Bác Sĩ Lục Chú Đứng Lại Đó!

Chương 48: Gia Thế Khủng




- Chỉ là chú chưa tìm thấy người phù hợp với tiêu chuẩn của mình mà thôi

Chú nhìn thẳng đằng trước vừa lái xe vừa nói, mặc dù không nhìn được rõ nhưng tôi thấy được trong ánh mắt của chú vất vưởng nỗi cô đơn tuyệt vọng nào đó.

Có phải... chú vẫn đang đợi người con gái tên Yên Nhiên ấy không? Chẳng hiểu sao khi nghĩ đến chuyện chú vẫn dành tình cảm tới người con gái đó trái tim tôi như bị ai đó bớp nghẹt

- Chú cũng khó tính quá đấy. Tôi thấy nếu cứ đà này chú chắc chắn không bao giờ lấy được vợ

Tôi cố gắng không bộc lộ cảm xúc của mình ra ngoài cố gắng trấn tĩnh nói, nghe tôi nói vậy chú quay ra nhìn tôi rồi lại nhìn thẳng nhếch mép nói
Loading...

- Tôi sẽ không để ý nếu em là người xem mắt của tôi. Hay là... nếu như tôi cả đời này không lấy được vợ thì làm phiền nhóc con em lấy nhé?!

Chú vừa cười vừa nói nhưng trong lời nói lại mang 7 phần giễu cợt. Biết là mình đang bị mang ra chêu đùa nhưng trái tim vẫn không ngừng đập loạn nhịp, mặt cũng bắt đầu nóng ran. Tôi dám cá rằng nếu không nhờ lớp phấn trang điểm thì mặt tôi đã thành quả cà chua rồi cũng nên

- Ai...ai thèm lấy chú chứ? Chú cũng đừng tự đánh giá bản thân mình quá cao, ngoài kia đầy...đầy đàn ông tốt hơn chú

Tôi lắp bắp nói, mắt không ngừng đảo lộn khắp tất cả vị trí, thấy bộ dạng tôi như vậy chú lại cười lớn. Haixz biết ngay là sẽ bị chú đem ra là trò đùa mà

Chiếc xe của chúng tôi nhanh chóng tới nơi, địa điểm là một khách sạn xa hoa bậc nhất của Tứ Xuyên... không khỏi cảm khái rằng người nhà giàu đúng là chi tiêu hoang phí... mặc dù trong đó bao gồm cả gia đình tôi

- Nào, công chúa điện hạ của tôi. Chúng ta vào thôi

Chú đưa tay ra đỡ lấy tay tôi nhẹ nhàng nói, chẳng hiểu sao nghe chú nói như vậy gai ốc của tôi nổi hết cả lên. Tôi đưa tay khoác lấy tay chú gượng cười bước vào

Bên trong là cả một bầu trời xa hoa, từ đàn ông đến phụ nữ đều toát lên vẻ sang trọng không khỏi khiến tôi cảm khái a. Vừa thấy chú bước vào đã có một cài người đàn ông trạc tuổi tứ tuần tới mời rượu, vẻ mặt không tránh khỏi nịnh bợ

- Lục thiếu, sao hôm nay lại có nhã hứng tới những nơi như thế này vậy?

Một người đàn ông béo lùn niềm nở hỏi

- Tô tổng lại không muốn thấy mặt tôi ở đây hay sao?

Chú lại nhìn người đàn ông họ Tô kia nói

- Đâu dám đâu dám, được gặp Lục thiếu ở đây là vinh hạnh của tôi. Ây dà cậu xem, mải nói chuyện với cậu mà quên mất luôn vị tiểu thư xinh đẹp này đây... Lục thiếu có thể giới thiệu không?

Lão già họ Tô kia đánh trống lảng nhìn tôi nói, thấy vậy chú cười nhìn tôi ra hiệu, được lắm vì 7000 tệ hôm nay tôi nhịn

- Xin chào Tô tổng, tôi là Dương Kiều Linh...bạn của Lục thiếu gia, rất vui được gặp ông

Tôi cười mỉm giới thiệu rồi đưa tay ra bắt tay, với những loại người chỉ biết nịnh bợ như này cười thôi cũng là một thử thách lớn

- Xin chào Dương tiểu thư, được quen biết với người xinh đẹp như cô mới là vinh hạnh của tôi chứ

Lão già Tô tổng bắt lấy tay tôi cười hề hề, thêm một lúc nữa lại có thêm vài người đàn ông trạc tuổi vị Tô tổng kia tới bắt chuyện với ông chú đào hoa bên cạnh tôi, toàn nói cáci gì về bản kế hoạch của công ty... sau đó tôi phát hiện ra một chuyện động trời khiến tôi suýt ngất, hóa ra ông chú này có gia thế ngang ngửa tôi luôn rồi. Nếu nói Dương gia là công ty nghiêng về kinh tế lớn nhất thế giới thì Lục thị của gia tộc Lục gia lớn mạnh này lại là công ty công nghệ lớn bậc nhất thế giới

Chậc chậc, ông chú này giấu nghề cũng tốt đấy. Vậy mà còn khiêm tốn nói chỉ có vài thành tựu, hẳn là cũng có tiếng nói trong thành phố. Tôi khinh, bây giờ mới biết ở những tiệc nhưng thế này hành động dù rất nhỏ cũng sẽ bị soi mói, trước đây không nghe lời ba tham gia thật là một hành động sáng suốt, nhưng nơi ngột ngạt như thế này thật sự không thích hợp với một cô nhóc lanh chanh như tôi lại càng không thích hợp với người như anh hai, bảo sao anh hai sau vài lần tham gia liền chạy mất dép