Hướng Ép Duyên Khuất Phục

Hướng Ép Duyên Khuất Phục - Chương 15





Trịnh Hi Vận đối với bạn trai vốn là chưa yêu sâu bao nhiêu, chẳng qua là cảm thấy người này rất thích hợp bản thân, rất hiểu ý mình. Bây giờ biết chuyện bạn trai và Trịnh Dao Cầm lén lút gặp mặt, hảo cảm Trịnh Hi Vận đối với bạn trai còn sót lại một chút cũng tan biến hầu như không còn.


Cô đi về phía trước, nhìn Khang Minh Hồng đối với cô vung lên nụ cười quen thuộc, trong lòng không có một chút gợn sóng: "Làm sao anh biết em đi chuyến bay này?"


Bởi vì nhìn Khang Minh Hồng với tâm trạng khác biệt, Trịnh Hi Vận thấy đáy mắt hắn hiện lên một tia hoang mang bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, nếu không phải Chương Nghệ sớm gọi điện thoại tới, Trịnh Hi Vận có lẽ sẽ cho là mình sinh ra ảo giác.


"Anh hỏi bạn" Khang Minh Hồng ý đồ lừa dối để qua ải, giơ tay lên nói sang chuyện khác: "Ba lô đưa cho anh, anh thấy em biến mất vài ngày, cả người lại hốc hác, sau khi về nhà nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt."


"Bạn nào?" Trịnh Hi Vận không giống như trước đây cho hắn lối thoát, ngược lại hung hăng hỏi ngược lại hắn.


Khang Minh Hồng nụ cười cưng chìu trên mặt cứng đờ, trong mắt tràn ra nghi hoặc cùng lo lắng: "Hi Vận, em làm sao vậy?"


Trịnh Hi Vận đối với hắn lắc đầu.


Khang Hồng minh tiếp tục nói: "Em có chuyện gì nhất định phải nói cho anh biết, em hiểu lầm anh không sao, thế nhưng em đừng để trong lòng tức giận ảnh hưởng tới bản thân!"


"Em muốn tự mình đi, anh đừng nói nữa." để lại những lời này, Trịnh Hi Vận không chút do dự cất bước đi lướt qua hắn.


Đứng xem từ đầu tới cuối Mục Thanh mới vừa muốn sụp đổ, khóe miệng lại vén lên. Xem ra người bạn trai này không có sức để ganh đua nha! Bất quá danh tiếng tiểu tam cô không hẳn không muốn đeo, chờ bọn họ tự động chia tay, hay là giúp bọn họ một tay?


Mục Thanh cầm điện thoại di động gửi cho anh trai một tin nhắn Wechat, sau đó đi nhanh đuổi kịp Trịnh Hi Vận.


Trịnh Hi Vận đón xe, mở cửa ngồi trên xe, vừa muốn đóng cửa xe, một lực kéo lớn suýt chút nữa đem cô kéo ngược ra ngoài xe. Nhìn bên người có thêm một người, âm thanh Trịnh Hi Vận cất lên có vần điệu như thơ ca: "Cô không có tiền tôi có thể cho cô, không cần đi theo tôi nữa "


"Tiện đường mà" Mục Thanh da mặt dày nói.


Trịnh Hi Vận vốn là có uất khí nghẹn trong ngực bị cô kíƈɦ ŧɦíƈɦ sẽ bạo phát, cũng may tài xế hợp thời mở miệng hỏi các cô đi chỗ nào, cứu Mục Thanh một mạng.


Mục Thanh quay đầu nhìn Trịnh Hi Vận, Trịnh Hi Vận nói địa chỉ liền không để ý cô nữa.



Tiếng chuông leng keng vang lên, Mục Thanh mở điện thoại di động ra không nhịn cười được. Sau đó cô lập tức điều chỉnh biểu tình, vẻ mặt nghiêm túc đem điện thoại di động đưa tới trước người Trịnh Hi Vận, lời nói thấm thía nói: " Hôm nay tôi vừa nhìn bạn trai cô đã cảm thấy tướng mạo hắn không tốt, cô xem, hắn phản bội cô quá trớn rồi "


Vốn không muốn để ý tới Mục Thanh Trịnh Hi Vận đột nhiên thẳng lưng lên, cầm điện thoại di động nhìn kỹ.


