Nhìn từng Đạo Tôn lần lượt gia nhập vào Băng Cung, lại thấy sắp vượt mốc con
số hai trăm người, trong lòng các nữ nhân Lâm Tinh và Lam Diệu đều hơi lo
lắng.
Cứ tiếp tục như vậy, những “Băng Cung Nguyên lão” bọn họ sẽ trở thành những
nhân vật ngoài lề.
Chung quy thì tu luyện giới vẫn là nơi dùng sức mạnh để nói chuyện, cảnh giới
Chí Tôn của bọn họ không quá được xem trọng.
Nhưng mà, trong lòng bọn họ vẫn là vui sướng nhiều hơn.
Cho dù như thế nào, Cung chủ của Băng Cung vẫn sẽ mãi là Cung Tình.
Nhớ lại trước đây mọi người vẫn không chịu chấp nhận Khương Thành là Thái
Thượng Cung chủ, hiện tại chỉ cảm thấy hổ thẹn và ngu xuẩn.
Không có người đó, hiện tại Băng Cung vẫn là một môn phái bé nhỏ chật vật
sinh tồn trong hạt bụi.
Có thể quang minh chính đại đi ra ngoài, xem như là một loại hy vọng xa vời.
Sao dám nghĩ đến ngày hôm nay?
Nếu bọn họ không xem được đoạn hình ảnh đó, họ vẫn không thể tưởng tượng
được Khương Thành thật sự là một Đạo Thánh.
Với hàng triệu môn đồ từ Thập Phương Minh lần lượt gia nhập vào Băng Cung,
Nguyên Hồng Vân đã tăng đến mở rộng không biết bao nhiêu lần.
Ban đầu chỉ có kích thước bằng một chiếc ô che mưa, nhưng hiện tại đã lan
rộng ra đến mấy ngọn núi gần đó.
Khương chưởng môn đang nghỉ ngơi ở tẩm cung, kỹ năng Thiên Đạo đang tăng
lên nhanh chóng.
Đặc biệt là Nguyên Quang Đạo Thánh - sự gia nhập của một người, đã trực tiếp
cung cấp tiến độ thêm 5%.
Với sự tham gia của các môn phái hàng đầu khác, nhân số của Băng Cung
chẳng bao lâu đã vượt mốc hai triệu.
Cuối cùng thì tiến độ của kỹ năng Thiên Đạo đã đạt tới 57%.
Mà lúc này ở bên ngoài, những người còn lại chưa từng gia nhập vào Băng
Cung, cũng ngày càng ít lại.
Có một đám người như vậy, lập tức trở nên nổi bật hơn.
Đó là ba mươi ngàn người đã phản bội Băng Cung, gia nhập vào Thập Phương
Minh cách đây không lâu.
Vào thời điểm đó, bọn họ tự cho rằng đã đưa ra quyết định sáng suốt nhất.
Không chỉ không cần chôn cùng theo Băng Cung, còn có thể ôm lấy đùi của
Thập Phương Minh.
Nào biết được, phong thủy xoay nhanh như vậy.
Bây giờ thì hay rồi.
Trong chớp mắt, Thập Phương Minh đã không còn tồn tại.
Những người này trực tiếp không còn môn phái, khá là đột ngột.
Một đám người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đi cũng không được, ở lại cũng
không được.
Băng Cung của hôm nay dung hợp với một số môn phái hàng đầu, sức mạnh
của nó còn mạnh hơn nhiều so với Thập Phương Minh trước đây.
Người sáng suốt đều có thể nhận ra được, Vân Di Đạo chắc chắn sẽ thuộc về
Băng Cung trong tương lai.
Nếu hôm nay không gia nhập vào Băng Cung, có thể sẽ trở thành mục tiêu công
kích của gã khổng lồ này vào lần tới.
Cuối cùng, ba Đạo Tôn cầm đầu phản bội bay tới trước mặt Cung Tình.
“Cung chủ, trước đây bọn ta bị ma xui quỷ khiến, đưa ra quyết định sai lầm.”
