108 Tinh Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 27




Dịch: hanthientuyet
Biên tập: Tiếu Ngạo Nhân

Ba tháng sau.

Trên con sông chảy bên ngoài Thiên Thuỷ thành ở Dạng Ba quốc, một con đò chậm rãi đi đến bến.

Một gã trẻ tuổi mặc trường bào thanh lịch đứng ở mũi đò nhìn lầu các nối tiếp nhau trên thành rồi lẩm bẩm:

- Đây là Thiên Thủy thành sao?

Sau khi nghe hắn nói vậy, ngư dân lái đò liền cười ha hả:

- Vị khách quan này đến rất đúng thời điểm đó! Thiên Thủy thành gần đây đang muốn tổ chức Thuỷ Bộ Pháp Hội, khách quan may ra có thể xem được.

- Ông có thể giới thiệu sơ qua về cái Thuỷ Bộ Pháp Hội này hay không?

Người trẻ tuổi tò mò hỏi.

Lão ngư dân cũng giải thích:

- Thuỷ Bộ Pháp Hội này là sự kiện trọng đại của Dạng Ba quốc, cứ năm mươi năm lại tổ chức một lần. Bệ hạ sẽ triệu tập kỳ nhân dị sĩ khắp thiên hạ, cùng cầu phúc ở Long Quỳ Thai cho mưa thuận gió hoà, quốc thái dân an. Nghe nói nếu trời cao nghe được lời cầu phúc sẽ đánh xuống một luồng thuỷ lôi bất khả tư nghị, đáp lại yêu cầu của bệ hạ...

- Hừ, ngu ngốc quá, ngay cả Quỳ Thuỷ Thần Lôi cũng không biết.

Ngay lúc hắn đang nghe đến xuất thần, bên cạnh đột nhiên truyền đến một thanh âm ngạo mạn.

Theo bản năng, người thanh niên nhìn thoáng qua. Đối phương cũng là một thanh niên chừng hai tư, hai lăm tuổi, trường bào trắng tinh, bộ dáng như thư sinh, tựa hồ biết một chút tin tức về Thuỷ bộ pháp hội. Gã nghe ngư dân nói xong liền khinh miệt hừ một tiếng.

- Quỳ Thuỷ Thần Lôi? Ta từng nghe qua Quỳ Thủy Tông, không biết hai cái này có quan hệ gì?

Lão ngư dân ngượng ngùng hỏi.

Thanh niên lãnh đạm, cũng không thèm để ý tới, chờ khi thuyền cập bờ thì ngạo mạn thong dong bước đi.

Thanh niên trẻ tuổi mặc trường bào thanh lịch cũng xuống thuyền, liếc mắt nhìn qua thanh niên kia rồi suy nghĩ một chút.

- Công tử có muốn hỏi thăm một chút về Quỳ Thuỷ Thần Lôi này hay không?

Trong đầu hắn truyền đến thanh âm cùng một tiếng cười khẽ.

- Nghe qua có mùi nguy hiểm. Quên đi, trước hết cứ tìm vị bằng hữu Địa Linh Tinh mà nàng nói đã!

Thanh niên lắc đầu đáp.

Hắn chính là Tô Tinh.

Liên tục trèo non lội suối ba tháng cuối cùng mới từ Thiên Thừa quốc đi tới Dạng Ba quốc.

Thiên Thủy thành thủ đô của Dạng Ba quốc, so ra còn tráng lệ hơn Hùng Quan thành vài phần. Nhìn sơ sơ ở thành này cũng đã thấy vài đình đài cao ngất ngưởng, ngay cả Tinh giả cũng như vậy, vừa tiến vào cửa chính, Tô Tinh đã cảm ứng được ít nhất cũng có hơn ba mươi tên Tinh giả.

Kiện Khang Thảo Đường!

Tô Tinh ngẩng đầu nhìn biển hiệu. Biển này viết theo lối chữ thảo, cứng cáp hữu lực.

Đúng là nơi này rồi!!!

