Bạch Đạo Sư

Chương 196





Đêm hôm đó, ở căn nhà của người thợ may Trần Viện, tiếng dế kêu và tiếng côn trùng bay đêm tựa như bản nhạc đồng quê du dương.

Trong khung cảnh màn đêm yên tĩnh như nó vẫn thường như thế, Trần Đú Cần trằn trọc không ngủ được, suy tính về ngày mai.

Trong đầu nó liên tục xuất hiện những hình ảnh kỳ lạ, nhắm mắt lại là thấy những con xúc xắc bầu cua đang lăn lóc , những pha đặt trúng ăn tiền làm say đắm lòng người.

Nó cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm, chỉ mong trời sáng nhanh nhanh để quay lại nơi ấy "làm việc".

Trong tâm tưởng của thằng nhóc này , một tương lai rộng mở có được từ những con súc sắc kia đã khai sáng cho nó.

Sáng hôm sau, nó lại chủ động mò lên quán trên trấn mà không cần ai mời cả.

Khi nó vừa lên trên đấy, bước vào quán chào hỏi, hai tên kia vừa thấy hắn đã vui mừng niềm nở đón.- " ôi Cần đệ , mới sáng sớm đã lên đây chơi sao? Mời vào, mời vào.

Quý hóa quá, quý hóa quá.

"Sự niềm nở ấy , sự ân cần ấy làm bất cứ ai cũng phải yêu mến.

Trần Đú Cần vui vẻ bước vào trong , hai tên kia lại đôn đã dọn mồi nhậu ra bàn mời nó.

Rượu thơm thịt ngon đều dọn sẵn, ăn bữa cơm này không hề tốn một đồng nào, quả nhiên là huynh đệ thân tình.

Nhưng tâm trí của Trần Đú Cần bây giờ không còn đặt vào mâm rượu thịt này nữa , nó đang nghĩ đến bản bầu cua kia.

Lúc này ngập ngừng hỏi .- "Hai huynh , Nguyễn đại ca hôm nay có tới không?"Câu hỏi này rất rõ ràng , đây chính là một con bạc đã nghiện.

Hai tên kia hiểu điều này, chúng bật cười mà nói.- " ha ha ha ha ha, đệ có phải đã thích trò chơi hôm qua rồi không?"Trần Đú Cần tủm tỉm cười, khẽ gật đầu e thẹn như gái mới về nhà chồng.


Hai tên kia lúc này lại khẽ thở dài trầm ngâm.- "Nguyễn Đại ca là một người làm ăn lớn, lúc ở chỗ này lúc ở chỗ kia , cũng không biết có đến đây hôm nay hay không ? Mọi chuyện còn chờ vào may mắn nữa, không thể cưỡng cầu"Trần Đú Cần nghe vậy thoáng thất vọng, nó khẽ thở dài một tiếng.

Hôm nay nó đã mang theo tiền và chuẩn bị sẵn sàng cho một ngày làm việc mới.

Nếu tên mặt sẹo kia không đến thì không thể kiếm được tiền, sẽ rất thất vọng.

Ba tên đang ngồi trên bàn uống vài ly, rượu thơm thịt ngon nhưng Đú Cần lúc này không còn chút hứng thú.

Cái mà nó mong chờ vẫn là cơ hội kiếm tiền, khi mà mặt nó đang ủ rủ thì bất ngờ hai tên kia la lên .- "Nguyễn đại ca tới kìa , hôm nay đại ca tới sớm vậy?"Vừa nghe thấy tên Nguyễn đại ca, Trần Đú Cần đôi mắt đã sáng rỡ nhìn ra ngoài.

Từ xa xa, bóng dáng tên mặt sẹo ấy đang bước dần tới ,sau lưng vẫn là cái tay nải của hắn.

Như hôm trước , cả bọn bay vào chào hỏi mấy câu đôn đã đón tiếp , rồi tên ấy lại đi vào một góc bàn lấy giấy tờ ra xem.

Trần đú cần biết lúc này không nên làm phiền.

Nó ngồi đó chờ đợi , một lúc sau khi lên mặt trẹo làm xong việc, Trần Đú Cần mới nhìn sang hai tên kia mà hối.- " hai huynh, ra rủ đại ca chơi cái trò hôm qua đi "Hai tên kia nghe Trần Đú Cần hối thì bật cười gật đầu.- " ta biết , ta biết, đệ chắc chắn là đã thích rồi"Nói xong liền tới bàn của tên mặt sẹo mà rủ rê.

Tên mặt sẹo đồng ý , dàn bầu cua lại được dọn ra.

Lần này mọi chuyện trơn tru mượt mà hơn hôm qua, cả ba tên đều nhập bàn vào.

Tên mặt sẹo lấy túi tiền của hắn ra đặt lên bàn, tiền bên trong lại trào ra ngoài.

