Edit: OnlyU
Bệnh viện số 3 khu Minh Loan, một phòng bệnh ở khu nội trú lầu 4.
Đội trưởng đội cảnh sát kinh tế phân cục khu Minh Loan vừa mới rút điếu thuốc ra thì y tá đi ngang nói: “Bệnh viện cấm hút thuốc.”
“Tôi ngậm được không?” Anh nói với theo y tá, đối phương đáp “không được”, anh đành cầm điếu thuốc nói: “Mọi người xốc tinh thần cảnh giác cho tôi, chú ý từng giây từng phút, tôi đi xả nước một chút.”
“Bọn em biết chừng mực, đội trưởng đi nhanh đi, coi chừng ướt quần.”
“Đậu móa!”
Đội trưởng tiện tay nhét điếu thuốc lên vành tai, lúc đi qua khúc cua ở hành lang, anh không cẩn thận va vào lá cây trong chậu cây xanh. Lá cây lắc lư rồi từ từ dừng lại, lúc này cửa thang máy phía sau mở ra.
Một bác sĩ đút tay vào túi đi ra, đến trước mặt hai cảnh sát đang gác cửa phòng bệnh nói: “Kiểm tra tình hình bệnh nhân trong phòng.”
Hai cảnh sát kinh tế nhìn khẩu trang của bác sĩ, lại nhìn áo blouse và thẻ nhân viên đeo trên ngực của đối phương, kiểm tra một phen rồi mở cửa.
“Vào đi.”
Bác sĩ tiến vào đóng cửa lại, gã đứng ở cửa quan sát một lúc, xác định bệnh nhân đang hôn mê trên giường chính là một trong mấy tên tội phạm đuổi giết cảnh sát trên đường bàn Sơn. Gã lấy một ống kim tiêm loại nhỏ giấu trong ngực ra, đâm vào lớp cao su trên chai truyền dịch, từ từ bơm chất lỏng trong suốt vào.
Sau khi bơm xong, gã ném ống tiêm loại nhỏ, mở cửa bước ra nói hai câu rồi đi vào thang máy. Cửa tháng máy đóng lại, cùng lúc đó, trong phòng bệnh vang lên tiếng tít tít dồn dập chói tai của máy theo dõi điện tim, lồng ngực bệnh nhân bỗng co rút cong lên, miệng há to phát ra mấy tiếng đau đớn.
“Có biến!”
Hai viên cảnh sát kinh tế lập tức xông vào, một người nhấn chuông gọi bác sĩ, người còn lại nhìn thấy ống tiêm trong thùng rác.
Kiểm tra cổ tay và mu bàn tay bệnh nhân, không có vết kim tiêm. Lại kiểm tra phần cao su trên chai truyền dịch, hắn phát hiện một lỗ kim cực nhỏ. Hắn quyết định thật nhanh giật kim tiêm truyền dịch ra, máu tươi phun ra từ lỗ kim trên mu bàn tay bệnh nhân.
Bọn họ lập tức cầm máu.
Cùng lúc đó, trong hai phòng bệnh ở khu nội trú lầu ba cũng xảy ra tình huống tương tự.
Ba tên tội phạm từng đuổi giết cảnh sát ở đường bàn Sơn bị diệt khẩu ngay trong phòng bệnh, dưới sự giám sát của cảnh sát khu Minh Loan.
Cửa thang máy lầu 1 mở ra, mấy bác sĩ y tá nghe tin bệnh nhân nguy kịch nối đuôi nhau chạy tới. Trong góc thang máy, một bác sĩ đi ra hướng ngược lại, lúc này hai thang máy bên cạnh cũng mở ra, hai người mặc blouse trắng bước ra.
Bọn chúng liếc nhìn nhau, sau đó cúi đầu vội vã đi ra cửa khu nội trú. Mới vừa xuống bậc thang cuối cùng, chúng bị họng súng của cảnh sát bao vây.
Ba tên sửng sốt, tên ở giữa muốn chạy bỗng nghe hai tiếng “cạch cạch”.
Tiếng đạn lên nòng.
“Chạy, chạy tiếp đi.” Đội trưởng đội cảnh sát kinh tế nói: “Chờ ngài đã lâu. Chi cục trưởng chi cục hải quan cảng Minh Loan, Vệ Hưng Châu.”