- Khách quan, xin hỏi là đến xem bệnh hay bốc thuốc?

Tiểu nhị của thảo đường tươi cười đón chào.

- Ta muốn tìm chưởng quầy của các ngươi.

Tô Tinh nói.

- Không biết khách quan tên gì?

- Cứ nói là Tâm Giải đến tìm nàng.

- Xin ngài chờ một chút!

Tô Tinh nhàn nhã ngồi tựa lưng trên dài ghế, đánh giá thảo đường này một phen: sạch sẽ, sáng bóng, trong không khí có hương thảo dược thoang thoảng. Một tiểu nhị bốc thuốc cùng một đại phu xem bệnh chiếu cố bệnh nhân đâu vào đấy, thoạt nhìn rất là gọn gàng ngăn nắp. Nếu không phải Ngô Tâm Giải nói chủ nhân nơi này là Địa Linh Tinh Thần Y An Đạo Toàn, xếp thứ năm mươi sáu tại nương sơn, Tô Tinh còn không tin nổi.

Lát sau, tiểu nhị liền đi ra:

- Khách quan, mời vào trong!

Tô Tinh được đưa vào một gian phòng phía sau.

- Chưởng quầy đang luyện dược, mong khách quan chờ đợi!

Đợi cho tiểu nhị rời đi, một đạo ảo ảnh rời khỏi người Tô Tinh, một thiếu nữ xinh đẹp xuất hiện.

- Ở trong Tinh thai thật sự là nhàm chán đến chết mà.

Ngô Tâm Giải vỗ vỗ mặt.

Tô Tinh liếc nhìn nàng một cái:

- Không phải chính nàng muốn vào Tinh thai sao?

- Công tử, cái này là do không có biện pháp khác mà.

Ngô Tâm Giải ủy khuất nói:

- Nơi này cũng không hẻo lánh như Tống gia thôn. Có rất nhiều Tinh giả lui tới, nếu thiếp ở cùng một chỗ với công tử, nếu như khiến đám Tinh giả nổi lên tư tâm sẽ mang đến phiền toái cho công tử.

Biết sự chu đáo của nàng với mình, Tô Tinh cũng liền cười cười. Có điều khi nhắc đến Tống gia thôn, hắn liền nhớ tới một sự kiện.

- Nếu tên thật của nàng là Ngô Tâm Giải, vậy sao lại là người của Tống gia thôn?

- A, cái này hả?

Ngô Tâm Giải đảo tròng mắt, cười giảo hoạt:

- Đó là bởi vì Tống gia thôn cho thiếp là người nhà của công tử đó ~~

Tô Tinh sửng sốt, lập tức liền hiểu được ý của nàng. Ngô Tâm Giải tự xưng là người nhà của hắn với Tống gia thôn, lại ở trước mặt hắn tự xưng là người của Tống gia thôn nhân, khiến hai bên đều nhầm lẫn. Quả là một màn "Lợi dụng tin tức không có ai đối chứng" kinh điển! Tô Tinh thật sự rất bội phục tâm tư của Thiên Cơ tinh.

Nhàn rỗi không có việc gì làm, Tô Tinh đi đến giá sách. Trên giá chất rất nhiều bộ sách về thảo dược cùng đan thuật ở Lương Sơn đại lục. Tô Tinh cũng biết chút ít, vì thế cảm thấy hứng thú liền cầm một quyển "Giải Tinh Vi Luận" lật lên xem.

Đang đọc nhìn sang bên cạnh tròng mắt như muốn rớt ra. Tô Tinh buông cuốn sách trong tay, thấy một thiếu nữ xinh đẹp, thân thể thướt tha đang đi đến.

- Tâm Giải tỷ, đã lâu không gặp.

Thanh âm thiếu nữ ngọt ngào, nhìn thấy Tô Tinh thì mi mắt hới nhướng lên:

- Vị công tử này là tiểu đệ của Tâm Giải tỷ sao?

