Tình Yêu Cấp 2

Chương 51




Mọi người đang nói chuyện thì ngưng lại quay sang nhìn nó!

– sao vậy? – Ngọc nhìn nó

– nhìn kìa! – nó chỉ về phía cái ly đã vỡ trên bàn

Ngọc nhìn sang hướng tay nó, ly cocktail ban nãy đã vỡ vụn ra, miếng táo ban nãy đang dần đổi màu. Mọi người đều ngạc nhiên, anh nhíu mày nhìn:

– Ngọc em lấy điện thoại gọi cho Pin tới gấp, Tuấn Anh em lấy thứ này về xem lại giúp anh, còn lại thì lui về hầm! – Ken nói

Mọi người đứng lên, Kai quay sang nó rồi giúp nó đứng dậy rời khỏi khu VIP!

– không sao chứ? – Kai hỏi

– à, Kai đi trước đi, Như vào nhà vệ sinh chút! – nó nói

– vậy Như vào đi, Kai ở ngoài đợi! – kai nói

– cũng được, vậy đợi chút! – nó nói rồi bước về hướng nhà vệ sinh

– Như đi đâu vậy? – Yun từ phía sau bước lên hỏi

– dạ Như vào nhà vệ sinh, mọi người xuống trước đi, lát em đưa Như xuống sau! – Kai nói

– ừ! – Yun nói rồi bước đi

Lúc này nó vào nhà vệ sinh tiến thẳng đến bồn rửa tay, nó rửa bàn tay đã dính thứ nước ban nãy. bàn tay đỏ bừng lên như bị phỏng. nó rửa thật kĩ, điện thoại nó lúc này lại có tin nhắn, là số ban nãy:

– mày thật là may mắn đó! nhưng không phải lúc nào mày cũng may mắn đâu, cẩn thận đi! – nội dung tin nhắn

nó xem rồi nhìn xung quanh, chỉ có mỗi mình nó, nó cảm giác có điều gì đó sắp xảy ra và không phải là chuyện tốt. nó nhanh chóng rời khỏi nhà vệ sinh, bước ra thì gặp Kai đang đứng trước cửa, nó nở nụ cười rồi bước về phía Kai:

– đi thôi! – nó nói

– ừ, nãy tay bị dính nước mà phải không? – Kai nhìn nó

– không có dính, lúc đó đã làm rớt rồi – nó nói dối

– vậy thì may rồi, đi thôi! – Kai nói

nó cùng Kai bước về phía 1 căn phòng, tụi nó tiến vào trong, căn phòng được trang trí bình thường, chẳng có gì đặc biệt. Kai bước tới bức tranh được treo trên tường khá to chạm xuống gần nền gạch, đẩy sang một bên, bên dưới là 1 cánh cửa, Kai dùng chìa khóa mở ra rồi quay sang nó:

– Đi thôi – Kai nói

– ùm! – nó gật đầu

Kai bước vào phía trong, nó bước vào bên trong rồi Kai đóng cửa lại, không một chút ánh sáng lọt vào, không khí lạnh lẽo!

– Đi nào! Cẩn thận chút – Kai nắm lấy tay nó

– Tối quá! – Nó nói

– Không sao, đi nào! – Kai kéo nó đi

Tụi nó đang bước xuống cầu thang, rất dài. Nó cảm giác như cầu thang này vô tận, xung quanh chỉ có tiếng bước chân vang lên và hơi thở của cả 2! Kai bỗng dừng lại rồi buông tay nó ra bước về phía trước và mở thêm 1 cánh cửa! Ánh sáng lọt ra bên ngoài, nó nhìn vào bên trong, mọi người đã tụ họp lại đầy đủ!

– Vào thôi, mọi người đang đợi kìa! – Kai quay đầu nhìn nó

– Ừ! – Nó gật đầu

Bước vào bên trong, không khí nặng nề bao trùm cả căn phòng! Ngọc và TA cũng đã ở đây, nó bước tới ngồi kế Ngọc. Ngọc quay sang nó:

– mày không sao chứ? – Ngọc nói

– Tao không sao! Nhưng làm gì ở dưới đây vậy? – Nó hỏi

– À, ở đây thường là chỗ để mọi người tụ họp lại khi có chuyện gấp không về bang chính được! – Ngọc giải thích

