Cư Mộc Nhi nàng lúc nào cũng bình tĩnh ung dung, gặp Long Nhị thiếu gia bắt đầu cũng chỉ vì một lời đề nghị tưởng chừng như vô lí: xây mái hiên trước các của hiệu của hắn chỉ vì một người con gái bán hoa dạo nàng quen, cũng chính từ sự việc này mà hai người kết thù, nàng giúp hắn thoát khỏi việc mai mối nhưng lại bằng cái cách khiến cho hắn tức đến muốn nghiến răng nghiến lợi.
Thân thể nàng vốn yếu ớt, vì si mê cầm phổ mà luyện đến mức thành ma, khiến cho đôi mắt bị hủy trở thành kẻ mù lòa không thấy được ánh sáng nhưng nàng lại là một cô gái có trái tim nhân hậu và sự thông minh, tinh tế không phải người con gái nào thời bấy giờ cũng có, vì vậy nên mới có thể khơi dậy hứng thú của Long Nhị Thiếu. Nàng và hắn sau cũng không phải chỉ gặp nhau một lần, rất rất nhiều lần sau đó chạm mặt, rất rất nhiều lần sau đó dẫn đến si mê, rất rất nhiều lần sau đó khiến cho cả trái tim và ánh mắt ai đó không thể rời đi dù chỉ một phút giây.
Người ta nói ghét của nào trời trao của ấy, có lẽ đối với hai người họ chính là như vậy, từ không ưa thích cho đến hứng thú rồi đến yêu thương sâu đậm chẳng ai ngờ, trái tim của hai người trẻ trải qua bao sóng gió cuối cùng vẫn hòa chung một nhịp đập, họ ở cạnh bên nhau, xây dựng nên một gia đình tròn vẹn, hạnh phúc đủ đầy.