Anh Là Antifan Của Em

Chương 27: Lại chậm một bước




——"Vì sao lại cố chấp với Kịch bản như vậy?"

——"Vì đọc xong phần tóm tắt của Kịch bản, tôi rất thích cảm giác ấm áp mà hai người dành cho nhau và cùng nhau tiến về phía trước. Tôi nghĩ nếu mình cũng được sống một cuộc đời như vậy thì có lẽ tôi sẽ chết không hối tiếc.”

——"Vậy nếu cô không được nhận vai chính thì sao?"

——"Được tham gia vào câu chuyện này đã là một điều may mắn, tuy nhiên ai cũng mong mình có thể trở thành người được chú ý nhất trong câu chuyện đó.

Đoạn clip kết thúc, Nghiêm Khả Khả rời đi.

Đọc FULL bộ truyện.

Nhưng Cố Thần thì vẫn còn chìm đắm vào trong tín ngưỡng kiên định đó, thật lâu sau vẫn không cách nào hoàn hồn.

Đây là lần đầu tiên anh thấy Nghiêm Khả Khả diễn xuất nghiêm túc, và cũng là lần đầu tiên có người ăn khớp với tâm trạng của câu chuyện mà anh viết như vậy.

Hay nói cách khác, tưởng chừng như hình với bóng!

Khi casting diễn viên, anh chỉ xem thử vai của các diễn viên trong ngày đầu tiên, vì theo lẽ thường, “Ngôi sao sáng nhất” chỉ thử vai có một ngày.

Về phần những diễn viên đến thử vai vào ngày hôm sau thì dù họ có xuất sắc đến đâu đi nữa thì họ cũng không thực hiện đúng quy tắc, những người đi đường tắt đều không đáng để anh lãng phí thời gian.

Đương nhiên, Nghiêm Khả Khả thì khác vì dù sao anh cũng không thoát được liên quan với việc Nghiêm Khả Khả không đến thử vai đúng hẹn vào ngày đầu tiên.

Thế cho nên khi đạo diễn thảo luận với anh chuyện muốn chọn Nghiêm Khả Khả, anh đã do dự một chút và lựa chọn tin tưởng vào mắt nhìn người của đạo diễn.

Có điều khi đạo diễn nói muốn cô ấy đóng vai chính thì anh vẫn phản bác quan điểm này.

Bởi vì nguyên mẫu trong Kịch bản của anh là Nghiêm Thảo, anh cũng tin chắc rằng không ai trên thế giới này phù hợp với vai diễn đó hơn nguyên mẫu Nghiêm Thảo.

Hiện tại xem ra, có lẽ anh đã sai rồi.

Anh không nên từ chối Nghiêm Khả Khả khi chưa xem nội dung thử vai.

Cố Thần cũng không thể nói rõ là mình đang rầu rĩ hay là áy náy, nhưng anh có thể cảm nhận được sự khó chịu trong lòng.

Tiếng tin nhắn cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.

Anh quay đầu nhìn thoáng qua di động, là đạo diễn đang nói chuyện công bố dàn diễn viên vào ngày mai.

Có vẻ như là tay nhanh hơn não nên anh nhấc điện thoại di động lên và gọi cho Liên Hồng Đăng.

Đây là sự bốc đồng hiếm hoi của anh, nhưng sau khi suy nghĩ anh cảm thấy mình vẫn nên làm vậy.

Thậm chí nhanh đến mức Liên Hồng Đăng đang cầm di động gửi tin nhắn thì chỉ một giây tiếp theo liền thấy anh gọi đến.

Cố Thần hiếm khi bối rối như vậy.

Anh ngước mắt nhìn thoáng qua Nghiêm Khả Khả đang say giấc nồng, trong lòng đột nhiên có dũng khí.

"Đạo diễn, tôi muốn nhờ anh giúp một việc.” Cuối cùng anh cũng lên tiếng.

"Có chuyện gì vậy?” Hiển nhiên là Liên Hồng Đăng ở đầu dây bên kia cũng thấy hứng thú.

Ai cũng biết, Cố Thần cũng không phải là loại người dễ dàng mở lời nhờ vả người khác.

Ngay cả khi casting lúc trước, Cố Thần muốn để Nghiêm Thảo làm diễn viên chính, cũng chưa từng mở lời cầu tình.

Thay vào đó, dưới góc độ của một nhà biên kịch, anh ấy đã phân tích ưu và nhược điểm của Nghiêm Thảo cùng Nghiêm Khả Khả, cuối cùng vẫn là ông chủ động đồng ý với sự lựa chọn của Cố Thần.

Còn bây giờ, rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến Cố Thần ăn nói mềm mỏng như vậy?

Cố Thần suy nghĩ một lúc trước khi nói: "Tôi muốn công khai nội dung buổi thử vai."

"Vì Nghiêm Khả Khả?" Liên Hồng Đăng ngay lập tức hiểu ý Cố Thần.

Nếu công khai nội dung buổi thử vai của Nghiêm Khả Khả thì quả thật là có thể chứng minh được thực lực của Nghiêm Khả Khả với người ngoài.

Nhưng điều này không công bằng với những diễn viên đã bị trượt buổi casting.

Hơn nữa bọn họ có thể sẽ phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng cho những diễn viên đã thử vai.

Cố Thần không nói gì, coi như chấp nhận.

Liên Hồng Đăng buồn cười, ông ta thắc mắc: "Chẳng phải anh từ trước đến nay anh luôn coi thường Nghiêm Khả Khả sao? Tại sao lại vì cô ấy mà nhọc lòng như vậy?"