Đây là hình ảnh ở trên Wechat Mục Thanh và Mục Cận nói chuyện, tin tức mới nhất là Mục Cận gửi tới một tấm ảnh, tuy là ảnh chụp có chút sai lệch, Trịnh Hi Vận liếc mắt đã nhận ra Trịnh Dao Cầm và Khang Minh Hồng, bọn họ đang ôm ấp để mở cửa phòng khách sạn.


Mục Thanh nhân cơ hội sát vào Trịnh Hi Vận, tiếp tục lời nói thấm thía: "Cô xem cái ảnh chụp này, vào phòng khẳng định không phải là đơn thuần đàm luận về Hý kịch! "


Trịnh Hi Vận lạnh lùng nhìn cô một cái, vốn là tâm tình khó chịu càng thêm tắc nghẽn: "Không cần nói với tôi Hý kịch, tôi ghét nhất nghe những thứ này."


"Được thôi!" Mục Thanh lập tức bằng lòng, sau đó một hơi đem cuộc nói chuyện ghi lại trên khung chat, không chút nào để ý mình bị Trịnh Hi Vận nhìn thấy: "Ở trên còn nhiều lắm nha, anh của tôi chụp được không lâu sau, lúc đầu muốn trực tiếp đưa cho cô, tôi hỏi hắn chuyện bạn trai cô, hắn thì trực tiếp cho tôi xem rồi."

Trong khi nói chuyện Mục Thanh đã đem cuộc nói chuyện ghi lại lật ngược lại vị trí ở giai đoạn khởi đầu của câu chuyện, Trịnh Hi Vận thấy rõ ràng Mục Thanh gửi cho Mục Cận: " Anh! Giang hồ cứu cấp, a Vận cư nhiên có bạn trai! Mọi người an bài tương thân kết hôn thế nào vậy? Cô ấy không có độc thân à!"


Sau đó Mục Cận liền gửi tới vô số ảnh chụp cùng với bản ghi chép đặt phòng ở khách sạn.


Trịnh Hi Vận trong lòng tràn đầy cảm giác vô lực. Nếu như Mục Thanh và Trịnh gia như nhau bức bách cô, cô nói không chừng lúc thuê xe ở Khang Định sẽ cùng Mục Thanh *lưỡng bại câu thương*, cuối cùng cả đời không qua lại với nhau.


*Cả hai bên cùng thiệt hại


Trịnh Hi Vận không sợ cường quyền, không thỏa hiệp với tiền tài, cô cho rằng không có người có thể dao động cô một tẹo nào, thế nào cũng không nghĩ đến nhân vật chính luôn không xuất hiện lại không đi theo một kịch bản nào mà hiện ra, ngoài miệng không đề cập tới theo đuổi, lại mặt dày dính cô dính đến mức gấp rút. Chỉ cần Trịnh Hi Vận cự tuyệt cô, cô có thể tìm ra mười triệu loại vô tình gặp được hoặc mượn cớ thuận đường, Trịnh Hi Vận đánh cũng không được mắng cũng không phải.

Bây giờ lại bắt đầu điều tra bạn trai của cô, không đúng, là bạn trai cũ.


Trịnh Hi Vận ngón cái lướt tin nhắn trên điện thoại di động, từng cái ghi lại từ cô và Khang Minh Hồng nói yêu thương sau 2 tháng đầu, mỗi tháng 3- 10 lần, nhưng chưa từng gián đoạn.


Trịnh Hi Vận trong lòng không thể nói rõ khổ sở, cũng không thể nói rõ phẫn nộ, lúc này cô để ý một vấn đề khác hơn: "Hôm nay cô có thể điều tra Khang Minh Hồng, một ngày nào đó có phải hay không cũng điều tra tôi như vậy?"


Cô biết bản lĩnh Mục gia, nếu quả thật muốn điều tra một người, như cô một công dân bình thường, cũng chỉ là vấn đề thời gian.


"Sao lại thế, chắc chắn không!" Mục Thanh lời thề son sắt nói: "Tôi dám cam đoan, bình đẳng, tôn trọng, hài hòa đối đãi cô, không làm loại chuyện như vậy."


