Bà Xã, Em Là Duy Nhất

Chương 23: Quyết Định Của Chính Tôi




Cảnh cửa gỗ lớn chợ mở ra trước con mắt hờ hững của Nhược Khê. Cái nơi đã từng chứa hàng tá kí ức đau thương của Nhược Khê, cô điều chỉnh hơi thở thật nhẹ nhàng rồi tiến bước vào trong căn nhà rộng lớn nhưng đầy đáng sợ

Một người con gái khoác lên mình bộ váy trang trọng nhưng không lầm lỗ như đi tiệc. Đỗ Minh Nguyệt cứ như đã chờ sẵn sau cuộc gọi ban nãy. Con bé bắt đầu nói bằng giọng như chào đón niềm nở

"Chị đến nhanh quá, có vẻ chị rất mong chờ được gặp lại cả nhà đúng không ? Em cũng mong chờ được gặp chị lắm đấy"

Vẫn là gương mặt tươi cười hớn hở đó nhưng chắc chắn rằng đó chỉ là mặt nạ giả tạo mà thường ngày con bé vẫn hay phô trương cho mọi người thấy mà thôi vì cô quá hiểu nó. Nhược Khê mặt dửng dưng đáp

"Xin lỗi, chị chỉ đến đây vì muốn nghe chuyện quan trọng mà em nói mà thôi, chị cũng không mong chờ sẽ gặp lại gia đình chút nào vì chị đã bỏ quách nó ra khỏi tâm trí từ lúc nào rồi, nếu không phải vì em gọi điện thì chị cũng chẳng biết nhà họ Đỗ là nhà nào nữa cơ"

Đỗ Minh Nguyệt mặt hơi sững sờ nhưng chỉ thể hiện qua chân mày nhướn ra. Con bé cứ nghĩ rằng Nhược Khê sẽ ám ảnh gia đình họ và mang nỗi hận khắc ghi. Đúng là như vậy, Nhược Khê làm sao có thể vứt bỏ hận thù bấy lâu được chứ, chỉ là cô muốn chờ một cơ hội mà thôi. Minh Nguyệt lại cười duyên

"Aiya, sao chị lại nói như vậy chứ, chị đùa vui thật đấy, em cũng sẽ nói ra vấn đề chính luôn, mau ly hôn với Dạ Minh Triết đi, chị hết giá trị rồi"

Ánh mắt con bé sắc lịm như lưỡi dao. Kế hoạch mà cha con họ bàn chính là bắt ép Nhược Khê ly hôn với Dạ Minh Triết, Minh Nguyệt sẽ thay thế vào vị trí ấy rồi bọn họ có thể tự tung tự tác và thậm chí muốn toạt mạng Nhược Khê lúc nào cũng được

Sự đê tiện và hèn mọn đã tẩy não tất cả bọn họ. Minh Nguyệt lôi ra một tờ đơn ly hôn và bắt Nhược Khê phải kí vào

"Nhanh nhanh kí vào đi nếu muốn mọi chuyện êm xuôi, chị đã hết giá trị lợi dụng rồi, chỉ chờ vứt đi thôi, tôi sẽ là Dạ phu nhân thay thế chị"



Nhược Khê lắc đầu định xoay người, mặc kệ lời nói tưởng bở của Minh Nguyệt nhưng một bàn tay đã túm mái tóc của cô lại mà giáng cho cô cái tát vang trời. Chính là Đỗ Chu Minh, bà ta từ đâu đó xuất hiện mà quát tháo vào mặt Nhược Khê như ra lệnh

"Mày còn không mau kí vào đi, vị trí đó vốn là của em gái mày, tại sao mày lại ích kỉ đến thế chứ, mày là chị thì phải nhường tất cả cho em gái mày, tất cả mọi thứ mày có nghe rõ chưa con ranh !?"

Nói xong bà ta quăng liệng Nhược Khê ngã sõng xoài. Thật đau nhưng cô không khóc, không kêu có lẽ là vì nó đã quá quen thuộc. Vậy không lẽ cô sẽ phải nhường đi tình yêu mới chớm nở của mình cho Đỗ Minh Nguyệt chỉ bởi vì cô là chị hay sao ? Tại sao chị lại phải nhường đi tất cả mọi thứu của bản thân cho em gái chứ ?

Cô vẫn muốn nhìn thấy nụ cười hiền dịu hệt như thiên sứ của Dạ Minh Triết thêm lần nữa mà, cô vẫn muốn được gặp Chấn Kiệt và Nhạc Lâm Phong thêm nhiều lần nữa, cô vẫn muốn làm thân hơn với quản gia Lý và những người hầu khác vì họ rất thân thiện, cô vẫn chưa kịp có một buổi đi chơi với cô bạn thân mới Diệp Linh Lan cơ mà. Có quá nhiều điều mà Nhược Khê vẫn muốn làm vậy mà tại sao bọn họ lại muốn cướp đi hạnh phúc của cô chứ

Hạnh phúc và ý chí mạnh mẽ không cho phép cô im lặng nhẫn nhịn. Chỉ cần không kháng cự thì họ sẽ cướp đi tất cả ngay tức khắc trước mắt cô cho xem. Nhược Khê kiên cường đứng thẳng người, cô mạnh tay đáp trả lại cái tát ban nãy của Đỗ Chu Minh khiến bà ta ôm mặt đỏ ửng sưng húp

Nhược Khê dùng tay gạt mạnh tờ đơn ly hôn đi thật xa và những cơn gió ngoài cửa sổ đã mang nó đi mất. Nhược Khê nói to

"Các người đừng quá tự mãn"

Sau đó cô chỉ thẳng tay vào mặt Đỗ Minh Nguyệt còn trơ trơ gương mặt sững sờ mà nói như hét

"Chấp nhận nhẫn nhịn các người suốt 23 năm qua là quyết định của tôi, im lặng để cưới một người còn chưa gặp bao giờ cũng chính là quyết định của tôi, yêu Dạ Minh Triết cũng là quyết định của chính tôi, toàn bộ cuộc sống này là của tôi, các người đừng tự cho là bản thân có thể điều khiển nó nghe rõ chưa ?!!!"

Bấy lâu bọn họ đã tự cho bản thân quyết định điều khiển cuộc đời của người khác một cách vô lí đến không tưởng. Quyết định cả chuyện hôn nhân và tương lai cho Nhược Khê nhưng từ bây giờ chính cô sẽ tự điều khiển nó. Cuộc đời của mình thì người hiểu rõ và sẽ điều hướng nó chính là cô chứ không phải nhà họ Đỗ.