"Tôi chỉ không muốn vì một mình cô ấy mà hủy hoại danh tiếng của đoàn phim chúng ta." Cố Thần lạnh lùng đáp, nhưng không biết câu này rốt cuộc là đang nói với Liên Hồng Đăng hay tự nhủ với chính mình nữa.

Anh không cho Liên Hồng Đăng thêm cơ hội để suy nghĩ, lập tức nói: ngược lại nói: "Ông cứ tung ra đi, tôi sẽ bảo thư ký đưa tiền bồi thường cho ông."

"Anh đừng lo, tôi sẽ tiết lộ nội dung của buổi thử vai, về phần tiền bồi thường… Anh cứ để dành đi.”

Không đợi Cố Thần thắc mắc, Liên Hồng Đăng đã giải thích: "Trước khi anh gọi điện, bạn trai của Nghiêm Khả Khả cũng đã gọi cho tôi và đưa ra yêu cầu giống anh, còn nói những lời y chang anh nữa, anh thấy có thần kỳ không?”

Liên Hồng Đăng thao thao bất tuyệt còn Cố Thần thì từ lúc bắt đầu đã hoang mang rồi.

Anh cau mày lặp lại: "Bạn trai của Nghiêm Khả Khả?"

"Đúng vậy, chính là tổng giám đốc của Công ty giải trí Phó Thị, Phó Tăng Kiên, tôi chưa nói với anh sao?”

Liên Hồng Đăng nói như thể đó là chuyện hiển nhiên: "Người ta quan tâm đến bạn gái của mình thì sao có thể dung thứ được sự tọc mạch của anh…”

Ông ta còn muốn trêu chọc Cố Thần vài câu nữa nhưng Cố Thần đã cúp máy.

Bạn trai của Nghiêm Khả Khả?

Dung thứ được sự tọc mạch của anh?

Cố Thần bất giác nghiến răng trèo trẹo khi nhớ lại người đã đỡ Nghiêm Khả Khả khi cô ngã sấp xuống.

Nhịn rồi lại nhịn nhưng cuối cùng vẫn là hổn hển ném phăng chiếc di động trong tay đi.



Nghiêm Khả Khả đã có một giấc mơ dài, trong mơ cô như được trở về thời thơ ấu của mình.

Những ký ức từng có với Cố Thần lại xuất hiện, có điều nhân vật chính không phải là cô mà là người không hề liên quan, Nghiêm Thảo.

Cô lo lắng và muốn giải thích, nhưng cô không thể phát ra âm thanh, và không ai quan tâm đến sự tồn tại của cô.

Cuối cùng cô cũng tự tỉnh dậy.

Chạm vào khuôn mặt ướt đẫm của mình nhưng không thể phân biệt được đó là mồ hôi hay nước mắt.

May mắn thay đó chỉ là một giấc mộng.

Nghiêm Khả Khả thở phào một hơi, tim đập nhanh, giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

Lúc này cô mới phát hiện ra chiếc di động bật chế độ im lặng đang nhấp nháy liên tục.

Cô cầm điện thoại lên xem thì thấy bình luận đang tăng lên nhanh chóng, cô không khỏi ngẩn người.

"Dựa vào kỹ năng diễn xuất của Khả Khả nhà chúng ta mà vẫn cần phải đi cửa sau sao? Chỉ vài giây thôi cũng đủ để bóp chết người khác rồi!”

“Người qua đường thuần túy, tôi thực sự cảm thấy Nghiêm Khả Khả là người diễn xuất tốt nhất trong số những diễn viên này đó.”

"Ủng hộ Nghiêm Khả Khả, ủng hộ Nghiêm Khả Khả đóng phim 《 Ngôi sao sáng nhất 》!"

Nhìn những lời khen ngợi.

Nghiêm Khả Khả nhịn không được nhéo nhéo mặt mình, khi cảm nhận được cơn đau mới bất giác bật cười.

Cô chỉ mới ngủ có một giấc sao gió lại đổi chiều thế này?

Nghiêm Khả Khả vội vàng mở hot search ra thì phát hiện một loạt những dòng trên cùng là “Casting công khai《 Ngôi sao sáng nhất 》”, "Nghiêm Khả Khả – Kỹ năng diễn xuất.”

Đây là lần đầu tiên cô nhận được nhiều lời khích lệ như vậy kể từ khi bước vào làng giải trí, bảo sao mà cô không vui mừng cho được.

Đường Thu Dạ từ chiều đã gửi “lời hỏi thăm ân cần” qua messenger cho Nghiêm Khả Khả thể hiện sự vui mừng, nhưng cũng đầy nghi hoặc…

Tại sao đoàn phim lại đồng ý công khai nội dung thử vai?

Trước khi thử vai họ đều đã ký một hợp đồng bảo mật, giờ làm như vậy thì đòan phim phải bồi thường bao nhiêu tiền?

Liên Hồng Đăng cũng không phải là loại người sẽ vì một diễn viên nho nhỏ mà đồng ý bỏ ra nhiều tiền như vậy.

Đó cũng là những nghi hoặc của Nghiêm Khả Khả.

Nhưng khi cô vô tình quay lại, nhìn thấy mấy viên thuốc và cốc nước trên đầu giường thì con tim khó khăn lắm mới bình tĩnh đã bắt đầu đập loạn xạ trở lại.

Hôm nay, Cố Thần đã giúp đỡ cô nhiều lần, vậy lần này có khi nào cũng là…

Vừa nghĩ đến đây, Nghiêm Khả Khả lại bất giác tự ôm mặt mình.

Cô đột nhiên nghĩ đến tương lai cô và Cố Thần vẫn sẽ ở bên nhau khi về già.

Tuy nhiên, cô mừng chưa được bao lâu thì chiếc di động đã reng reng, cắt ngang “Mộng đẹp" của cô.