Vệ Hưng Châu mặc đồ bác sĩ đứng giữa bậc thang, hai chân mềm nhũn ngồi bệt xuống đất. Gã đầu đầy mồ hôi lạnh: “Mẹ nó, chúng mày lừa tao?”
Đội trưởng đội cảnh sát kinh tế bắt lấy Vệ Hưng Châu, anh nghe vậy nói: “Nếu ông không phạm pháp thì sẽ bị lừa sao? Sáng nay tôi đã nói sớm muộn gì cũng sẽ thanh toán ông, bây giờ chưa đến tối đã có thể tính sổ ông rồi, vui ghê.”
Vệ Hưng Châu mặt mày trắng bệnh, gần như là bị kéo ra xe cảnh sát.
Lúc này viên cảnh sát canh gác trong bệnh viện điện báo: “Ba tên tội phạm đã thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, vài ngày nữa sẽ tỉnh lại.”
Vệ Hưng Châu nghe được giọng nói trong điện thoại truyền ra, gương mặt nháy mắt xám xịt như tro tàn, cam chịu hỏi: “Mấy người cố ý lộ tin tức của bọn chúng để dẫn dụ tôi đến đây?”
12 giờ 43 phút trưa nay, tài khoản Weibo của Dân Sinh Vi Tiên đăng tin bọn tội phạm bắn cảnh sát trên đường Bàn Sơn đã tỉnh, năm phút sau lại xóa tin.
Vệ Hưng Châu luôn để ý hướng dư luận trùng hợp thấy được, gã vốn không hốt hoảng. Nhưng không lâu sau, Cục thành phố kết hợp với khu Minh Loan và Viện Kiểm Sát thành lập tổ chuyên án điều tra hải quan, gã lại không liên lạc được với đội buôn lậu bên kia và người liên hệ trung gian, thoáng cái trở nên hoảng hốt.
Ba tên tội phạm ở đường Bàn Sơn là người bên bọn buôn lậu, chúng biết không ít tin tức, trước kia còn liên lạc điện thoại với Vệ Hưng Châu một lần.
Chính cú điện thoại này cùng với hành động sấm rền gió cuốn lập tổ chuyên án điều tra của Cục thành phố đã đè nát cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Vệ Hưng Châu, dưới sự kích động và hoảng loạn, gã cố giết người diệt khẩu lần nữa.
Vệ Hưng Châu tham nhũng mấy trăm vạn, đối với hoạt động buôn lậu ở hải cảng Minh Loan mấy năm qua làm như không thấy. Hơn nữa gã còn là chi cục trưởng chi chục hải quan cảng và trưởng ban quản lý bến cảng, tội tham ô nhận hối lộ càng tăng thêm một bậc.
Hai chức vụ đủ để gã vớt được nhiều món hời, hiện tại thành bùa đòi mạng.
Vệ Hưng Châu nhớ lại, hai khu Đông Thành và Minh Loan phối hợp truy bắt Lâm Tú Nga, vì kéo dài thời gian diệt khẩu mà gã muốn giết Lý Toản trên đường Bàn Sơn, cho rằng có thể kê cao gối mà ngủ liền dương dương đắc ý.
Từ rạng sáng bùng nổ tin tức, đến sáng sớm nay mấy đầu đề toàn là tin tức thật thật giả giả về vụ án. Mấy trăm tin tức đẩy đến trước mặt gã, xuất phát từ bản năng tự cứu bản thân, gã dễ dàng tự chui đầu vào lưới.
Vệ Hưng Châu nghĩ thông suốt tầng tầng then chốt, không khỏi cười khổ: “Trình Vi Bình thật ngoài dự đoán của mọi người, còn biết lợi dụng dư luận.” Sau đó gã thở dài: “Thảo nào tôi thất bại.”
Đội trưởng đội cảnh sát kinh tế khu Minh Loan: “?” Nghe không hiểu.
…
Phân cục khu Minh Loan.
Trình Vi Bình đặt di động xuống rồi nói: “Tin tức vụ nổ ngoài cảng, tin tức án phân xác khu Đông Thành liên quan đến buôn lậu xuyên biên giới Việt – Trung, và tin về tội phạm đuổi giết cảnh sát trên đường Bàn Sơn, cộng thêm video 15 giây kia. Cậu đoán xem là ai thả ra?”
