Vô Tận Đan Điền

Chương 3634: Vĩnh hằng (kết thúc)




Coi như bọn hắn giết sạch rồi Đế thú, nhưng chỉ cần Nhiếp Vân bại, vẫn như cũ toàn bộ phải chết!

Thiên Đạo không có khả năng cho phép bọn hắn sống sót!

Bởi vậy, bọn họ chiến đấu chỉ là phụ trợ, Nhiếp Vân chiến đấu mới chính thức quyết định thành bại.

Vừa rồi Nhiếp Vân luân phiên bị đánh không có sức đánh trả, đám người đều thấy được, hiện tại ngay cả chạy trốn cũng không trốn, chẳng lẽ một phen tâm huyết, lần nữa hóa thành bọt nước?

- Nhiếp Vân, ngươi nhất định phải thành công... Ta đã thành công, chỉ nhìn ngươi...

Đạm Đài Lăng Nguyệt ở một bên cũng nhìn lấy trên không trung, mặt mũi tràn đầy lo lắng.

Thời khắc này Đế Huyền bay ở trên không trung, lại không có bộ dáng mỹ lệ làm rung động lòng người trước đó, mà biến trở về bản thể Tổn Tâm thú, làm rất nhiều Đại Đế không ngừng nôn mửa.

Đối với vị sư phụ này, nàng vẫn không hạ sát thủ được, cuối cùng chỉ có thể huỷ bỏ tu vi.

Không có tu vi, nàng không còn cách nào duy trì hình tượng thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, chỉ còn lại có bản thể.

Hơn nữa, toàn bộ kinh mạch vỡ vụn, Thần Nông Đại Đế tự mình xuất thủ, cũng không thể để cho nàng khôi phục!

- Nguyên lai đây là chỗ giáp nhau của Thần giới bản nguyên!

Cảm nhận được bổn nguyên trưởng thành, Nhiếp Vân rốt cuộc minh bạch, cánh cửa này là cái gì.

Mặc dù Thần giới bản nguyên có thể cung cấp năng lượng liên tục không ngừng duy trì Thần giới vận chuyển, nhưng bởi vì địa phương này sau khi phân thân của hắn biến thành Thiên Đạo, cùng thế giới dung hợp lại, trong lúc vô tình triệt để kết nối.

Nói cách khác, từ nay về sau, vô luận nhận tổn thương bao lớn, dù bản nguyên bị hao tổn, chỉ cần hắn nguyện ý, một cái ý niệm là có thể thông qua hấp thu lực lượng bên trong môn hộ, triệt để phục hồi như cũ!

Toàn bộ Thần giới đã không ai có thể để hắn thụ thương, để hắn kiêng kỵ!

Hô!

Nhiếp Vân mở to mắt, trùng hợp nhìn thấy ngón tay của Thiên Đạo đâm vào trước mắt.

Phốc!

Ngón tay chỉ ở trên lồng ngực của hắn, ngay cả da cũng không phá.

- Cái này chính là lực lượng của ngươi? Cũng chả có gì đặc biệt nha!

Nhiếp Vân cười cười.



- Cái này... Điều đó không có khả năng? Ta có được sáu mươi phần trăm bản nguyên, có được Thần giới làm hậu thuẫn, ngươi làm sao có thể mạnh hơn ta...

Thiên Đạo không nghĩ tới một kích toàn lực, ngay cả da của đối phương cũng không rách, con ngươi co rụt lại, điên cuồng rống lên, từng chiêu không ngừng điên cuồng công kích Nhiếp Vân.

Bành bành bành bành!

Từng chiêu tuyệt mệnh rơi vào trên người Nhiếp Vân.

Nữ tử do Thiên Đạo hóa thân điên cuồng công kích, giống như tình lữ cãi nhau, đánh vào trên người Nhiếp Vân không có sinh ra hiệu quả mảy may.

- Cái này...

- Sao có thể?

- Ta không nhìn lầm chứ...

Tất cả mọi người phát mộng.

Ngay cả Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không ngừng nháy mắt, giống như choáng váng.

Vừa rồi Nhiếp Vân còn bị đánh đến liên tục chạy trốn, phản kháng cũng không phản kháng được, làm sao hiện tại trở nên mạnh như vậy?

Tùy ý đối phương đánh vào người, cũng không có việc gì?

- Chơi chán chưa?

Mặc cho đối phương liên tục đánh mấy lần, Nhiếp Vân rốt cục xác định thực lực của mình, đã không phải là Thiên Đạo trước mắt này có thể chống lại, nhíu mày.

Trở tay đánh tới.

Ba!

Thiên Đạo ngay cả phản kháng cũng không có, bay rớt ra ngoài.

- Không... Không có khả năng!

Thiên Đạo điên rồi.
Nàng là Thiên Đạo, trong vô số kỷ nguyên là Thiên Đạo cường đại nhất, làm sao có thể ngay cả một nhân loại cũng không tiếp nổi?

- Không có gì không có khả năng, cuộc sống của ngươi đến đây chấm dứt!

Nhiếp Vân cũng không nhiều lời, bàn tay nhấn xuống.

Ầm ầm!

Thiên Đạo ở trong hoảng sợ hóa thành tro tàn.

- Chữa trị Thần giới!

