Thái Thượng Cung Chủ thực sự giúp đỡ mọi

người luyện đan mà không phải lấy vật liệu rồi biến mất hoàn toàn.

Có điều bọn họ cũng không nhịn được mà chửi mắng.

“Có cần dùng cái thế trận lớn thế này không hả?”

“Mới có bốn mươi ngày, cùng lắm một ngày cũng chỉ luyện được mười mấy

bình đan dược.”

Đúng vậy, số đan dược này, chỉ cần tùy tiện cứ một chấp sự ngoại môn là có thể

nhẹ nhàng phát hết rồi.”

“Cần gì phải triệu tập hơn ba trăm ngàn người Đông Cực Viện chứ?”

“Có thể là lần đầu tiên phát ra, hơn nữa trước trận này có bao nhiêu lời đồn

đoán nghi ngờ, cho nên hắn mới cố ý chứng minh với những người ở đây?”

“Chắc là vậy…”

Lúc các trưởng lão ngoại môn đang thảo luận với nhau, những đệ tử cũng đang

bàn tán xôn xao như thế.

“Các ngươi nói xem lượt đầu tiên này sẽ là thành phẩm đan dược từ vật liệu của

ai?”

“Mẹ, cái này ai mà đoán được?”

“Đúng thế, hơn ba trăm ngàn người, vài bình đan dược ít ỏi đó sao đến lượt

chúng ta đây.”

Tên đệ tử chắp hai tay lại hướng lên trời cầu nguyện.

“Hy vọng là của ta, hy vọng là của ta!”

“Đừng có mơ mộng nữa.”

Có đệ tử khác dường như khá là “thành thục” liếc mắt một cái liền nhìn thấu

“tấm màn đen”.

“Nói thật cho các ngươi biết, lượt đầu tiên này chắc chắn là của trưởng lão, sẽ

không có phần của đệ tử chúng ta đâu.”

“Không đến mức ấy chứ, lúc Thái Thượng Cung Chủ luyện chế, cũng sẽ không

cố ý xem là của ai đâu, hoàn toàn là tùy tiện lấy ra luyện thôi.”

“Lão nhân gia nhà hắn không nhìn nhưng lúc các trưởng lão phân chia sẽ phân

cho mình trước hiểu không?”

Mọi người ngẫm nghĩ quả đúng là như vậy.

Đế Đan Ngũ Phẩm, Đế Đan Lục Phầm thường dùng cũng có mười mấy loại, mà

vật liệu mọi người cung cấp thực ra đa phần đều giống nhau.

Chẳng qua là số lượng và phân lượng khác nhau thôi.

Các trưởng lão ưu tiên chia cho mình trước, nói đó là dùng vật liệu của mình để

luyện thành, những người khác cũng không thể chửi bọn họ được.

“Haizzz, xem ra không trông mong gì vào lần này rồi.”

“Chỉ là đến đây xem náo nhiệt thôi.”

“Đúng vậy, đan dược của chúng ta ít nhất cũng phải đợi mấy triệu năm sau mới

có thể cầm được tới tay.”

“Có thể cầm được cũng đủ may mắn rồi.”

“Chẳng thế à, khó khăn lắm Thái Thượng Cung Chủ mới tốt bụng giúp đỡ như

vậy, loại cơ hội này ở những nơi khác căn bản là không thể có được.”

“Đúng như vậy…”

Bên Đông Cực Viện muốn phát đan dược, đệ tử nội môn và đệ tử các ngoại môn

khác chẳng mấy chốc đã biết được tin tức này.

Mặc dù họ đều cho rằng lần này nhiều nhất cũng chỉ làm được mấy chục bình

đan dược thôi, không có gì đáng ngạc nhiên cả.

Nhưng rất nhiều người vẫn không nhịn được mà chạy tới hóng hớt.

Nhất thời, ở đó ồn ào tiếng người, nói cái gì cũng có.

Một lúc sau, Cung Tình và hai vị trưởng lão kết giao của Thi Tộc và Cốt tộc bay

đến đó.

Thi Tộc với Cốt Tộc đến nay cũng xem như là tâm phúc của Hội trưởng lão của

Cung Tình.

Dù sao thì cũng đều là người của Thành Ca.

“Tham kiến Cung Chủ!”

Các chư vị trưởng lão ngoại môn dẫn dầu rồi mọi người quỳ xuống hành đại lễ.

Cung Tình gật đầu, cũng không nói mấy câu hình thức.

Trực tiếp lấy ra nhẫn trữ vật.

Trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn hết vào cái nhẫn trữ vật

nho nhỏ kia.

Dù rằng cũng đoán được lượt đầu tiên này chỉ có vài bình, nhưng rốt cuộc là

bao nhiêu bình, là những bình nào, mọi người vẫn vô cùng hiếu kì.

“Lần này vốn dĩ theo danh sách để phát đan dược.”

Cung Tình làm việc vừa kỹ càng vừa cẩn thận.

Mặc dù có ghi chép vật liệu nộp lên, nhưng bởi vì có “tỷ lệ thất bại”, nên cuối

cùng ai có thể phân được nhiều hay ít cũng là một vấn đề.

Sau khi Cung Tình lấy nhẫn trữ vật ra, cũng đã đối chiếu với tài liệu ghi chép,

trước hết phân chia cho mỗi người đều có thể định mức và số lượng đan dược

khác nhau.

Cũng chính là Tiên Nhân đổi thành người bình thường, chuyện này không bận

rộn đến mấy tháng thì không thể xong được.

“Các ngươi dựa theo định mức đánh dấu trong danh sách này mà lần lượt phân

phát, đừng để rối loạn.”

Năm vị trưởng lão ngoại môn cấp Chí Tôn dẫn đầu vội vàng tiến lên nhận

mệnh.

Trong lòng lại muốn chửi bới mãnh liệt.

Cùng lắm thì cũng chỉ có mười mấy bình đan dược, có cần phải làm hình thức

long trọng thế này không.

Còn mang cả danh sách ra đây?

Trình tự còn rườm rà hơn không.

Lại còn lo lắng hỗn loạn?

Ngươi coi mọi người là đồ nhà quê chưa từng nhìn thấy đan dược bao giờ à?

Mấy người bắt đầu nhìn kiểm tra danh sách, vừa nhìn đã thấy đằng sau chỗ ghi

tên chi chít là đánh dấu ghi số lượng và loại đan dược nhận được.

Những tên ở mặt sau cũng có.

Vậy thì ý nghĩa chính là ai cũng được phân chia đan dược.

Vài vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, lại nhìn danh sách xác nhận một lần nữa.

Không hề nhìn nhầm, chỉ cần là người có giao vật liệu lên thì sau tên đều có

định mức đan dược được phân.

Ít nhất là một bình, ai ai cũng được phân, có người thậm chí còn được tận sáu

đến bảy bình.

Đây là cái tình huống gì vậy?

Ở đâu ra nhiều đan dược để phát cho mọi người như vậy chứ?

Vẽ gì ra nấy à?

Bọn họ không khỏi liếc ánh mắt nhìn Cung Tình.

Sau đó liền nhìn thấy bình đan dược chồng chất như núi đổ ra từ trong nhẫn trữ

vật, giống như dòng sông chảy siết vậy.