Trần Đú Cần sướng híp mắt, khởi động cơ tay chuẩn bị bắt đầu làm việc một ngày mới.

Tên mặt sẹo đặt tay lên sóc đĩa mà nói.- " được rồi, đặt đi, đặt đi"Tiếng nói báo hiệu một ngày "làm việc" mới của Đú Cần bắt đầu.


Ba tên liền đặt ô của mình.

Vì là ván đầu tiên trong ngày, mỗi người đặt một hào làm nóng.

Đú Cần đặt ô bầu , tên Hải đặt ô cua , tên Linh đặt ô cá.

Cả ba đều đặt rất dứt khoát , một tiếng nói lớn của tên mặt sẹo vang lên.- " được rồi , mở bát "Ngay lập tức cái bát được mở ra, bên trong là ba xúc xắc bầu.

Tên Hải và tên Linh ồ lên tấm tắc.- " mới ván đầu tiên Cần đệ đã ăn ba rồi sao? Thật là may mắn"Trần Đú Cần nhìn vào ba xúc xắc bầu mà cảm thấy mãn nguyện lắm, hắn ưỡn ngực ngẩng đầu mỉm cười.

Ngay lập tức, tên mặt sẹo bốc trong túi tiền ra ba hào thẩy vô ô bầu của nó.- " đây, tiền ăn được của đệ đây"Tiếng tiền hào chạm vào nhau phát ra tiếng kêu tựa âm thanh du dương của một bản nhạc từ thiên giới , khiến cho con bạc đê mê.

Đú cần đặt một ăn ba , một cú chạy đà hoàn hảo.

Nó vươn tay lượm tiền ăn được của mình, siết tiền vào lòng bàn tay.

Khởi đầu như thế thật vô cùng thuận lợi, báo hiệu một ngày làm ăn phát đạt của nó chăng? Nhưng nó chẳng qua chỉ là ảo tưởng , cuộc đời không như nó nằm mơ.

Bọn chúng tiếp tục chơi , sau một hồi lắc bạc thì bọn chúng bắt đầu thua.

Chơi một hồi cả ba tên đều cháy túi cả ,chúng tặc lưỡi lắc đầu nói .- "hôm nay xui quá , thua sạch rồi"Trần Đú Cần bậm môi xót ruột , tiền ngày hôm nay đã không còn đồng nào, cảm giác không cam tâm.

Lúc này tên Hải bất chợt nói .- "đại ca, cho em mượn 10 đồng chơi tiếp.

Em không cam tâm "Tên Linh nghe vậy thì cũng nói theo .- "cho em mượn 10 đồng với, ngày mai em làm việc có tiền rồi em trả lại cho đại ca "Tên mặt sẹo nghe vậy thì chỉ mỉm cười, hắn nhẹ nhàng gật đầu mà không hề lưỡng lự , rút trong túi tiền ra đưa cho mỗi tên 10 đồng một cách nhẹ nhàng không hề toan tính.

Trần Đú Cần thấy vậy thì cũng muốn , mắt sáng rỡ lên mà nói.- " đại ca , cho đệ mượn 10 đồng với , đệ cũng muốn chơi tiếp"Tên mặt sẹo cũng chỉ mỉm cười , lấy 10 đồng đưa cho nó.


Nó đón nhận 10 đồng mà sung sướng , không để ý rằng ba tên kia đã lén nhìn nhau với ánh mắt sắc bén, như thể đây là mưu kế đã vạch sẵn của bọn chúng.

Cảm giác cứ như chúng đang từ từ đưa con mồi vào bẫy.

Cả bọn lại tiếp tục lắc bầu cua.

Tên Hải lúc này đưa hẳn một đồng đặt xuống mà nói.- " đệ đặt một đồng cái này.

Đã chơi thì chơi cho lớn, cứ đặt tiền hào thì bao giờ mới gỡ lại vốn để trả cho đại ca đây"Trần Đú Cần khẽ ồ lên, nghe cũng có vẻ có lý.

Tên Hải nói xong thì tên Linh lập tức tiếp lời .- "đệ cũng đặt một đồng vào cái này, đặt nhiều ăn nhiều , nhanh hòa vốn.

Chứ mà cứ đặt tiền hào thì đến bao giờ mới xong?"Trần Đú Cần thấy vậy thì lại càng bị thôi thúc bởi lợi nhuận , cũng thuận theo chiều gió rút ra một đồng đặt xuống .- "đệ cũng đặt một đồng.

Đặt nhiều thì ăn nhiều, thế thôi "Lời nói dứt khoát và mạnh mẽ thể hiện quyết tâm cao độ của chàng trai 16 tuổi đang mưu cầu lập nghiệp.

Tên mặt sẹo khẽ gật đầu mỉm cười.- " được! Xóc đĩa , mở bát "Nói xong lập tức vung tay lắc bầu cua rồi mở bát ra.