“Thật ra bọn ta quan tâm đến Băng Cung rất nhiều.”
“Đúng vậy, lúc trước bọn ta gia nhập vào Băng Cung, cũng là bởi vì ngưỡng mộ
nơi này.”
“Không biết liệu có thể gia nhập lại hay không?”
Lời này của bọn họ, nói đến nổi các tiên nữ Lam Diệu và Tuyết Diệc ở bên cạnh
thật sự không thể nghe nổi nữa.
“Các ngươi có thể biết xấu hổ một chút được không?”
“Vừa rồi ai nói ngưỡng mộ Thập Phương Minh?”
“Ai nói không muốn chôn cùng bọn ta?”
“Hiện tại lại trở thành ngưỡng mộ Băng Cung?”
“Không phải các ngươi ghét bỏ Băng Cung sao, vậy thì cút đi, bọn ta không ép
buộc đâu!”
Sắc mặt của Đạo Tôn cầm đầu phản bội đã thay đổi.
Nếu như ở nơi khác, Chí Tôn dám nói chuyện với hắn như vậy, hắn đã nổi giận
từ lâu.
Nhưng hiện tại, đám tiên nữ này có hai triệu người gia tăng thêm Hồng Vân đến
đáng sợ.
Giết chết Đạo Tôn này trông tích tắc cũng có thể.
“Lời này của chư vị tiên tử sai rồi!”
“Khi bọn ta gia nhập vào nơi này, nơi này cũng chỉ có hơn một ngàn người, đủ
để có thể thấy được tâm ý của bọn ta.”
“Vừa rồi gia nhập vào Thập Phương Minh, bề ngoài là nương thân ở bên đó,
nhưng thật ra ta hy vọng có thể nhờ vào sức mạnh của bọn họ để giúp Băng
Cung vượt qua nguy hiểm!”
“Đúng vậy, thật ra bọn ta cũng rất khổ tâm…”
Đám người này cũng thật lợi hại, miệng lưỡi hoa sen, phản bội cũng có thể nói
thành có lòng tốt.
Đừng nói những tiên nữ như Lam Diệu Lâm Tinh, ngay cả những môn đồ Thập
Phương Minh vừa mới gia nhập cũng phải nhếch khóe miệng.
Cái này cũng quá không biết xấu hổ phải không?
Nhưng còn chưa đợi bọn họ lên tiếng, Cung Tình đã mở miệng.
“Các ngươi muốn trở về cũng được.”
Ba mươi ngàn người phản bội ra đi hết sức vui mừng.
“Cảm ơn Cung chủ!”
“Bọn ta biết Cung chủ có thể thông cảm cho bọn ta mà!”
Cung Tình giơ tay phải lên, chặn đường bọn họ đi tới Hồng Vân.
“Nhưng các ngươi bắt buộc phải dùng Hồn Liên.”
“Hơn nữa sau khi các ngươi nhập môn, đãi ngộ chức vị thấp hơn hai bậc so với
môn đồ cùng cảnh giới khác.”
Nàng không phải là một người tốt.
Lúc thủ đoạn nên cứng rắn, không do dự đưa ra trả giá.
Cho dù có càng nhiều người thì càng tốt, cho dù Vân Di Đạo đổi môn phái là
chuyện rất bình thường, thì những người đã tách khỏi một lần, cũng phải có
biện pháp trừng phạt.
“Hả?”
Toàn bộ ba mươi ngàn người đó đã rơi vào tình trạng suy sụp.
Nếu là Hồn Liên, cũng không có tự do gì.
Mà đãi ngộ chức vị thấp hơn hai bậc so với môn đồ cùng cảnh giới khác, ý
nghĩa rõ ràng là có thể làm trưởng lão nội môn nhưng giờ ngay cả trưởng lão
ngoại môn cũng khó làm được.
“Tại sao?”
“Điều này không khỏi quá bất công!”
“Bọn ta không thể chấp nhận!”
Đương nhiên họ không thể chấp nhận điều đó.