Trịnh Hi Vận nhìn cô ánh mắt lộ ra châm chọc: "Cô tại sao phải đi cùng một lữ hành đoàn với tôi?"

Mục Thanh biểu tình cứng ở trên mặt, đôi tay nắm lại rồi thả lỏng, sau đó thừa nhận sai lầm: "Xin lỗi, tôi xin lỗi, thế nhưng tôi không hối hận, nếu không cô đánh tôi để vui vẻ lại nha? "


Xem đi, liền như thế, người như vậy mềm không được cứng không xong da mặt còn vô cùng dày, cô có thể làm sao?


Đưa điện thoại di động trả lại cho Mục Thanh, Trịnh Hi Vận chống đầu nhìn ngoài cửa sổ nhìn mấy ngôi nhà cao tầng bình tĩnh trở lại. Nếu Khang Minh Hồng phản bội cô ăn vụng đến trên người Trịnh Dao Cầm, cô sẽ không khách khí với hai người này nữa.


Xe đến căn hộ của Trịnh Hi Vận, Trịnh Hi Vận mở rộng cửa xuống xe, 'Ba' một tiếng đem lời nói từ biệt của Mục Thanh nhốt ở bên trong cửa xe.


Đem ba lô quải trên lưng, Trịnh Hi Vận cất bước đi vào căn hộ. Tắm xong, Trịnh Hi Vận mặc áo choàng tắm rót một ly rượu đỏ nằm trên ghế sa lon gọi điện thoại cho Chương Nghệ.

"Mình đang muốn gọi điện thoại cho cậu đây! " Chương Nghệ nói: "Honey, mình nhận được một phần bưu kiện, là Mục Cận gửi tới, nội dung trong thư là chứng cứ Khang Minh Hồng 'vượt rào' nha "


"Mình đã thấy rồi." Trịnh Hi Vận đong đưa chén rượu, giả vờ nặng nề thở dài: "Hắn thông minh như vậy, lại thua ở trên người Trịnh Dao Cầm, Chương Nghệ, cậu nói xem tại sao chuyện này cứ khiến người ta si mê như vậy? Mình và hắn chỉ giao du có hai tháng hắn đã cắm sừng mình rồi "


"Mình cũng không phải nam nhân, cậu hỏi mình" Chương Nghệ nói:"Bất quá mình đúng là gặp qua không ít nam nhân thua trên người nữ nhân không bò dậy nổi."


Lúc này Trịnh Hi Vận cảm thấy rất may mắn, cũng may Khang Minh Hồng đối với cô vẫn bảo trì tôn trọng, Trịnh Hi Vận không nguyện ý thì hắn sẽ không ép buộc Trịnh Hi Vận. Bằng không cùng dùng một người nam nhân với đứa em gái cùng cha khác mẹ, Trịnh Hi vận sẽ tự mình buồn nôn đến chết.

"Hắn để lại cái hạng mục kia ngược lại không tệ." Trịnh Hi Vận đổi đề tài, bắt đầu tính toán hiện nay Khang Minh Hồng có trong tay hạng mục, nếu đã như thế bằng mặt không bằng lòng, ra vẻ đạo mạo, cô cũng chừa cho hắn đường lui.


Chương Nghệ cười nói: "Cũng vừa lúc, cậu sang năm cũng không cần tìm những công trình khác, đem cái có sẵn làm xong vậy là đủ rồi."


Trịnh Hi Vận uống một ngụm rượu đỏ, cảm thụ được tinh khiết và mùi thơm của rượu chảy xuôi ở đầu lưỡi, tâm tình từ từ đổi mới, bắt đầu cùng Chương Nghệ nói tới đề tài khác: "Số tiền đầu tư mặt nạ dưỡng da phát triển thế nào? "


Chương Nghệ nói: " Nhãn dán quảng cáo trên web đã bắt đầu hoạt động, công ty đề nghị để cho minh tinh làm đại diện, mình đồng ý rồi. Tìm một minh tinh sáng giá đại diện hiệu quả sẽ nhanh hơn "

