Bà Xã Muốn Trốn Tôi Sao? Mơ Đi!

Bà Xã Muốn Trốn Tôi Sao? Mơ Đi! - Chương 15




Ngày hôm sau , Khắc Hàn lái xe đưa tôi ra sân bay . Tôi ôm lấy anh không muốn buông . Khắc Hàn khẽ cười xoa đầu tôi nói :- Mọi người đang chờ em đấy , đừng nhõng nhẽo nữa !

- Nhưng mà ... Anh không thể đi cùng em sao ? - tôi nũng nịu nhìn anh

- Đúng vậy , công ty sắp tới có dự án lớn , anh cần phải chuẩn bị ! Em đi đi , anh đã bỏ thẻ vào ví cho em rồi , cứ việc sài nhé !

- Em không muốn đi chút nào ! - tôi ôm eo anh nói

- Ngoan nào , được rồi ! Em đi đi , chơi cho vui vẻ nhé ! - Khắc Hàn nắm tay tôi nói

Tôi khẽ gật đầu nhón chân hôn lên môi anh một cái rồi cầm vali kéo đi đến đoàn phim . Khắc Hàn cũng nhanh chóng lên xe đi tới công ty . Chị Hoa mang vali giúp tôi nên tôi chỉ cần lên máy bay tìm chỗ ngồi chờ chị . Đoàn phim này quả nhiên rất giàu nha .. Có cả máy bay riêng nữa .. Tôi ngồi xuống ghế , ấn nút cho ghế ngả ra sau .. Tôi thật sự rất mệt , tối qua vì muốn Khắc Hàn vui tôi đã làm đủ kiểu chọc anh cười và thân mật cùng anh .. Đang nằm nghỉ tôi nghe tiếng động bên cạnh :

- Chị đừng ồn nhé , em hơi mệt !

Bên cạnh không phát ra tiếng ồn nữa , tôi khẽ mỉm cười nhẹ rồi lim dim vào giấc ngủ . Khắc Anh nhìn cô gái bên cạnh khẽ cười nhẹ , thì anh quản lí đi tới định nói gì thì Khắc Anh giơ ngón tay lên miệng ra hiệu , quản lí lập tức hiểu chuyện đưa kịch bản cho anh rồi đi ra nơi khác . Khắc Anh mỉm cười cầm chăn đắp lên ngang người cô rồi vừa cầm ly rượu trắng vừa xem kịch bản .

Khi tôi thức giấc , máy bay đã đáp cánh . Hiện tại tôi đang trên chiếc xe hơi của .. Khắc Anh ..

- Sao là anh ? - tôi giật mình

- Do em ngủ sau quá nên Khắc Anh đã bế em lên xe giúp chị đấy ! - chị Hoa nhìn tôi

- Sao chị không kêu em thức ? Chị ngồi cạnh em mà !

- Hả ? Chả phải Khắc Anh ngồi cạnh em sao ? Cậu ấy sợ em thức nên kêu chị đừng gọi em !

Tôi ngồi dậy nhìn anh , anh vẫn im lặng không nói khiến cho tôi khó vhiuj nhưng tôi vẫn phải nói một tiếng :

- Cám ơn anh !

- Em nghỉ đi , cơ thể em đang thiếu dinh dưỡng đấy ! - Khắc Anh nói dịu dàng

Tôi miễn cưỡng gật đầu , xe dừng lại ở koojt khách sạn lớn . Chị Hoa mang vali xuống giúp tôi , đạo diễn Trương phân chia phòng . Tôi cầm chìa khoá hướng tới thang máy đi, phòng chị Hoa ở tầng 15 còn tôi thì tầng 18 nên tôi lấy vali đi lên phòng mới phát hiện :

- Tầng này chỉ có hai phòng thôi à !

- Hình như là phòng VIP ! - Khắc Anh kéo vali đi

Tôi cũng chả bận tâm gì nhiều bước tới mở cửa đi vào , quả là phòng hạng sang . Thiết kế đẹp mắt , không gian lại rộng nữa . Tôi khẽ mỉm cười gọi điện cho Khắc Hàn :

- giọng nói dịu dàng

- Anh đang làm gì vậy ? - tôi nằm lên ghế sô pha

- Khắc Hàn mỉm cười nhẹ

- Em nhớ anh ! Vừa đáp máy bay là em gọi cho anh đấy ! - tôi mỉm cười nhẹ

- giọng nói của anh thật êm tai

- Vậy anh xử lí công việc đi nhé , em đi tắm , quay xong em gọi cho anh !

