Hoa huyệt ướt rối tinh rối mù, hút mà Lục Trạch hắn tưởng chết đuối ở bên trong Sơ Niệm, động tác thọc vào rút ra mãnh liệt mà nhanh chóng. Lục Trạch bóp eo Sơ Niệ, động tác hạ thân ra vào không ngừng nhanh hơn, thậm chí song cửa bởi vì động tác của bọn họ mà mãnh liệt đong đưa, phát ra tiếng vang, bên tai là thanh âm ái mụi khi thân thể ca chạm, còn có tiếng nước dưới thân liên tiếp không ngừng, "Tư tư tư" không dứt bên tai.
Sơ Niệm đầu óc choáng váng, tay gắt gao nắm lấy bên cửa sổ, mới không đến nỗi bị Lục Trạch mãnh liệt thế công đâm ngã, tiếng rêи rỉ phá thành mảnh nhỏ không ngừng tràn ra, nộn nhũ trước ngực bị hắn thô bạo mà niết ở trong lòng tay, đè ép vuốt ve thành đủ loại hình dạng, kϊƈɦ thích hoa huyệt dưới thân không được co rút, ở trong cơ thể điên cuồng va chạm. Côn thịt tận hết sức lực, động tác một chút so một chút thêm tàn nhẫn, cũng một chút so một chút sâu hơn.
Sơ Niệm thân thể bị Lục Trạch đỉnh lộng không được hướng lên trêи, Lục Trạch thọc vào rút ra tới thời điểm cuối cùng, lại đem cực đại côn thịt nguyên cây rút ra, ngay sau đó lại lần nữa mãnh liệt tiến vào, hung hăng thao tiến mảnh đất ướt át mất hồn kia, rốt cuộc cắm xuống gắt gao mà để ở huyệt khẩu, liều mạng cùng Sơ Niệm phù hợp với nhau, sau đó cổ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nồng đậm, một giọt không dư thừa, toàn bộ bắn ở trong hoa huyệt......
Tình cảm mãnh liệt qua đi, dươi thân hai người vẫn còn vẫn duy trì tư thế kết hợp, Lục Trạch đem Sơ Niệm bế lên giường, màn hình di động trước đó bị hắn ném ở một bê sớm đã tắt đen lại, Lục Trạch không rảnh bận tâm cái gì di động không di động, đem Sơ Niệm ôm trong lòng ngực, dựa ngồi ở trêи đầu giường, một chút một chút hôn lên môi cô.
Loading...
Sơ Niệm đối với loại dính người này của hắn luôn chống đỡ không được, ngoan ngoãn ở trong lòng ngực hắn mặc hắn muốn làm gì thì làm. ɖu͙ƈ vọng dưới thân Lục Trạch cũng dần dần ngẩng đầu lên, tất nhiên một lần là không đủ thỏa mãn. Giờ phút này ở trêи người Sơ Niệm tác quái người nọ, nhưng hắn tựa hồ không có muốn đem cô "Ngay tại chỗ tử hình" tính toán, ôm Sơ Niệm vẫn luôn nói chút nói chuyện không đâu vào đâu rồi lại làm người ta mặt đỏ tai hồng.
Sơ Niệm bị hắn nói quả thực tu quẫn không thôi, hắn như thế nào có thể như vậy, tình tình ái ái những lời này hạ bút thành văn, giống như muốn ở bên tai cô nói lời ngon tiếng ngọt cả đời.
Nhịn không được ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, sau đó che lại miệng Lục Trạch, làm hắn câm miệng, nhưng hắn thật ra thuận theo tự nhiên mà dắt qua tay nhỏ, ở lòng bàn tay Sơ Niệmm rơi xuống một hôn:
"Da mặt vì sao mỏng như thế?"
"Đó là bởi vì anh không biết xấu hổ!" Sơ Niệm nhìn hắn mắt trợn trắng.
"Anh muốn mặt làm gì, anh chỉ cần em"
Lục Trạch nói, một lần nữa lại đem Sơ Niệm đè dưới thân......
****
Năm nay mùa đông đặc biệt tới sớm, cũng so với năm ngoái lạnh hơn rất nhiều.
Lục Trạch vội vàng làm xong công việc, liền mang theo Sơ Niệm cùng cha mẹ đi nghỉ phép ở Tam Á, nơi đó khí hậu ấm áp, hoàn cảnh không tồi, cũng thích hợp để thai phụ an thai.
Tháng sáu là thời điểm Sơ Niệm biết mình mang thai, khi đó cô còn ở nước ngoài, bận rộn tác phẩm dự thi tốt, lại chờ mong vui sướиɠ sắp tốt nghiệp.
Thân thể ở đoạn thời gian kia cũng xác thật đã xảy ra biến hóa, nhưng cô chỉ nghĩ do bản thân mình quá mệt mỏi bận mới có phản ứng, cũng không có để trong lòng, cho đến khi nghe bạn học nói đùa một câu làm cô đột nhiên khẩn trương lên.
Lục Trạch tuy rằng lâu lâu sẽ bay qua thăm cô, nhưng vừa vặn đoạn thời gian kia lại không ở bên cạnh Sơ Niệm, cô cũng không có đem suy đoán của mình nói cho hắn biết, chính cô cũng là không biết làm sao rơi vào rồi hoảng loạn, căn bản không biết khi đó mình nên làm gì.
Mua que thử thai, nôn nóng ở trong WC chờ đợi vài phút, Sơ Niệm mãn đầu óc đều trống rỗng, thẳng đến khi nhìn thấy 2 vạch đổ, cô trực tiếp không biết làm sao mà khóc lên, lên tiếng khóc một lát lại đột nhiên ngừng lại, cảm giác như nếu cô khóc, sinh linh trong thân thể kia liền sẽ khó chịu.
Một hồi trêи giường, lại ma xui quỷ khiến mà ôm ra một giường chăn tử khóa lại trêи người mình, tháng sáu đổi thời tiết, Sơ Niệm ngạnh sinh sinh mà bọc hai giường chăn tử che ra một thân nhỏ, cô không biết mình đang lo lắng điều gì, gần đây cô không tiết chế mà ăn rất nhiều đồ sống nguội, không biết có ảnh hưởng em bé không, tính trước tính sau mới quyết định giữ ấm như thể chuộc tội......
Đã lâu mới nhớ tới phải gọi điện cho Lục Trạch, không biết nên nó gì, liền như vậy ngơ ngác mà mở điện thoại, chỉ là khi mở miệng, trong thanh âm Sơ Niệmm sớm đã nhiễm khóc nức nở, câu kia "Em giống như đã mang thai" câu nói khẳng định nói ra thực dọa người, bằng không Lục Trạch cũng sẽ không treo điện thoại liền trực tiếp bay qua.
Sau khi Lục Trạch cùng Sơ Uyển chính thức giải trừ hôn ước, hắn liền kéo Sơ Niệmm đi lãnh chứng. Số là cũng không muốn quá hấp tấp, chỉ là khi đó kỳ nghỉ Sơ Niệm sắp kết thúc phải về trường học, hắn cũng không biết đã phát điên cái gì, cứ đinh ninh như thểsau khi Sơ Niệm về trường không đã trở lại, thế nào cũng phải đem người đi lãnh chứng mới an tâm.