– Đông đủ cả rồi chứ? – Ken nói

– Đủ rồi! – Ngọc nói

– Mọi người không cần áp lực thế đâu, hôm nay là giáng sinh cơ mà. chuyện ban nãy để hôm sau tính!-Ken nói

– Tiện thể thì kể từ hôm nay Kha Thảo Như sẽ trở thành cấp S trong bang! vậy là cấp S hiện giờ có 7 người. – Key nói

nó nhìn xung quanh mình, khuôn mặt của mọi người đều thản nhiên như chẳng có chuyện gì xảy ra nhưng không khí lại khiến người khác muốn nghẹt thở! Lúc này nó chú ý vào 1 chàng trai với mái tóc đen mượt, đôi mắt sâu, mang vẻ đẹp thuần khiết và trong sáng của 1 đứa trẻ!

– này, nhìn ai vậy? – Ngọc nói

– À không có gì! – nó nói

– Kha Thảo Như, em lên đây! – Ken nói

nó bước lên đứng kế Ken:

– có chuyện gì vậy anh? – nó hỏi

– không, chỉ là kêu em giới thiệu thôi – Ken cười

nó nhăn mặt nhìn Ken rồi quay người lại:

– Kha Thảo Như, 14 tuổi, cấp S! xin nhờ giúp đỡ – nó cười

– Có bồ chưa em – Cen nói

– Cấm cua gái trong đây! – Ngọc liếc Cen

– Lại giở trò dụ dỗ gái nhà lành! – Kai thở dài

– gái nhà lành á? – Cen nói

– Yêu cầu anh Cen không nói tiếp phần sau nhé! – Nó cười nhìn Cen

Như có dòng điện chạy ngang qua, Cen rùng mình khi nhìn nó! Lúc này chàng trai ban nãy nó nhìn đứng lên đưa tay ra trước mặt nó:

– Anh là Pin, cùng cấp với em, anh lớn hơn em 3 tuổi! – Pin cười

– À xin nhờ anh giúp đỡ! – nó bắt tay với Pin

– yêu cầu tiêu diệt hết mấy tên cua gái trong bang đi nhé! – Ngọc nói

Nó bật cười rồi quay lại nhìn Pin, đôi mắt đen sâu khiến người đối diện cảm thấy bình yên! Nó buông tay Pin ra:

– Anh là Kino, lúc nãy mình có gặp nhau rồi! – Kino nói

– Mong được giúp đỡ! nó quay sang Kino

nó mỉm cười, rồi quay sang nhìn MC:

– Chào thầy! – nó nghiến răng

– cứ kêu bằng anh thôi được rồi! – MC nói

– vậy là biết mặt nhau hết rồi! Hiện tại chỉ có nhiêu đây người là biết Như nằm trong bang, thân phận này không được lọt ra ngoài! Như sẽ đi theo chúng ta với thân phận là bạn của Ngọc! Tuyệt đối không được lọt ra ngoài – Cen nói

không khí giống như bị thứ gì đó đè xuống sau câu nói của Cen! nó quay sang nhìn nét mặt của Yun, thoáng chút có một sự lo lắng hiện lên!

– cuộc họp tới đây thôi! Tối nay tại nhà Ken sẽ mở tiệc Giáng Sinh nên mọi người nhớ đến nha! – Key nói

– ai nấu? – Ken nhìn Key

– Như! – Key nhìn nó

– Sao lại là em >

– Em hứa rồi cơ mà! Không được nuốt lời! – Key cười

Nó liếc sang Yun, tại tên đó mà nó phải chịu trách nhiệm này, Yun nhìn nó rồi khẽ thở dài, đứng lên vươn vai nhăn mặt nhìn nó:

– Tao sẽ nấu cùng Như, mọi người về nhà trước đi, tụi này đi mua đồ! – Yun nói

– chuyện lạ kìa tụi mày! Mưa bão giật cấp 15 – Ken ngạc nhiên nhìn Yun

– Lạ thiệt! Có âm mưu gì không ba? – Cen nghi ngờ

– im đi! Muốn nhịn đói à? – Yun nhíu mày

– Rồi rồi! Tụi mày đừng chọc Yun nữa! – Key cười

Nó nhìn Yun khó hiểu, không biết tên đó tính làm gì nữa! Nó thở dài rồi bước tới đứng kế Ngọc, Ngọc mỉm cười quay sang nó:

– Lần này mày khoẻ rồi! – Ngọc nói

– Ý mày là sao? – Nó hỏi

– Yun nấu ăn ngon lắm đó! – Ngọc cười

– Để coi sao cái đã! – Nó thở dài

– Thôi đi bà cụ non, dẹp bộ dạng này đi! – Nó nói

Nó cười vì câu nói của Ngọc, nó quay đầu sang nhìn đối diện, Tuấn Anh đang trầm ngâm ngồi một chỗ, nó lén lút đi về phía sau TA:

– Hù! – Nó chồm lên phía trước

– Không hết hồn! – TA bình thản

– Aisssss! Chẳng vui chút nào! – Nó bĩu môi

– Như, mày mang giày size mấy? – TA bất chợt hỏi

Nó ngạc nhiên kéo ghế ngồi xuống chống cằm nhìn TA:

– Chiiiiiiii? – Nó nghi ngờ

– tính tặng quà cho người ta nhưng không biết size, mà mày hơi giống người đó nên chắc cùng size! – TA nói

– Ai dạ? – Nó tò mò

– hỏi chi? Nói đi, có gì tao mua cho mày luôn! – TA nói

– Tao mang size 37 á! Nhớ mua quà cho tao! – Nó cười

– Okay! Nhớ rồi! – TA cười

Ngọc quay sang nhìn về hướng nó và TA, Ngọc biết TA thích nó nhưng thắc mắc là tại sao không chịu nói ra? Đôi khi nhìn TA và nó nói chuyện cười giỡn thì lại thấy tội cho tên đó! Ngốc quá ngốc!

– ê đồ lùn! Có đi không? – Yun la lên

Nó quay ngoắt lại sau khi bị Yun gọi hồn ==! Nó nhăn mặt đứng bật dậy:

– Đợi chút! – Nó nói

– Lẹ đi! Tôi không rãnh đâu mà chờ em cả ngày! – Yun nói

Nó bực bội tiến về phía Yun đang đứng, quay sang liếc tên khó ưa đó một cái! Đồ ngang ngược -.-

– Thôi, 2 đứa này đừng gây lộn nữa! – Ken cười

– Đừng đốt siêu thị người ta nhé! – Kai la lên

– Nhớ mua đồ làm bánh luôn đó nhóc con! – Key nói

– Em nhớ rồi! – Nó nhìn Key

– Làm tiệc BBQ đi! – Kino cười

– Tán thành! – MC giơ tay

– Có uống bia không? – Pin hỏi

– Anh Ken này, em giết tên đó được chứ? – Ngọc nói

– Để lần sau nhé em! Bia thì chắc uống một ít cũng được, ở nhà có 2 đứa con gái mà! – Ken cười

– Như này, tao giết luôn anh 2 mày nhé? – Ngọc đứng lên

– Nếu mày làm được! Thôi em đi trước! – Nó cười

– Đi nào đồ lùn! – Yun mở cửa

– Đi cẩn thận! – MC la lên

– Vângggggg! – Nó nói

Nó lon ton đi theo Yun, nhưng có điều nó phải đi lên đường tối như mực ban nãy khiến nó xém trượt chân đến mấy lên. Vất vả lắm nhưng chưa đi được nửa đường, xung quanh lại là một màu đen bao trùm! Cảm giác lành lạnh khiến nó rùng mình, nó cố gắng mới đi được hết cái cầu thang đó! Nó mở cửa bước ra bên ngoài, tên khó ưa đó bỏ đi trước mất tiêu rồi! Đi ra khỏi căn phòng đó rồi di chuyển thật nhanh để ra khỏi chốn xa hoa này. Đang cắm đầu bước đi thì nó đụng trúng một tên to con:

– Xin lỗi! – Nó cuối đầu

– Nhãi ranh, đi không nhìn đường hả? – Tên đó la lớn

– Thật sự xin lỗi – Nó lặp lại

– Bộ mày xin lỗi là xong hả? – Tên đó quát càng to hơn

– Nè đồ lùn, em làm gì ở đây vậy? – Yun từ phía sàn nhảy bước tới

Nó như cá chết cạn gặp nước, nhìn Yun với ánh mắt van xin, Yun nhíu mày bước tới kế bên nó!

