Vô Hạn Tương Lai

Chương 32





Ngay lúc vừa nãy Lăng Tân và Đạt Vân Hi đang nói chuyện, La Kỳ Kỳ ngồi bên cạnh im lặng vẽ tranh, thì một chiếc xe con chạy trên đường bên ngoài biệt thự, vừa chạy đến bãi cỏ cuối hàng rào chắn thì chiếc xe này bỗng nhiên chết máy, người lái xe kia cũng không hiểu được vì sao cả, hắn liên tục khởi động nhiều lần đều không thể khởi động máy, một lát sau hắn cảm thấy không thích hợp liền từ trên ghế đi xuống xe. Nói đến cũng thật trùng hợp, đúng lúc một đội tuần tra bảo vệ trị an đi qua nơi này. Khi người lái xe này vừa mới bước ra khỏi xe thì các nhân viên an ninh cũng đi đến bên cạnh, người cầm đầu đám bảo vệ này liền hỏi người lái xe:
- Lão Vương, xe chết máy sao?
Người lái xe kia quay đầu lại nhìn mấy tên bảo vệ trị an, hắn cũng không kiểm tra xe, ngược lại hắn lấy ra một bao thuốc lá phát cho mỗi tên bảo vệ trị an, lúc này hắn châm điếu thuốc lên, vừa hút vừa nói:
- Đúng vậy, cái xe chết tiệt này, hôm trước chở ông chủ đi một chuyến xuống nông thôn nên làm cho chiếc xe này bị hư hỏng, kết quả là sau hai, ba ngày bắt đầu xuất hiện trục trặc, cũng chẳng biết chiếc xe rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì nữa... Thế nào? Lại đi tuần tra sao?
Mấy tên bảo vệ trị an đều châm thuốc lên hút, một tên bảo vệ vừa rít một hơi rồi nói:
- Quy định cũ thôi, ngoài việc mỗi giờ tuần tra một lần, còn phải đột xuất đi kiểm tra nữa, lần này là đi đột xuất à... Nơi này đều là những người có tiền ở, thực sự nếu có chuyện gì xảy ra, cấp trên cũng không thể chịu trách nhiệm nổi, cho nên cũng chỉ có thể làm khổ sở đám nhân viên như bọn ta thôi, ha ha, lão Vương này? Lại đi đón ông chủ sao?
- Đón ông chủ cái rắm...
Lão Vương cười haha, rồi mới lên tiếng:
- Ta phải đi đón một minh tinh điện ảnh, nàng muốn đến đây vào cuối tuần, người hạ tầng như chúng ta thật là khổ a...
Mấy người lại nói chuyện vài câu, sau đó đám nhân viên bảo vệ kia vứt thuốc lá tiếp tục đi tuần tra ở nơi khác, còn lão Vương cũng vừa vứt điếu thuốc lá đi liền bắt đầu mở nắp xem động cơ có xảy ra vấn đề gì không, nhưng mà kiểm tra một lúc thấy động cơ không có hư hỏng gì cả, cuối cùng là xảy ra vấn đề gì đây?
Lúc này, bình xăng dưới gầm xe xuất hiện một khe hở rất nhỏ gần như không thể nhìn thấy, xăng đang không ngừng chảy xuống theo khe hở tạo thành một bãi lớn, đúng lúc đó một trận gió nhẹ thổi qua, mấy tàn thuốc cách đó không xa lăn nhanh trúng vào hướng của chiếc xe, trong đó có một tàn thuốc chưa tắt lửa, tàn thuốc này vừa tiếp xúc với xăng liền bốc cháy, ngọn lửa không ngừng thiêu đốt bình xăng, cho đến khi làm bình xăng bốc cháy, cả bình xăng sôi sục lên. Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, chiếc xe con liền nổ tung, lão Vương đứng gần chiếc xe không kịp hừ lên một tiếng đã bị nổ tung cả người, xung động vụ nổ mãnh liệt xé chiếc xe làm nhiều mảnh, một số rào chắn bị nổ văng ra, sau đó sóng xung kích cuồn cuộn cuốn tất cả theo, mượn lực lượng của sóng xung kích biến những mảnh rào chắn nhỏ thành những mũi tên lao về phía mấy người ở xa.
Khi tiếng nổ vang lên, trong nháy mắt Đạt Vân Hi nhanh chóng kéo La Kỳ Kỳ về sau, tiếp theo những người vệ sĩ cũng phản ứng, trước tiên liền chạy hướng về phía của ba người, Lăng Tân đứng sau Đạt Vân Hi nhưng tốc độ còn nhanh hơn nữa, còn so sánh với tốc độ của vụ nổ thì thật chẳng thấm vào đâu, chỉ vài giây sau tiếng nổ những mảnh vỡ này đã lao đến chỗ hai người, Đạt Vân Hi liền dùng sức chân đạp xuống mặt đất, trên mắt đất liền xuất hiện bốn năm cái dấu chân, nàng dựa vào lực phản chấn này nhảy ra hơn mười thước. Lăng Tân phản ứng nhanh chóng, nội lực toàn thân hắn ngưng tụ lại, tuy rằng năng lực phản ứng không tăng lên là mấy nhưng tốc độ của thân thể hắn cũng nhanh đến cực điểm, trước khi mảnh vỡ lao đến, hắn đã lộn một vòng ra ngoài, mà phía sau hắn hai tên vệ sĩ kia bị mảnh vỡ hàng rào xuyên thấu, lập tức liền ngã gục xuống sống chết không rõ.
