Chương 37: Quidditch cùng với trái banh Bludger quái ác (1)
Theo thời gian trôi qua, mấy đứa bọn nó không nhắc đến món thuốc đa dịch kia đôi câu nửa chữ. Tuy nhiên, ai cũng bận công việc của riêng mình.
Hermione càng ngày càng cần mẫn ghé thăm thư viện để mà tra cứu tư liệu. Hiện giờ tần suất mà nhỏ đến thư viện còn nhiều hơn cả Tristan, quyển 《Hogwarts, a history 》mà thằng bé cho mượn hôm bữa đã bị nhỏ học thuộc làu làu.
Harry cũng bận rộn đến mức không có thời gian rảnh, anh Oliver Wood, đội trưởng đội Quidditch nhà Gryffindor cứ hở một chút là kêu thằng bé đi luyện tập.
Hỏi ra mới biết, thì ra dạo này đội tuyển Quidditch nhà Gryffindor gặp phải áp lực rất lớn. Lucius Malfoy vì muốn cho thằng quý tử Draco Malfoy nhà mình gia nhập đội tuyển Quidditch nhà Slytherin mà bạo tay tài trợ 7 cây Nimbus 2001. Phải biết rằng đội tuyển nhà Gryffindor chỉ có mỗi một cây Nimbus 2000 của Harry, còn những người còn lại chỉ có thể cưỡi mấy cây Cleansweep mà thôi.
Thằng bé cũng cảm thấy bầu không khí giữa hai nhà Gryffindor và Slytherin theo đó cũng trở nên cực kỳ căng thẳng, xung đột nổ ra đến nơi. May mà lúc này các giáo sư đều đang trong tình trạng đề phòng cao độ cho nên không có v·ụ đ·ánh n·hau nào xảy ra, tất cả đều bị đàn áp từ trong trứng nước.
Tristan thì mấy ngày nay cũng thường ngốc bên cạnh Harry, cho dù đọc sách thì nó cũng tìm một chỗ gần thằng bé tóc đen. Tuy như vậy có chút ngu ngốc nhưng vì mạng nhỏ của mình nó cũng chỉ làm như vậy. Ai kêu thiên địch của loài Basilisk là mấy con gà trống đều bị mấy con cáo ăn thịt hết làm chi, làm cho nó muốn thu âm tiếng gà gáy cũng không có cách nào.
Ngoài đọc sách ra thì Tristan cũng thường xuyên luyện tập ma pháp cùng với chúa cứu thế khi thằng bé có thời gian rảnh, nói là luyện tập ma pháp thế thôi nhưng hai đứa chủ yếu là đùa giỡn là chính. Điều này cũng khiến Ron ghen tị không thôi, bởi vì cây đũa phép cà tàng của nó mà Tristan cùng với Harry đều không dám “luyện tập ma pháp ” với thằng bé.
Càng đến gần ngày thi đấu Quidditch thì Harry càng bận rộn. Đồng thời tin đồn về người thừa kế Slytherin cũng càng ngày càng ít, xem ra bọn học trò đều vì ngày thi đấu sắp tới mà quăng người thừa kế cùng với phòng chứa bí mật ra sau đầu.
Cuối cùng, trong sự chờ mong của gần như toàn bộ học sinh của Hogwarts, vào ngày thứ bảy tuần này, trận đấu Quidditch giữa hai đội tuyển nhà Gryffindor và nhà Slytherin chính thức bắt đầu.
Là một con mọt sách, hứng thú của Tristan đối với một môn thể thao vận động như Quidditch cũng không cao. Nhưng bởi vì đội tuyển Quidditch nhà Gryffindor có 7 người thì 3 người lại là người quen của nó là anh Fred, anh George cùng với Harry khiến cho thằng bé không thể không đi xem. Con nhà nòi khổ là như vậy đấy.
–––––––––
Gần mười một giờ, cả trường bắt đầu kéo ra sân Quidditch. Hôm đó là một ngày oi bức và có vài dấu hiệu của một cơn giông.
Harry nhìn Ron, Hermione và Tristan vội vã chạy đến chúc nó thi đấu may mắn thì không khỏi nở nụ cười. Nó biết Tristan cùng với Hermione khác với Ron là fan cuồng của môn Quidditch, hai người bọn họ không có hứng thú với môn thể thao này cho lắm nhưng mỗi lần thằng bé thi đấu thì đều có mặt.
Hermione xuất thân từ gia đình muggle thì không có hứng thú với Quidditch tì cũng phải thôi, nhưng Tristan lại xuất thân từ gia đình phù thủy mà lại cảm thấy Quidditch nhàm chán thì thật quái dị.
Khi cả đội thay xong bộ đồng phục màu đỏ của nhà Gryffindor, chúng nó đều ngồi xuống nghe anh Wood phát biểu vài lời trước khi thi đấu. Anh nói:
“Đội Slytherin có chổi tốt hơn chúng ta. không thể nào chối bỏ điều đó. Nhưng mà trên cán chổi của chúng ta là những con người giỏi hơn chúng nó. Chúng ta đã tập luyện chuyên cần hơn chúng nó, chúng ta đã từng bay trong đủ mọi loại thời tiết…”
Anh George chen vào ngay:
“Quá đúng. Mình chưa từng được hong khô cho đúng nghĩa từ hồi tháng tám tới giờ.”
