Chương 27: Hóa hình
"Vol, Vol, mau dậy, mau dậy."
Âm thanh vang đinh linh như chuông gió làm vui vẻ khắp cả gian phòng.
"Lili để ta ngủ một lát, 1 giờ nữa mới đến hẹn cơ mà."
Tiện tay Volkath kéo luôn nàng vào trong ngực làm gối bông, hôm qua sử dụng tinh thần lực luyện tập haki làm hắn hơi mệt một tí, lại thêm tối qua bị Cửu Ly chọc ghẹo vài lần đến nửa đêm mới ngủ được.
Đáng giận!
Nếu không phải sợ thân thể này phát dục sai lầm thì chắc chắn hắn sẽ thu thập đại yêu tinh đó một trận, đúng vậy, nhất định không phải do hắn nhát gan hay gì rồi haha.
"Không phải chuyện đó."
Liliana dùng hai cánh tay liên tục nhào nặn khuôn mặt Volkath làm hắn bị phiền không thôi.
"Hờmm, vậy là cái gì."
Ngáp dài một tiếng, Volkath mơ hồ cảm nhận được trong ngực xúc cảm có gì đó khang khác so với những lần trước.
"Hãy dậy nhìn ta bây giờ xem."
Đây là tay? Volkath tức tốc nắm lấy vật thể đang chạm vào bờ má mình.
"Hì hì."
Đập vào mắt hắn đầu tiên là một khuôn mặt tuyệt sắc, đôi bờ mi chải chuốt tinh xảo, gò má đầy đặn lại thêm bờ môi hồng hào.
Chiều cao của nàng tính xấp xỉ 1m56 với Volkath hiện giờ, trước ngực đã hơi nhú lên hình C cup, đôi chân thon dài gợi cảm cộng thêm phía trên hai đôi tai hồ ly khiến nàng vượt qua xa kiếp trước nữ cosplayer.
Loli dung hợp với BB, đây đúng là kiệt tác hoàn mỹ nhất của đấng tạo hóa, tình nhân trong mộng của mọi thằng đàn ông.
"Bất ngờ không?"
Trong đôi mắt của Liliana trộn lẫn lục lam tràn đầy mị hoặc, làn da mềm mại thoáng ửng hồng càng tô điểm thêm nét kiêu sa cho thiếu nữ.
"Đúng là hơi có chút, ta thật không ngờ ngươi lại có thể học xong hóa hình thuật nhanh đến thế."
Volkath thừa nhận là hắn hơi có phần kinh diễm cho dù cuộc sống của hắn đều vây quanh bởi các mỹ thiếu nữ, mặt khác nhìn thấy Liliana làm hắn dâng lên một cỗ cảm giác quen thuộc giống như nhìn một phiên bản thu nhỏ của Cửu Ly vậy.
Trong cổ sử về Tháp Quang Minh, sinh vật thái cổ cần ít nhất 10 năm để có thể hoàn thành việc hóa hình và đó là những tên có thiên phú cao cấp nhất từng được ghi nhận.
Vậy mà Liliana chỉ cần 6 tháng đã vượt qua tất cả bọn hắn, thiên phú cũng như ngộ tính của nàng đều xếp hàng tuyệt đỉnh, không hổ là sinh vật đầu tiên do Đệ Nhị Thần sáng tạo.
Đến đây cũng phải nói lại, bước vào Tháp Quang Minh lâu như vậy rồi mà hắn vẫn chưa tìm thấy bất cứ tư liệu nào về Đệ Nhị Thần cả, phải chăng hắn sống ở lâu đời hơn hay tồn tại đã bị che giấu?
"Lần trước không phải ta đã nói rồi sao, tương lai hãy cứ giao hết thảy cho Lili."
Volkath lắc đầu không nghĩ nữa, cảm nhận tiểu cô nương đang dần áp chặt thân thể, tay hắn chầm chậm xoa lên đầu nàng, trong lòng không thể không cảm khái Liliana đã lớn thật rồi.
Nhưng chỉ được bất quá vài giây, tay khác vươn ra sau sờ mấy cái đuôi mịn màng, khóe miệng khẽ nhếch lên một đường cong hiểm ác
Không biết cái đồ chơi này nằm ở chỗ nào? Cửu Ly có phải cũng gần giống như?
Ta có nên vạch ra kiểm tra một chút không?
Khặc khặc khặc!
Đùa chút cho vui vậy thôi, Volkath cũng không quỷ súc đến mức bụng đói ăn quàng, dù biết Liliana sẽ không phản đối mà nhiệt tình nghênh hợp hắn chính là.
Tình cảm giữa cả hai đã không đơn thuần là t·ình d·ục có thể cân nhắc, đó là chưa kể với cái miệng của Liliana thì Volkath không dám hứa chắc rằng nếu hắn thực sự làm vậy, Cửu Ly và Marja sẽ nhìn hắn với ánh mắt như thế nào.
Đúng vậy, chắc chắn là xã hội tính t·ử v·ong.
Chỉ cần đợi mấy năm nữa thôi, bố mày nhịn được hết a.