Trong lòng Lăng Tân chấn động dữ dội, vừa rồi mấy mảnh vỡ còn cách xa hắn khoảng vài thước, với tốc độ bay vụt đến như vậy đừng nói là né tránh, ngay cả mắt cũng không thể nhìn thấy được gì, cũng may hắn còn có nội lực trong người, tốc độ và lực lượng do bản thân hắn khống chế nên mạnh hơn nhiều, theo bản năng lăn một vòng chạy trốn, thế nhưng đúng lúc mảnh vỡ như tử thần lao đến, mang theo cảm giác tử vong, mặc dù rất bình tĩnh nhưng Lăng Tân cũng cảm thấy lạnh phía sau lưng, làm cho hắn ngã xuống mặt đất thở dốc kịch liệt.
- Coi chừng a!
Bỗng nhiên, cách đó không xa Đạt Vân Hi hét to lên, cái thanh âm này làm cho Lăng Tân đang thở dốc phải phục hồi tinh thần trở lại, hắn mới phát hiện một bóng đen lớn đang bay từ trên trời lao đến hắn, không ngờ là một bộ phận của chiếc xe bị nổ tung, ngọn lửa đang thiêu đốt khối sắt đó, lần này Lăng Tân quả nhiên cầm chắc cái chết rồi, cho nên hắn dùng hết khí lực tập trung vào hai bàn tay, dùng sức vỗ mạnh vào mặt đất, cả người mạnh mẽ nhảy về phía sau, rốt cục thì trước khi khối sắt rơi xuống cũng thoát ra an toàn, nhưng mà... Lăng Tân bỗng rùng mình, đây giống như một loại cảm giác trước khi chết, như thần chết đang đứng phía sau hắn chỉ cần hắn tiếp tục bước về phía sau thì hắn sẽ bị chết, không thể giải thích nổi cảm giác này từ phía sau, từ sâu trong nội tâm hắn liên tục trào ra không ngừng, làm cho hắn gần như tin là thật, chỉ cần tiếp tục lùi về phía sau chính là vực sâu cho người chết đi vào, nhưng mà giờ phút này hắn muốn dừng cũng không thể, vừa rồi tránh né khối sắt hắn đã dùng hết sức mạnh, lần này căn bản là không thể dừng lại.
- Dừng lại đi! Xin dừng lại đi! Ta không muốn chết...Ta còn không thể chết, tín niệm của ta... vẻ mặt tươi cười của Hứa đại thúc, trước khi chết vẫn tin chắc vào thiện ác sẽ có báo, tất cả chuyện này... Ta còn chưa hoàn thành a!!
Lăng Tân giống như điên rồi đem hết nội lực quán chú vào đôi chân, hắn điên cuồng muốn dừng lại chỗ này, nhưng mà quán tính vẫn không dừng lại được cứ tiến tục lùi về phía sau, trong nháy mắt giống như trải qua vô số năm, trong đầu hắn không ngừng hiện ra tất cả kí ức, đặc biệt là Hứa đại thúc… Ông lão nói thiện ác bao giờ cũng có báo, trên mặt chói lọi như một vị anh hùng, hắn nhất định phải thực hiện tín niệm này, cho dù là chết... Cũng phải thực hiện tín niệm này!
- A! Thiện ác... Có báo!
Phía sau lưng Lăng Tân đau đớn kịch liệt, hai mắt của hắn bỗng nhiên mờ mịt, động tác dưới chân từng bước một không ngừng giẫm xuống đất, trong thời gian nháy mắt, hai chân của hắn liền hoàn toàn xuyên qua trong đất, quán tính cũng bị triệt tiêu, lúc này phía sau lưng hắn đã bị một thanh sắt xuyên qua một nửa. Vốn lúc trước những mảnh sắt này phóng tới đều đâm xuyên qua hai tên vệ sĩ kia, nhưng lại cắm vào trong bức tường đầu nhọn hướng về phía Lăng Tân, đến khi mui xe bay về phía Lăng Tân, theo bản năng hắn lùi lại nhưng khiến cho hắn lao về thanh sắt kia, đến khi hai mắt hắn không rõ nữa, chân đạp sâu vào đất thì thanh sắt đã đâm xuyên qua phần lưng của hắn, cách tim hắn cũng chỉ có mất centimet mà thôi...
- Không thể chết được! Ta nhất định phải sống sót! Tín niệm của Hứa đại thúc, tín niệm của ta... Ta nhất định phải sống để thực hiện nó!