Ngón tay của Nhiếp Vân điểm một cái, một cỗ bản nguyên chi khí nồng nặc phun ra, Thần giới bởi vì chiến đấu mà phá toái, mấy hơi thở qua đi, trở nên giống như trước kia, mặc dù sinh linh tử vong chín mươi phần trăm trở lên, nhưng chỉ cần Thần giới vẫn còn, sớm muộn cũng có thể triệt để khôi phục lại.

- Ta là Thiên Đạo!

Chữa trị Thần giới xong, Nhiếp Vân lần nữa hừ nhẹ, Nhất Khí Hóa Tam Thanh biến thành một phân thân khác, lập tức nổ tung, biến thành Thiên Đạo mới của Thần giới.

Trong nháy mắt, Thần giới cũng hoàn mỹ nằm ở trong tay hắn.

Ba năm sau.

Thần giới lần nữa khôi phục rầm rộ như dĩ vãng, rất nhiều Đại Đế bình an ở chung, không cần lo lắng bởi vì kỷ nguyên kết thúc mà tử vong nữa.

- Nhiếp Vân, ngày mai sẽ là hôn lễ của Nhiếp Đồng cùng Linh Tú Đại Đế, ngươi định đưa lễ vật gì?

Đạm Đài Lăng Nguyệt cười nói.

- Đưa lễ vật gì? Ta đã suy nghĩ kỹ, mơ ước lớn nhất của hắn chính là mở một Kiếm Đạo tông môn, ta ở Thần giới cùng thế giới nạp vật đều thành lập Kiếm Thần môn, hắn là tông sư khai phái, về sau tất cả mọi người muốn học kiếm pháp, đều sẽ nghe hắn truyền thụ!

Nhiếp Vân nói.

Thời gian ba năm, Nhiếp Vân chuyển vô số sinh linh Thần giới vào thế giới nạp vật, thời gian gia tốc, trong thế giới nạp vật cũng biến thành phồn hoa, giống như Thần giới, có vô số sinh linh.

Mà Nhiếp Vân tương đương một người nắm trong tay hai Thần giới.

Là chưởng khống giả vô địch chân chính.

- Xin lỗi, ta cuối cùng không có dũng khí giết nàng...

Nghe được Nhiếp Vân quyết định, Đạm Đài Lăng Nguyệt cười cười, đột nhiên nghĩ tới một sự kiện, thần sắc ảm đạm.

- Tu vi phế hết, nàng cũng đã nhận được báo ứng lớn nhất! Chỉ là... Tội cho Tình Si Đạo Tôn!

Nhiếp Vân lắc đầu.

Đạm Đài Lăng Nguyệt cuối cùng không có giết Đế Huyền, Nhiếp Vân cũng lười động thủ, bất quá tu vi của nàng bị phế, biến trở về bản thể, không bao giờ còn có thể biến thành thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, vốn cho rằng nàng sẽ tự sinh tự diệt, ai ngờ Tình Si Đạo Tôn đến.

Khẩn cầu Nhiếp Vân đưa nàng cho bản thân.

Nhiếp Vân gật đầu đáp ứng.

Thế là Tình Si Đạo Tôn mang theo Tổn Tâm thú phiêu nhiên mà đi.

Xem ra, hắn rốt cục khắc phục Tâm Ma, thực hiện lời thề không rời không bỏ!

Chỉ bất quá, kết quả này... Đối với hắn có chút tàn nhẫn.

- Đúng rồi Nhiếp Vân, ngươi nói thời điểm chiến đấu với Thiên Đạo, phân thân biến thành Thiên Đạo, đột nhiên cảm ngộ đến một cánh cửa khổng lồ, có thể từ đó hấp thu bản nguyên chi lực cho Thần giới? Kia rốt cuộc là địa phương nào? Chẳng lẽ bên ngoài Thần giới, còn có thế giới khác?

Lạc Khuynh Thành ở một bên nhịn không được hỏi.

Lúc này Bích Lạc tiên tử cùng Lạc Khuynh Thành, bụng đều phồng lên, không cần nhìn, cũng biết đã hoài thai.

Thời gian ba năm, Nhiếp Vân triệt để buông ra khúc mắc, chuẩn bị đón hài tử chào đời.

Nghe nói như thế, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trong ánh mắt của hắn tựa hồ xuất hiện một cánh cửa khổng lồ, mà đằng sau môn hộ, rốt cuộc là cái gì, chỉ có hắn tự mình biết.

Từ khi câu thông cánh cửa kia, Thần giới cùng thế giới nạp vật liên tục không ngừng, coi như hậu nhân người người đều thành Đại Đế, cũng không cần dựa vào hủy diệt thế giới để duy trì!

Lúc trước sở dĩ Thần giới sẽ bị tiêu diệt, là bởi vì bản nguyên không ai khống chế, chỉ có thể bị động hấp thu lực lượng, không có khả năng tồn tại vĩnh hằng! Giờ phút này Thần giới cùng thế giới nạp vật biến thành hai phân thân của hắn, muốn hấp thu như thế nào liền hấp thu như thế đấy, lực lượng liên tục không ngừng, sẽ không hủy diệt nữa, biến thành vĩnh hằng chân chính.

- Thế giới bên ngoài? Có lẽ có, cũng có lẽ... Không có!

Nhiếp Vân cười nói.

(Hết trọn bộ)
Giao diện cho điện thoại