Đời trước hạng mục mặt nạ dưỡng da là vì một nam minh tinh đại diện mà hỏa hoạn, minh tinh này người hâm mộ rất đông độ trung thành khá cao, làm đại diện hiệu quả cực kỳ tốt, trong chốc lát đã trở thành nhân tố để các hãng mỹ phẩm bán được nhiều sản phẩm. Nếu như cô nhớ không sai, năm đó hạng mục mặt nạ dưỡng da này cũng là minh tinh kia ký kết hợp đồng một năm, đợi minh tinh kia làm sản phẩm trở nên đủ 'hot', sau khi hợp đồng kết thúc công ty đã tìm một minh tinh khác làm đại diện có danh tiếng ít hơn. Bởi vì danh tiếng của mặt nạ dưỡng da đã có, lúc này người nào đại diện ngược lại cũng không có ảnh hưởng quá lớn.


Trịnh Hi Vận suy nghĩ một chút, không có nói ý kiến, nhưng cũng muốn căn dặn bạn thân, bởi vì đời trước cũng không phải là bọn họ làm đầu tư.

Vì vậy Trịnh Hi Vận đối với Chương Nghệ nói: "Bọn họ sẽ thiết kế đề án cho cậu!? "



Chương Nghệ nói: "Đương nhiên. "


Trịnh Hi Vận nói: "Uh, mình chỉ là muốn nhắc nhở cậu đừng quá vất vả, nếu như bọn họ thiết kế đề án tạm được, vậy đừng quá hà khắc đối với bọn họ."


Chương Nghệ cười nói: "Mình biết rồi, bất quá Trịnh đại tiểu thư, cậu đã yêu cầu nhiều như vậy, cậu có phải hay không cũng nên đứng ra bàn bạc quản lý đâu? Không nên luôn ở phía sau làm bí ẩn tổng tài nha!"


Trịnh Hi Vận không có cự tuyệt, dù sao hai người đều có đầu tư, mọi thứ để Chương Nghệ phụ trách, cô quả thực có chút ngượng ngùng.


Ở một nơi khác có một vật thể đang bị té ngã lại là Mục Thanh, sau khi cô về nhà chuyện thứ nhất làm là đứng ở phòng khách trong nhà lúc ba mẹ cô đang xem ti vi nói: "Con chuẩn bị kết hôn với Trịnh Hi Vận."

Hai vị lão nhân cũng không ngạc nhiên chút nào, Mục Cận đã từng nói với bọn họ rồi.


Nhưng làm cho Mục Thanh khổ sở là, sau khi trở về Bắc Kinh cô không có cùng Trịnh Hi Vận gặp mặt nữa, làm bộ vô tình gặp được sẽ bị Trịnh Hi Vận trốn tránh bỏ lại phía sau, chính là Trịnh Hi Vận bận rộn chân không chạm đất, căn bản không có thời gian để ý tới cô.


Có trắc trở, Tìm kiếm anh trai!


Lúc Mục Cận về nhà, Mục Thanh liền quấn quít hắn muốn hắn nghĩ biện pháp. Biểu tình Mục Cận là nhìn cô một bộ quả nhiên như vậy, trong giọng nói mang theo luôn là ôn nhu nói với cô: "Cô ấy đang đầu tư sản phẩm tìm Kỳ Hạ minh tinh đại diện của Mục thị, anh nghe nói là Trịnh Hi vận sẽ đến công ty ký hợp đồng."


Hiểu em gái không ai bằng anh trai. Mục Thanh hướng Mục Cận vươn tay, tràn đầy gian trá: "Nếu anh đều tra được rồi, có phải hay không có biện pháp có thể giúp em? Đầu tiên nói trước, em sẽ không làm tài tử!"

Mục Cận nói: "Làm sao có thể để em làm tài tử?!"


Mục Thanh lần nữa cười nói: "Vậy anh có biện pháp gì tốt?"


Mục Cận nói với cô: "Không có biện pháp gì, đến lúc đó em đi cùng Trịnh Hi Vận bàn bạc hợp đồng là được. Còn như ký xong hợp đồng sau đó, phía sau sau đó, làm thế nào chính em hẳn biết à!?"


Mục Thanh ngửa đầu nói: "Đã biết!"