Cục phó đáp: “Còn có thể là ai nữa? Phân cục khu Đông Thành!” Hắn đã xem tin tức hôm nay suốt hai tiếng, cơn giận rất lớn: “Cục trưởng Đồng bình thường nhìn rất trung hậu, không ngờ da mặt lại dày cui như vậy.”
“Đúng là không cần mặt mũi.” Cục phó lải nhải: “Lâm Tú Nga chết rồi, vụ phân xác có thể kết án. Thế mà ông ta còn nhúng tay chen ngang, sếp xem xem, hiện tại thanh danh phân cục khu Đông Thành lên như diều.”
Trình Vi Bình thoáng suy tư: “Tôi lại thấy không giống chủ ý của cục trưởng Đồng.”
“Không phải ổng thì còn là ai nữa? Phân cục khu Đông Thành chỉ có ông ta coi như có năng lực.”
Trình Vi Bình nhớ đến Lý Toản – người bị cục phó đánh giá không tốt lần trước. Lý Toản là người đầu tiên lấy được sổ sách buôn lậu ở hải cảng, khiến cho Cục thành phố chú ý. Lúc Cục thành phố bị Viện Kiểm Sát và hải quan trực thuộc thành phố ngăn cản, cũng chính Lý Toản lấy danh nghĩa bắt Lâm Tú Nga mà chặn tàu hàng.
Nhân chứng và vật chứng bị hủy, nhưng lại từ đó dẫn ra đầu mối mới.
Còn biết lợi dụng dư luận.
Người điên cuồng, hành động vượt giới hạn.
Tuy nói vụ buôn lậu ở hải cảng đã sớm có chuẩn bị từ trước, nhưng vì Lý Toản dẫn dắt trước, mấy sắp xếp trước kia được đẩy mạnh càng dễ, hơn nữa tiếng xấu của phân cục khu Đông Thành yên lặng mấy năm qua cũng nhanh được tẩy trắng.
Quả thật…
“Hậu sinh khả uý.”
…
Ban điều tra hải quan khu Minh Loan.
Cảnh sát hình sự chỉnh tề tiến vào ban điều tra, gõ cửa phòng làm việc của trưởng ban: “Anh bị tình nghi liên quan đến một vụ án buôn lậu tham nhũng, mời anh đi theo chúng tôi.”
Bọn họ đến ban điều tra hải quan một chuyến, dẫn về 17 người liên quan đến vụ án.
Ban điều tra hải quan, kiểm soát, khai báo… các phòng ban có liên quan, có thể nói là thâm nhập rất sâu rộng.
Ở tổ sắp xếp và bộ phận quản lý container bến tàu khu Minh Loan, đội cảnh sát kinh tế bắt tổ trưởng, quản lý và các nhân viên, tổng cộng hơn 20 người
…
Dưới sự dẫn dắt của Trình Vi Bình, tổ chuyên án điều tra tạm thời bắt Vệ Hưng Châu – chi cục trưởng chi cục hải quan cảng Minh Loan – người cầm đầu một đám nhân viên hải quan và nhân viên bộ phận container bến tàu.
Đồng thời giao nộp đĩa CD ghi lại số lượng buôn lậu trốn thuế trong vòng hai năm ở hải cảng và quyển sổ Lâm Tú Nga ghi lại số liệu buôn lậu, đây là đầu mối then chốt, nhờ đó bọn họ xuất kích lần thứ hai, bắt tất cả lớn nhỏ tham gia buôn lậu ở thành phố Việt Giang, tiện thể giáng một đòn nặng nề vào thị trường ngầm về rượu và thuốc lá.
Cục thành phố, Đội cảnh sát kinh tế, Viện Kiểm Sát thành phố, ba bên phối hợp hành động, điều động tất cả kế toán và kiểm toán viên truy xét tham nhũng nhận hối lộ và phương hướng dòng chảy tài chính của bọn buôn lậu, ước chừng đến 4 giờ chiều là có thể có kết quả đại khái.
3:03
Phân cục khu Đông Thành.
Vương Đang Đang và lão Tăng đồng thời đá cửa phòng đội hình sự: “Có kết quả điều tra!”