Cái bát vừa được lấy ra , lúc này cả ba tên kia đều ồ lên.- " trúng rồi, chúng ta lại trúng rồi "Ba tên này cảm giác sung sướng , sau một hồi thua cuối cùng bọn chúng cũng có lại cái cảm giác chiến thắng.

Tên mặt sẹo lại lấy trong túi ra ba đồng mà thẩy cho mỗi tên một đồng, vui vẻ nói .- "ba đệ chơi như vậy thật sảng khoái, ta thích, ta rất thích "Lời nói như khuyến khích động viên.

Trần Đú Cần cầm một đồng trong tay mà sung sướng , trong lòng thầm nghĩ "phải rồi , đặt lớn ăn lớn, chơi một ngày là đủ tiền để mở tiệm rượu rồi.

Cần gì phải đánh từ từ ?".

Lúc này khoái chí lắm.

Vậy là bọn chúng từ đặt cược tiền hào đã tăng hẳn lên thành tiền đồng , độ chịu chơi tăng lên gấp 10.Lần này đã may mắn hơn , bọn chúng bắt đầu ăn lại.

Không chỉ gỡ lại vốn, trả lại 10 đồng cho tên mặt sẹo mà còn ăn thêm mỗi tên vài chục đồng , đứa nào trong tay cũng lẻng xẻng tiền.


Tên mặt sẹo bỗng nhiên hạ giọng nói .- "thôi , tới giờ rồi.

Ta phải đi làm việc đây, hẹn đệ khi khác chơi tiếp"Lời nói vừa xong, cả ba tên đều tỏ ra thất vọng, bọn chúng xem ra còn muốn chơi nữa.

Trần Đú Cần lúc này là sung nhất, liền đưa tay níu lấy tay tên mặt sẹo mà nói .- "Nguyễn đại ca, có bận việc gì quan trọng lắm không? Hãy ở lại chơi với bọn đệ thêm chút nữa"Đáp lại sự níu giữ đấy , tên mặt sẹo lại mỉm cười rất là dịu dàng và hiền từ ,hắn nói .- " không được, công việc của ta đều là công việc quan trọng kiếm tiền vàng chứ không phải tiền đồng , tiền hào như các đệ.

Ta không thể trễ , đến giờ là phải đi ngay.

Đại ca cũng muốn ở lại chơi với các đệ lắm, thực sự chơi rất vui.

Nhưng cái gì ra cái đó, công việc là công việc, vẫn phải ưu tiên trước"Nói xong thì gom đồ lại.

Trần Đú Cần nhìn theo thì tiếc nuối lắm.

Khi tên mặt sẹo gom đồ xong, thấy Trần Đú Cần còn thèm muốn thì lại khẽ vỗ về .- "được rồi , ngày mai đại ca đây rảnh nguyên ngày.

Đại ca sẽ tới đây sớm cùng các đệ chơi nguyên cả ngày để đền bù cho hôm nay , các đệ thấy được không?"Lời nói này mới đúng là trọng điểm, cả ba tên nghe xong đều ồ lên sung sướng.- " được, được.

Vậy hẹn đại ca ngày mai"Tên mặt sẹo khẽ gật đầu rồi ôm tay nải đi mất , lúc này ba tên ở lại mới xuýt xoa đếm tiền , mỗi tên cầm trong tay vài chục đồng ,tương ứng là vài nén bạc.

Trần Đú Cần đang mơ màng, lâng lâng hạnh phúc, nào biết đâu mình sắp sa vào cạm bẫy cuộc đời.Nhắc lại một chút về đơn vị tiền tệ ở võ giới.

Đơn vị là tiền đồng ,bỏ qua các vấn đề về lạm phát thì giá trị của một xu tương ứng với 1000₫ hiện tại .Một hào như vậy sẽ tương ứng với 10.000 đ , mà một đồng lúc này tương ứng với 100.000đ.

Lạm phát năm số 0 .Nén bạc là đơn vị riêng trong thế giới tu chân, một nén bạc bằng 10 đồng, tương ứng 1 triệu đồng hiện tại .Mà một nén vàng bằng 10 nén bạc, là 10 triệu đồng .Một nén vàng lớn, còn được gọi là một kim nguyên bảo, bằng 10 nén vàng, sẽ có giá trị 100 triệu đồng .Ở thời hiện tại, khi cuộc sống vật chất dư giả , 100 triệu nghe có vẻ không lớn lắm.

Nhưng nếu về những vùng nông thôn, lựa chọn những gia đình nghèo nhất, nhà tranh vách nứa thì sẽ hiểu rằng với họ , 100 triệu rất là lớn.

Ở thời Giao Chỉ thuộc võ giới lúc này là thời Bắc thuộc, người dân đương nhiên nghèo đói.

Một kim nguyên bảo với họ là một số tiền khổng lồ không dễ dàng mà có được..