Vui thích trêu chọc Liliana một lúc, Volkath cùng nàng đơn giản dùng đồ ăn vặt và soda thay cho bữa sáng, còn mì tôm thì thôi, mặc dù ngon nhưng thường xuyên ăn đúng là có chút ngán.
Không biết lần sau đánh dấu sẽ ra thứ gì, cũng đã 4 tháng kể từ lần cuối hắn đạt được Haki, bởi vì phần thưởng cũng có chia xác suất nên Volkath rất mong chờ ban thưởng tiếp theo này.
---------
Sau khi xong xuôi, bọn hắn mới bắt đầu khởi hành đến địa điểm thực hành hôm nay - khu huấn luyện.
Đây là nơi mà các thánh đồ khảo thí ma pháp mới hoặc thực hành nâng cao độ thuần thục, số lượng ma đạo cụ sắp đặt ở đây rất nhiều với đủ mọi thể loại, phẩm chất đương nhiên cũng không hề thiếu, từ sơ cấp cho đến thánh cấp đều có.
Chưa kể dưới mặt đất còn được khắc nhiều siêu cấp ma pháp trận bởi các đỉnh phong đại tế tư khiến dòng chảy ma lực trong cơ thể hoạt động linh hoạt hơn, uy lực thi triển ra chắc chắn sẽ cường đại hơn.
Trong không khí ẩn ẩn còn có mùi xạ hương với tác dụng giúp ngưng thần tĩnh khí, đây cũng là một trong những đặc sản quý hiếm của rừng nguyên sinh, bên ngoài có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.
"Nha, xem ai đến kìa, không phải là đại thiên tài của chúng ta đây sao."
Đúng lúc này một cỗ âm thanh tràn đầy ma mị cất lên, nếu người bình thường nghe được sẽ ngay lập tức lâm vào mơ màng không thể tự kiềm chế.
Từ phía sau, Volkath cảm nhận được bờ vai rủ xuống một bộ tóc hồng, luồng hơi thở nóng rực phả vào tai hắn mang theo một cỗ rất khó nhận ra u oán tâm tình.
"Chẳng lẽ ngươi không thể an phận lại một chút sao tiểu yêu tinh."
Volkath nói ra với bộ mặt không đổi sắc, liếc thấy bên cạnh đã không thấy bóng dáng Lili khiến hắn không khỏi cảm thán thủ đoạn cao minh của cô nàng này.
"Ưmm, phải chăng là ngươi rời khỏi vì không thích nơi này, trong lớp học thiếu đi Vol thật có chút nhàm chán đâu."
Veera vừa nói vừa liếm nhẹ vành tai của thiếu niên, cả thân thể nàng dường như đã dính chặt luôn vào sau lưng hắn.
Câu nói này mang theo một chút thăm dò, Veera muốn xem thái độ đối đãi của Volkath với Tháp Quang Minh hiện tại như thế nào, về bản chất thì vô luận kiếp trước hay kiếp này Volkath một mực rất tôn sùng tự do tự tại.
"Đối với những thứ đã hoàn toàn lĩnh ngộ thì ta không có rảnh rỗi đến mức ngồi ở đó lãng phí thời giờ, dù sao Edras đạo sư cũng đã cho phép, không phải sao."
Dễ dàng vượt qua tiêu chuẩn đồng lứa và những thách thức mà Edras đưa ra, chỉ cần Volkath không có hành động phản nghịch hay vi phạm quy tắc thì một số yêu cầu đơn giản của hắn rất dễ dàng được chấp thuận.
"Hơn nữa đừng gọi ta là Vol, chúng ta không có gần gũi như vậy."
Thiếu niên bình tĩnh xoay ngươi lại thẳng mặt lại đối diện với Veera.
"Tức giận sao?"Veera yêu kiều cười khẽ:"Chẳng lẽ quan hệ giữa chúng ta vẫn chưa đủ thân mật."
"Đáng tiếc là vậy."
Thấy Volkath đáp lại bình thản không có một chút lưu luyến, nàng chỉ mỉm cười rồi bắt đầu nói sang chuyện khác.
"Đúng là có đôi chút tiếc nuối đâu"
Nếu để bất kì thuộc hạ cũ của Veera nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ bị sợ đái ra quần, bởi vì chúng biết khi phẫn nộ chủ nhân sẽ dùng mỉm cười để che giấu.
【Con hồ ly đáng c·hết 】
"Chúng ta mau đi thôi, có một người ắt hẳn sẽ nhấc lên hứng thú của ngươi đấy."
Bây giờ việc cấp bách hàng đầu là dẫn Volkath về phe chính mình, nàng không dám chắc Volkath hiện tại sẽ giống như kiếp trước phản bội Tháp Quang Minh hay không, dù sao nơi này sớm muộn cũng phải rời đi.
Nàng cũng không phải không nghĩ đến chuyện nâng đỡ Marja làm Chủ Thần, chỉ là nếu làm như vậy Volkath khả năng cao sẽ tiến tới cùng Marja chứ không phải nàng.
Nếu kiếp trước nếu không xảy ra biến cố s·át h·ại Edras thì Marja lên ngôi là điều chắc chắn vì sự ủng hộ khổng lồ của Veda tộc, trái lại với thân phận ngoại lai thánh tộc của nàng thì tranh giành lấy gần như không thể.