– Sao thế? – Yun hỏi

– Nó đi đụng trúng tao, xin lỗi là xong à? – Tên đó hét lên

– Xin lỗi rồi thì thôi chứ! – Yun nhìn tên đó

– Nhưng tao không thích! – Tên đó nói

– Đồ lùn! Sao em cứ gây chuyện hoài vậy? – Yun liếc nó

– Xin ….. Lỗi! – Nó nói nhỏ

– Giờ bồi thường đi! – Tên đó nói

– Được rồi! – Yun nhếch mép

Yun nhìn xung quanh rồi vẫy tay kêu 1 anh phục vụ tới:

– Có chuyện gì vậy anh Yun? – Người phục vụ nói

– Gọi điện kêu thằng Kino ra bồi thường cho người này! – Yun nói

– Người này là ….. – Người phục vụ ngập ngừng

– Con nhóc này đi đụng trúng người ta, xin lỗi nhưng người này không chịu kêu bồi thường! Nói là thật nhiều vào! – Yun nói

– À được rồi! – Người phục vụ cười

Yun cứ thế bước đi khiến nó bỡ ngỡ rồi đuổi theo, bước ra khỏi quán bar, đã có chiếc xe hơi thể thao màu đen đậu trước cửa! Nó ngồi xe, Yun bước vào ngồi kế nó đóng cửa lại. Chiếc xe phóng trên đường mang theo cả không khí nặng nề bên trong, cả 2 chẳng ai nói gì cả! Máy điều hoà trong xe được chỉnh xuống nhiệt độ thấp nhất khiến nó cảm thấy lạnh run! Hai tay đan vào nhau, nó nhìn ra bên ngoài, người người đang bận rộn để đón Giáng Sinh, con đường nhộn nhịp đông đúc. Xe dừng lại ở đèn đỏ, nó nhìn vào một cửa hàng bên đường, bên trong cửa hàng nhộn nhịp hẳn. Nó cười nhạt, trông họ thật hạnh phúc!

– Có cần tôi tắt điều hoà đi không? – Yun nói

– Không cần đâu! – Nó nói

– Nếu vậy thì em mặc áo vào đi! – Yun nói

Nó nhìn xuống tay Yun là áo khoác của nó, nó khá bất ngờ nhìn Yun!

– Lúc nãy tôi đi lấy cho em, mặc vào đi! – Yun nói

– À cảm ơn! – Nó nói

Nó mặc áo khoác vào cảm thấy đỡ lạnh hơn được một chút. Một lúc sau thì tụi nó cũng tới khu trung tâm mua sắm, Yun chạy xe thẳng xuống nhà xe! Tụi nó từ dưới tầng hầm đi thang máy đến tầng của siêu thị! Yun quay sang nó:

– Đừng đi lung tung! – Yun nói

– Tôi không phải con nít – Nó nói

– Rồi rồi! Đi nào – Yun bước đi

Yun đẩy xe lấy các nguyên liệu để làm bữa tiệc BBQ, nó lóng ngóng đi kế bên, chỉ biết lấy những gì được yêu cầu!

– Lúc nãy lấy nguyên liệu làm bánh chưa? – Yun hỏi

– Rồi! – Nó trả lời

– Em không mua gì à? – Yun nói

– Có lẽ không cần … – Nó suy nghĩ

– Vậy ra tính tiền thôi! – Yun đẩy xe

Nó cùng Yun ra tính tiền, cả 2 túi đồ khá to một mình Yun:v! Lý do vì Yun là con trai =)))! Nó tung tăng đi vào thang máy, Yun bước vào rồi bấm số 7!

– Không về mà đi đâu vậy? – Nó bất ngờ

– Tôi cần mua đồ! – Yun nói

Nó cũng chẳng nói gì hơn, tụi nó đi tới 1 cửa hàng bán trang sức ” Minh Phong ”! Nó cảm thấy cái tên này rất quen thuộc nhưng không thể nhớ nỗi! Nó cùng Yun bước vào trong:

– Chào thiếu gia! – Nhân viên nói

– Được rồi! Kêu người đem 2 cái túi này về trước đi – Yun nói

– Vâng! – Nhân viên nói

Một nhân viên nam bước tới lấy túi trên tay Yun và trên tay nó bước đi, nó ngỡ ngàng chẳng biết chuyện gì xảy ra. Yun quay lại nhìn nó:

– Như, lại đây!