- Anh nói nhẹ nhàng

Tôi mỉm cười tắt máy bước tới mở vali ra lấy quần áo treo lên tủ rồi lựa một chiếc váy nhẹ nhàng đi vào phòng tắm . Bồn tắm được mở nước ra , cánh hoa hồng trải khắp bồn . Tôi bước vào , lấy sữa tắm xoa nhẹ lên da mình rồi ngâm mình thưởng thức không gian này .. Thật thoải mái .. Đang nằm nghỉ thì tôi nghe có tiếng reo ..

- Ai đó ? - tôi ấn nút truyền âm hỏi

- Đạo diễn Trương bảo em xuống họp cùng mọi người về cảnh quay .. Nhanh lên nhé ! - chị Hoa nói xong rồi đi

Tôi thở dài , lấy dầu gội xoa lên đầu rồi tắm rửa sạch sẽ mặc chiếc váy vào . Tôi lấy đồ trang điểm ra , trang điểm nhẹ lên khuôn mặt rồi bước ra phòng chạm phải Khắc Anh , tôi cúi đầu chào anh rồi đi vào thang máy , anh cũng nhanh chóng đi vào .

- Hợp tác vui vẻ ! - anh bỗng nói nhẹ

- Hợp tác vui vẻ ! - tôi khẽ nói với anh

Cánh cửa thang máy mở ra , mọi người nhìn chúng tôi ngỡ ngàng . Tôi thoáng bối rối đi nhanh đến ngồi cạnh chị Hoa :

- Được rồi , mọi người ăn đi ! Chúng ta sẽ quay cảnh đầu tiên ngoài biển ! - Đạo diễn Trương mỉm cười

Tôi cũng không nói gì , lấy dao và nĩa lên ăn bò bít tết . Bên cạnh có hai cô gái đang nhìn cằm chằm vào Khắc Anh , tôi cũng không nói gì nhưng ánh mắt khiến tôi khó chịu vô cùng lại là ánh mắt của anh .

- Anh không ăn à ? - tôi nhìn Khắc Anh

- Anh ăn trên máy bay rồi ! - Khắc Anh chống tay nhìn tôi

- Nhưng anh khiến cho tôi khó chịu khi ăn như vậy , anh có thể tán gẫu với mấy chị ấy được không ? - Tôi quay sang nhìn hai chị gái

- Em cứ ăn , anh nhìn là quyền tự do của anh ! - Khắc Anh nói

Tôi nhìn anh ta ... Câu nói này Khắc Hàn cũng từng nói như vậy , nụ cười anh ấy chọc tức tôi nhưng lại không làm cho tôi khó chịu ... Khắc Anh lấy khăn giấy lau đi vết tương bên khoé môi khiến tôi giật mình, tôi cúi đầu ăn nhanh .

Cảnh quay đầu tiên cũng bắt đầu quay , tôi đóng vai một cô tiểu thư đi du lịch gặp phải anh chàng nam chính , anh liền thích cô ngay từ cái nhìn đầu tiên và một mực theo đuổi cô .

Tôi hít thở thật sâu rồi nhớ lại kịch bản xong đi ra bãi biển .. Đạo diễn Trương hô :

- Cảnh 1 , lần 1 .. Diễn !

Tôi mở mắt ra nở nụ cười tươi tắn , đi nhẹ nhàng ngắm nhìn biển cả thì :

- A ...! - tôi đụng trúng anh

- Em không sao chứ ? - anh nâng tay đỡ tôi

- Không sao , xin lỗi anh nhé !

Tôi ngước mặt lên mỉm cười , bỗng :

- Um ...! - môi tôi bị cướp đoạt

Anh ôm lấy eo tôi cúi đầu hôn tôi rất nhẹ nhàng . Mọi người xung quanh giật mình ngơ ngác , đạo diễn Trương giơ tay ra ý cứ việc quay .

Tôi đẩy người anh , giơ tay lên tát thật mạnh thì bị anh tóm lại kéo vào lòng :

- Anh làm trò gì vậy ? Buông tôi ra ! - tôi hét to

- Ngoan nào , anh đã yêu em rồi ! Yêu từ lần đầu gặp em , anh không buông em đâu!- giọng anh ta ấm áp vô cùng

- Cắt ! Hay lắm ! - đạo diễn Trương la

- Đạo diễn , trong kịch bản không có cảnh này ! Việc này là sao ? - tôi hơi tức giận

- Chỉ là phát sinh trong quá trình diễn xuất thôi mà , em không cần tức giận ! - Khắc Anh nhìn tôi khẽ cười

- Nếu anh đã nói vậy thì cũng được ! - tôi siết tay lại

Cảnh quay tiếp theo là của hai chị gái cùng tôi , hai chị đóng trong vai là hai người bạn thân của nữ ghính nhưng rất ghét cô vì cô luôn luôn có những điều tốt đẹp .

