Bác Sĩ Lục Chú Đứng Lại Đó!

Chương 35: Từ Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân Thành Mỹ Nhân Cứu Anh Hùng




Nghe tiếng tôi thất thanh chú chỉ nhìn tôi vẻ an ủi rồi quay ra tiếp tục đánh

- Chú, cẩn thận đằng sau!

Câu nói vừa rời khỏi miệng chú liền bị một tên tập kích dùng gậy đánh vào sau ót... ngay sau đó chú từ từ ngã xuống

- Oắt con dám xen vào chuyện của ông

- Cho mày nếm mùi xem sau này còn dám lo chuyện bao đồng hay không?

Mấy tên côn đồ vừa nói vừa đánh, đánh xong lại chửi..nhìn chú quằn quại như vậy có chút không đành lòng nhất thờ không muốn giữ nghề nữa liền ném túi xách sang một bên tiến tới chỗ chúng

- Này.... các người chơi đủ chưa?

Tôi vừa xắn ống tay áo vừa nói, mấy tên côn đồ thấy tôi hỏi liền dừng hẳn động tác của mình quay ra nhìn tôi vô cùng khoái chí cười nói

- Cô em như vậy mà đã không chịu được rồi sao? Yên tâm bây giờ theo tụi anh cũng chưa muộn, nếu em không muốn giống như thằng nhãi này thì ngoan ngoãn đi theo tụi anh

Một tên trong nhìn tôi thích thú nói
Loading...


- Không phải tao đã nói là không ai được động vào cô ấy hay sao?

Chú từ dưới đất đứng dậy gương mặt hết sức dữ tợn nhìn chúng gằn từng câu nói. Con người này... đã muốn làm anh hùng thì nhất định phải làm anh hùng tới cùng hay sao? Nhưng cũng không thể để chú bị đánh thêm được nữa... như vậy thực sự rất đau lòng

- Chú... chú không sao chứ?

Tôi chạy lại đỡ chú lo lắng hỏi, con người này tính khí ngang ngược thật đó

- Cái thằng chó này, ban nãy bọn ông chưa giúp mày thỏa mãn nên mày không biết thế nào là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ phải không? Tao nói cho mày biết ngày hôm nay tao không đánh mày phải nhập viện thì lão tử đây là cháu của mày. Bọn mày đâu, xông lên đánh chết nó cho tao

Nói rồi mấy tên côn đồ lũ lượt xông lên, cái lũ đàn ông hèn hạ này... định ỷ mạnh hiếp yếu có đúng không?

Vừa nghĩ tôi liền đi lên đứng trước mặt chú, thấy thế chú liền kéo tôi lại nói

- Nhóc, nguy hiểm lắm. Mau đứng ra đằng sau chú

Thấy chú lo lắng cho tôi như vậy trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua, tôi cười an ủi chú

- Yên tâm, tin ở tôi

Không để chú phản bác lại tôi liền đi lên trước mặt đám côn đồ nói

- Từ nãy tới giờ bản cô nương nhịn các người rất lâu rồi đấy. Nào, bây giờ cùng nhau tính sổ thôi. Nói cho tôi biết các người muốn đánh tập thể hay từng người một?

Mấy tên côn đồ nghe tôi nói thế liền cười sằng sặc, chú đằng sau mặt cũng bắt đầu biến sắc lo lắng kéo tay tôi lại

- Đừng làm càn!

Chú có chút tức giận nói

- Em gái à, em có biết mình đang làm gì không vậy hả?

- Nhưng mà nhìn tiểu mỹ nhân mạnh mẽ như vậy anh rất thích, càng khiến anh hứng thú hơn. Không biết ngoài đời mạnh mẽ như vậy trên giường thì sao nhỉ?

- Haha đúng vậy, không biết trên giường có còn mạnh mẽ như này hay không đây?

- Thật khiến người ta muốn nếm thử một lần

Mấy tên côn đồ cười dâm đãng nói.... muốn thử hay không cũng phải xem các người có đủ mạnh

- Mấy tên khốn này... tao liều chết với chúng mày. Ai cho phép chúng mày nói như vậy với cô ấy?

Chú từ sau tôi đi lên đùng đùng tức giận nói

Bụp.... chú nhanh tay đấm vào mặt một tên trong số đó, có thể nhìn ra chú thực sự tức giận

- Thằng nhãi này, lo cho mình còn lo chưa xong lại muốn làm anh hừng cứu mỹ nhân hay sao?

Nói rồi chúng định ra tay, chết tiệt dù có trái tim bằng sắt cũng không thể nào chịu được cảnh nhìn người mình yêu chịu đau đớn, bọn khốn này dám động vào người của bổn đại tiểu thư, chán sống rồi?

- Này... chơi như vậy đủ rồi đó.

Tôi vừa nói vừa chạy lên một quyền đạp vào bụng một tên trong số đó

- Yaaa con nhỏ chết tiệt này dám đánh ông? Tụi bay đâu đánh chết nó cho tao

Tên kia vừa ôm bụng vừa tức giận nói, mặt chú cũng ngơ ngác kinh ngạc nhìn tôi như muốn hỏi “ nhóc biết võ sao?”

- Vậy thì hôm nay bổn tiểu thư sẽ chơi với các người!

Đã nói rồi mà, mấy tên này... tuy là đàn ông nhưng sức lực rất kém... chịu không nổi tới 3 chiêu vầy mà dám nói đến chuyện trên giường..hừ! Đúng là không biết tự lượng sức

- Sao? Đã chán chưa?

Tôi một chân đạp lên trên ngực một tên đang nằm ngoắt ngoải trên đất hùng hồn nói, đánh nhau thực sự rất thích cảnh này...nhìn rất cool nha

- Chúng mày...chúng mày nhớ mặt tao đấy!

Nói rồi kéo nhau lũ lượt chạy đi. Tôi nhặt túi sách phủi tay nói

- Đúng là không biết tự lượng sức mình!