Anh Wood không thèm để ý mà phát biểu tiếp:
“Và chúng ta sẽ làm cho chúng nó hối tiếc cái ngày mà chúng đã để cho thằng công tử bột ấy, thằng Malfoy, mua được vị trí của nó trong đội Slytherin.”
Cảm xúc dâng trào, anh quay về phía Harry mà nói:
“Harry, kết cuộc sẽ tùy thuộc vào em, em sẽ phải chứng tỏ cho chúng nó thấy là một Tầm thủ cần có những tài năng khác, chứ không phải chỉ có một ông bố giàu sụ là được. Hãy bắt cho được trái Snitch trước khi Malfoy làm được điều đó, có c·hết cũng phải cố gắng, Harry à, bởi vì hôm nay chúng ta phải chiến thắng, chúng ta phải thắng.”
Anh Fred nháy mắt với thằng bé:
“Đừng có lo lắng quá Harry à.”
Khi cả đội bước ra, âm thanh nổi lên ầm ầm để chào chúng: chủ yếu là tiếng hoan hô, bởi vì cả hai nhà Ravenclaw lẫn Hufflepuff đều háo hức mong cho đội Slytherin thua. Nhưng đám Slytherin trên khán đài cũng la ó, huýt sáo để dập tinh thần đội Gryffindor.
Nhìn lướt qua khán đài của nhà Gryffindor, Harry nhìn thấy Tristan cùng với Ron đang giơ cái băng rôn làm từ tấm ra trải giường của Ron bị con chuột cưng Scraper gặm nát hồi năm ngoái, tay còn lại thì liên tục vẫy chào nó. Hiển nhiên là năm nay Hermione cũng có cải tiến một ít, làm cho cái băng rôn ấy càng thêm hoa lệ và bắt mắt.
Madam Hooch, giáo viên dạy môn Quidditch, yêu cầu hai đội trưởng bắt tay nhau. Cả hai làm đúng như lời bà bảo, nhưng khi bắt tay nhau, người này ném cho người kia cái lườm lườm đe dọa, và họ bóp tay nhau có hơi chặt quá mức cần thiết khiến cho gân xanh nổi lên bốn phía.
“Nghe theo hiệu lệnh tiếng còi.” Madam Hooch nói: “ ba… hai… một…”
Cùng với tiếng gầm gừ từ đám đông, mười bốn cầu thủ phóng vọt lên bầu trời xám xịt. Harry bay cao hơn tất cả, đảo nhìn khắp nơi đề tìm trái banh Snitch.
–––––––––
Tristan ngồi trên khán đài nhà Gryffindor quan sát chăm chú trận Quidditch đang diễn ra, cái băng rôn hồi nãy đã bị thằng bé quăng phía sau lưng không để ý tới. Lực chú ý của nó bây giờ hoàn toàn tập trung vào mười bốn thân ảnh đang bay múa giữa không trung.
Không cần kiến thức chuyên nghiệp về môn Quidditch, nó cũng cảm thấy đội nào đang chiếm ưu thế. Phải nói rằng môn thể thao này quá kém về mặt công bằng, 6 cây Cleansweep cùng với 1 cây Nimbus 2000 của nhà Gryffindor không thể nào đọ lại 7 cây Nimbus 2001 của nhà Slytherin.
Chỉ trong một thời gian ngắn, các truy thủ nhà Slytherin đã ghi liền tù tì 50 điểm vào lưới nhà Gryffindor. Trong khi đó, các truy nhủ nhà Gryffindor chỉ biết bay lẽo đẽo theo sau đối phương, muốn chạm vào mấy quả Quaffer 1 lần cũng không được.
Ngay cả một đứa không biết gì về Quidditch như thằng nhóc Colin cũng nhận ra sự chênh lệch này, nó vô lực mà nói:
“Chênh lệch quá lớn! Mấy cây chổi của chúng ta quá chậm. Trừ anh Harry ra thì không ai theo kịp tụi cầu thủ nhà Slytherin,”
Ginny ngồi bên cạnh cũng tỏ vẻ đồng tình, ánh mắt của nhỏ dán chặt vào thằng bé tóc đen đeo kính đang bay lượn trên không:
“Thật hy vọng anh Harry có thể mau mau bắt được trái banh Snitch, đó là cơ hội thắng lợi duy nhất của chúng ta.”
“Các cậu phải tin tưởng vào Harry chứ. Cậu ấy sẽ làm được thôi.” Tritan tỏ vẻ an ủi.
Ngay khi mà nó vừa mới nói xong câu đó thì lưới của nhà Gryffindor lại thủng thêm một lỗ, tỉ số bây giờ là 60-0.
Tuy nhiên, có thể Merlin cũng chướng mắt với sự bất công trong trận Quidditch ngày hôm nay, trời đã bắt đầu đổ mưa tầm tã. Trái với đội tuyển nhà Gryffindor đã dành rất nhiều thời gian để mà luyện tập trong đủ loại thời tiết, đội tuyển nhà Slytherin vốn toàn các cậu ấm cô chiêu dựa vào chổi xịn cho nên không thể làm quen ngay được, tốc độ bắt đầu hạ xuống,
Nhưng ngay vào lúc này, đột nhiên dị biến nổi lên!