Cả một buổi chiều , chúng tôi rốt cuộc cũng quay xong vài cảnh . Tôi hơi mệt trong người cảm giác hơi buồn nôn một chút nhưng tôi vẫn cố gắng ngồi vào bàn ăn chung vui với mọi người .

- Em sao vậy ? - chị Hoa lo lắng nhìn tôi

- Em hơi mệt , bao tử hơi khó chịu ! - tôi nói nhẹ

- Tiểu Hạ , đây là đặc sản của quán đó ! - chị Kiều trong vai bạn thân của nữ chính đẩy dĩa cá đến trước mặt tôi

Tôi che miệng , mùi cá này thật tạn khiến cho tôi khó chịu , tôi bật dậy mỉm cười chao mọi người rồi đi vào nhà vệ sinh nôn ra .

- Tiểu Hạ , không sao chứ ! Chị kêu bác sĩ cho em ! - chị Hoa lo lắng

- Đừng ! Em không sao đâu ! - tôi vuốt ngực lấy ly nước từ tay chị uống

- Em lên phòng nghỉ ngơi đi ! - chị Hoa nhìn tôi

- Cũng được !

Tôi mỉm cười trấn an chị rồi đi vào thang máy trở về phòng . Tôi lo lắng ngẫm nghĩ lại các dấu hiệu .. rất giống với dấu hiệu mang thai . Đang suy nghĩ thì chuông cửa reo lên :

- Ai đấy ?

- Anh đây , Khắc Hàn !

Tôi lập tức lao đến cửa mở ra , anh mỉm cười nhìn tôi tay đang xách vali .

- Sao anh ở đây ? - tôi tò mò

- Chả phải em nói nhớ anh sao ? Anh qua đây với em ! - Khắc Hàn mỉm cười đi vào trong

- Thật không ? Anh mà vì em đến vậy sao ? - tôi mỉm cười ôm lấy cổ anh

Khắc Hàn đáy mắt có chút hơi ngỡ ngàng rồi lấy tay ôm lấy eo tôi mỉm cười nhẹ .

- Thật chứ ! Với lại anh cũng có việc cần xử lí ở đây ! - anh mỉm cười nhẹ

Tôi mỉm cười đẩy anh vào phòng tắm rồi nói :

- Tắm xong đi rồi ngủ !

Khắc Hàn ngoan ngoãn nghe theo , tôi liền chạy sang bên phòng đối diện nhấn nút :

- Ai đấy ? - là giọng nói dịu của Khắc Anh

- Là em ! - tôi nói vào máy

Cánh cửa mở ra , anh nhìn tôi mỉm cười hỏi :

- Có chuyện gì không ?

- À .. Không ! Em chỉ qua chúc anh ngủ ngon thôi !

Tôi mỉm cười cúi đầu , có lẻ tôi quá đa nghi rồi . Trở về phòng , Khắc Hàn đi ra chủ có khăn quấn nửa phần dưới , nửa phần trên lộ ra . Tôi hơi giật mình nhưng tự trấn an bình tĩnh nhìn anh mỉm cười :

- Anh xử lí công việc ở công ty rồi bay đến đây à !

- Ừm ! Anh muốn mau được gặp em ! - Anh ôm tôi nói nhẹ

- Em hơi mệt ! - tôi nói xong kéo tay anh ra đi tới giường nằm xuống

- Em sao vậy ? Anh đưa em đi bác sĩ nhé ! - Khắc Hàn lo lắng

- Không sao , em chỉ đau bao tử thôi ! Em ngủ đây !

Tôi nhắm mắt lại , Khắc Hàn nhìn tôi rồi cũng lên giường nằm cạnh tôi , đưa tay ôm lấy tôi . Bỗng điện thoại anh reo lên :

- Nói ! - anh nói lạnh

-.....! - có tiếng nói gì đó trong điện thoại

- Cố làm cho tốt , bằng không cậu không nhận nổi hậu quả đâu !

Anh cúp máy quay sang nhìn cô gái bên cạnh ngủ say , tay vuốt nhẹ lọn tóc trên mặt cô . Anh cúi người thấp xuống :

- Đừng ... Em thật sự rất mệt !

Khắc Hàn không nói gì nữa , chỉ hôn nhẹ vào trán tôi rồi nằm bên cạnh ôm tôi vào lòng mà ngủ . Tôi nhìn anh thật lâu rồi cũng nhắm mắt lại ngủ .