Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 896: Còn ngại không đủ mất mặt hả




Dù sao Vương Dũng cũng là người trẻ tuổi, bị người chỉ vào mặt mắng, trong lòng tự nhiên cũng khó chịu!

Mỗi chữ mỗi câu có lý có cứ nói ra, lập tức để người đàn ông không biết nói gì!

Mà chung quanh nghe xong, cũng là nhao nhao khịt mũi coi thường.

Gòn tưởng rắng là người tốt lành gì, không ngờ là một người như vậy.

Người đàn ông thấy thế, lập tức nghẹn lời, mặt đỏ tía tai, muốn phản bác, dù sao chuyện đã vỡ lở ra, anh ta chỉ là một người đãn còn sợ làm lớn chuyện?

Nhưng mà, ngay lúc này, ở ngoài đi vào ba người vào hai nam một nữ, nhìn bộ dáng, số tuổi đều phải lớn hơn người đàn ông một chút.

Vừa rồi ba người này đã sớm nghe được lời nói của Trần Thương và Vương Dũng, thì tức giận đến tay phát run!

Một người đàn ông lớn tuổi chỉ vào người đàn ông kia tức giận mắng to:

- Lão tứ, ba bị viêm túi mật ba ngày em mới đưa đến bệnh viện, em muốn cho ba chết hả?

Một câu chất vấn để cho mọi người hiểu rõ, đây là người một nhà!

Người phụ nữ lớn tuổi hơn vội vàng chạy vào phòng bệnh chăm sóc ba mình.

Một người đàn ông khác thì thở dài, sao anh không biết tính tình em trai này của mình chứ?

Cả ngày chơi bời lêu lống, không làm việc đàng hoàng.

Hai anh trai và một chị gái đều làm việc ở xa, nói cho anh ta tiền để chăm sóc ba mẹ, hai vợ chồng anh ta cũng nguyện ý.

Chỉ có một người cha già nên ba người đều nghĩ, thuê người trông nom không bằng để em trai mình. trông vừa vặn trợ cấp tiền cho cậu ta.

Người già có thể xài bao nhiêu tiền?

Cuối cùng tiền không phải cho em trai mình à?

Thế nhưng không ngờ, ba bị phát tác viêm túi mật ba ngày, quả thực là hai vợ chồng này không có phát hiện?

Làm sao có thể?!

Chỉ cần để tâm một chút thì sao chuyện có thể như vậy?

Viêm túi mật là bệnh gì, tất cả mọi người biết!

Hơn nữa bản thân người cha già đã có bệnh án từ trước.

Ngày thường hai người anh trai và một chị gái đều cho không ít tiền, làm sao lại không có tiền xem. bệnh phẫu thuật?

Rõ rằng hai ngày trước còn gọi điện thoại nói ba bị phát tác viêm túi mật, ba người bọn họ mỗi người đều gửi trở về năm ngàn khối tiền, kết quả xử lý nắm viện lại thiếu phí?

Ý tứ này sao không biết?

Lão nhị vội vàng nói với Vương Dũng và Trần Thương:

- Bác sĩ, đều là lỗi của chúng tôi, tôi xin lỗi các anh, các anh đại nhân không so đo tiểu nhân, em trai tôi khinh suất, không hiểu chuyện, nhất định các anh phải mau cứu ông ấy!

Lúc này, người phụ nữ lớn tuổi cũng chạy ra.

- Bác sĩ, nhất định anh phải mau cứu cha tôi!

Người chung quanh nhịn không được lắc đầu, thở dài.

Mỗi nhà đều có chuyện khó nói!

Gặp gỡ người đần này, thật sự hung hăng càn quấy, loạn quấy nước đục!

Trần Thương thở dài, trước tiên cấp cứu người bệnh rồi nói sau, anh nhớ kỹ... Anh đã làm qua loại phẫu thuật này trong không gian ảo.

Quay người đập vào vai Vương Dũng đang sợ, nhìn thoáng qua:

- Tỉnh táo một chút.

Vương Dũng lắc đầu:

- Tôi không có chuyện gì!

Người đàn ông to lớn thấy Vương Dũng nói khó nghe như vậy, lập tức giận dữ nói:

- Anh nói như vậy mà nghe được à?

- Nói giống như tôi muốn hại chết ba tôi vậy?

- Anh cho rằng mỗi người đều giống bác sĩ các anh à? Chúng tôi ở đây đều hiểu những thứ này à?

Anh trai người đàn ông thấy thế, nhịn không được gầm thét một tiếng:

~ Đủ rồi! Còn ngại không đủ mất mặt hả?'.

||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||

Người đàn ông cho dù đang tức giận thấy thế cũng là nhịn không được hừ một tiếng, tức giận đi ra khỏi phòng cấp cứu, miệng không quên nói to:

- Tôi có việc gấp phải đi, các anh ở lại, tôi mặc kệ!

Người anh cả thấy thế, lập tức vô cùng tức giận.

Thế nhưng đây là ở bệnh viện, nói ra chỉ có thể làm người ta chê cười

Nghĩ tới đây, anh đành ngậm miệng, đi đến bên cạnh Trần Thương và Vương Dũng

- Ôi... Bác sĩ, thật xin lỗi! Gây phiền toái cho các anh.

Người đàn ông này ăn mặc quần áo rất tỉnh xảo, rất có khí chất.

Vương Dũng thấy thái độ đối phương tốt như vậy, cũng tiêu tan nguôi giận, nói:

- Không có chuyện gì.

Người anh cả nói với Trần Thương:

- Đúng rồi, ba tôi bệnh thật nghiêm trọng như vậy. à?