Băng Cung của hiện tại không còn giống như xưa.
Làm trưởng lão nội môn ở đây, có nghĩa là tương đương với tông chủ của môn
phái đứng đầu trước kia.
Mà thời gian bọn họ gia nhập vào Băng Cung, vốn dĩ còn sớm hơn Thập
Phương Minh.
Mặc dù chỉ sớm hơn mấy ngày, lại sững sờ vì lai lịch cao hơn, cũng được xem
như là “Nguyên lão môn phái” một cách thỏa đáng.
Kết quả của lần ra đi rồi trở lại này, ngược lại địa vị còn kém xa so với người
vừa mới nhập môn.
Lần tính toán này, quả thực lỗ đến nhân thần cộng phẫn, ai có thể cam lòng?
Nhưng vô dụng.
Lựa chọn lúc đó là do chính bọn họ đưa ra, chọn sai thì phải chịu trả giá.
Thậm chí Cung Tình còn lười giải thích cho bọn họ.
Mà là đối mặt với toàn trường: “Từ bây giờ, tuyên bố một môn quy mới.”
“Người lần đầu gia nhập vào Băng Cung, có thể dùng Ý Liên.”
“Phản bội một lần rồi quay lại, nhất định phải Hồn Liên, hơn nữa đãi ngộ chức
vị giảm xuống hai bậc!”
“Còn các ngươi, chấp nhận hay không, muốn thế nào cũng được, các ngươi
cũng có thể rời đi.”
Sau khi quyết định của nàng được tuyên bố, Thập Phương Minh và các Đạo
Tôn cấp cao của các môn phái lớn vừa mới gia nhập vào môn phái đều hơi sửng
sốt.
Ngay sau đó, mọi người không hẹn mà cùng vui lòng phục tùng.
“Cung chủ anh minh!”
Hồn Liên hạn chế tự do, thường làm cho người mới chùn bước.
Mà Ý Liên lại không giữ được người, người khác muốn đi thì đi, không hề ràng
buộc.
Giờ đây, quyết định này của Cung Tình, xem như phương án thỏa hiệp hoàn
mỹ.
Khi người mới vào không có lo lắng, nhưng lúc muốn rời đi, lại phải suy nghĩ
hậu quả.
Vốn dĩ bọn họ cũng không hiểu, vì sao Khương Thành lại ủng hộ Cung Tình
đến vậy.
Hiện tại xem như là đã hiểu rõ rồi.
Băng nữ này có thủ đoạn!
Trong lòng của ba mươi ngàn kẻ phản bội vô cùng không cam lòng, nhưng cuối
cùng vẫn chỉ có hơn hai ngàn người rời đi ngay tại chỗ, những người còn lại tất
cả đều đã chấp nhận Hồn Liên.
Tất cả công việc của Băng Cung, tự có Cung Tình và Nguyên Quang Đạo
Thánh đi xử lý.
Khương Thành vẫn là phong cách mặc kệ người ta.
Hắn lúc này, nhìn vào thêm một trăm năm mươi tỷ điểm tiên nguyên trên bảng
điều khiển hệ thống, rơi vào trong trạng thái suy nghĩ về đời người.
“Ca cũng không có ở hiện trường, điểm tiên nguyên này lại từ trên trời rơi
xuống, đúng là trở tay không kịp.”
Sự tham gia của Thập Phương Minh và các môn phái lớn vừa rồi, không chỉ
cung cấp một thanh tiến độ cho kỹ năng Thiên Đạo, mà còn mang lại cho hắn
một lượng lớn giá trị thanh danh.
Cái này thật ra cũng rất bình thường.
Hai trăm Đạo Tôn và một vị Đạo Thánh bên ngoài, đã chiếm hơn một nửa sức
lực chiến đấu hàng đầu của Vân Di Đạo.
Những người này gia nhập vào Băng Cung, tương đương với việc thần phục
quy thuận hắn, trở thành thuộc hạ của hắn.
Giá trị thanh danh được cung cấp, đương nhiên là đặc biệt nhiều