Con người tôi ấy à, chính là không chịu được người ta nói khích.
Lý Tư Mộ cùng tôi lớn lên từ bé.
Hiểu rõ tính cách của tôi.
Dưới sự cổ vũ của cô ấy.
Tôi lấy cớ muốn cảm ơn Tề Triệt chuyện lần trước đã đưa tôi đến phòng y tế để gửi tin nhắn Wechat cho cậu ấy.
Wechat của Tề Triệt thật sự đơn giản.
Trên vòng bạn bè chẳng có gì khác ngoài thông báo của trường học đối với sinh viên.
Quá mức sạch sẽ.
“Kiểu nam sinh học giỏi như này có lẽ sẽ thích mấy bạn nữ dịu dàng biết nghe lời chứ ha?”
Lý Tư Mộ đoán.
Nhưng tôi thấy cô ấy nói cũng hợp lý.
Vậy nên tôi nhanh chóng xóa hết những tấm ảnh không phù hợp tiêu chuẩn trên vòng bạn bè của mình.
Trong lúc xóa ảnh mới tình cờ phát hiện.
Hóa ra sau khi tôi thi đại học xong lại chơi đùa nhiều đến vậy?!
“Không sao đâu, bây giờ cậu thay đổi vẫn chưa muộn.”
Lý Tư Mộ an ủi tôi.
Tề Triệt đồng ý yêu cầu kết bạn của tôi rất nhanh.
Sau đó cậu ấy gửi kèm một dấu chấm hỏi đến.
[Câu là?]
Tôi nhanh chóng tự giới thiệu về mình, hơn nữa còn giải thích phóng đại lên bốn chữ “anh hùng cứu mỹ nhân”.
Cậu ấy: “…”
Cuộc trò chuyện đầu tiên của tôi và Tần Triệt kết thúc bởi sự im lặng của đối phương.
Tôi kéo lên xem tin nhắn của mình.
Cảm giác nhỏ nhẹ lại lễ phép, rất đúng chuẩn.
Vậy nên tôi nhanh tay đăng một tấm ảnh chụp cuốn sách lên vòng bạn bè của mình.
Ừm, còn yêu học tập nữa.