- Là thiếu chủ của Tâm Giải đó.

Ngô Tâm Giải cười gian xảo.

Thiếu nữ vội che miệng, trong mắt rõ ràng toát ra nét kinh ngạc:

- Công tử thật là có phúc khí tốt. Tiểu nữ là An Tố Vấn.

- Tô Tinh.

Tô Tinh nhìn Địa Linh Tinh này: mày liễu mắt sáng, trong veo như như nước, mềm mại đáng yêu, ánh mắt tràn ngập tinh luyện.

- Tố Vấn, ngươi còn chưa tìm khế chủ sao?

Ngô Tâm Giải hỏi.

- Tố Vấn chỉ biết cứu người, làm sao giết người?

An Tố Vấn cười trừ:

- Tâm Giải tỷ tỷ không phải chỉ đơn giản là mang theo thiếu chủ đến thăm Tố Vấn như vậy chứ?

- Thực tế, ta có một người bạn muốn cho nàng xem.

Tô Tinh nói, vừa thầm hỏi một câu trong ý thức, Lâm Anh Mi ừ một tiếng, chỉ thấy một đạo quang hoa loé lên.

Lâm Anh Mi cũng xuất hiện trong phòng.

An Tố Vấn mở to hai mắt, bộ dáng rất là đáng yêu.

- Hai người...

- Thiếu chủ của Tâm Giải là thiên tài.

Ngô Tâm Giải đắc ý nói.

Lâm Anh Mi hừ lạnh một tiếng.

Tô Tinh liền giới thiệu ngắn gọn rồi nói tình trạng của Lâm Anh Mi cho An Tố Vấn. Tiến vào tinh thai tu dưỡng điều tức ba tháng, Lâm Anh Mi mới khôi phục được ba phần tinh lực, chiếu theo tốc độ này, ít nhất còn phải bảy tháng nữa mới khôi phục hoàn toàn. Tô Tinh có thể chờ, nhưng Lâm Anh Mi lại không muốn chờ.

- Anh Mi tỷ tỷ sử dụng "Toái Tinh Kim Đan" khiến nguyên khí đại thương, muốn nhanh chóng khôi phục cũng không phải là không thể.

Sau khi bắt mạch, An Tố Vấn đưa ra phán đoán.

- Biện pháp gì?

Tô Tinh hỏi.

- Biện pháp rất đơn giản, chính là tại hạ sẽ...

An Tố Vấn ngập ngừng nói.

- Tố Vấn, đừng lề mề, có thể giúp Anh Mi nhanh chóng khôi phục lại, Tâm Giải ta sẽ ngươi một ân tình.

- Nếu Tâm Giải tỷ đã nói như vậy, vậy được rồi.

An Tố Vấn bất đắc dĩ cười nói.

Tô Tinh không rõ nàng muốn làm gì, chỉ thấy nàng đóng chặt cửa lớn của gian nội thất, tiếp theo An Tố Vấn tiếp tục nắm cổ tay Lâm Anh Mi, vẻ mặt như nhập định. Tô Tinh nhìn thấy toàn thân nàng phát ra ánh sáng nhàn nhạt, nghiễm nhiên đã biến thành trạng thái Tinh Tướng. Một cỗ hơi thở mỏng manh chậm rãi truyền vào cơ thể Lâm Anh Mi. Biểu hiện của nàng cũng đã có phần khởi sắc.

- Đây là Hoàng giai pháp thuật của Thần Y Địa Linh Tinh: Linh Khí Phân Tâm!

Ngô Tâm Giải trộm nói:

- Có thể khôi phục tinh lực của mục tiêu, hơn nữa còn bổ sung nguyên khí.

Tô Tinh gật gật đầu, quả nhiên là thần kỳ.

- Hi hi, có phải trong lòng công tử đang suy nghĩ thu luôn cả nàng ấy không vậy?

Ngô Tâm Giải cười hì hì.

- Ta còn chưa rồ như vậy.

Tô Tinh tức giận nạt nộ.