Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 89: “Em thật sự yêu anh ta sao?”




Sáng rực như sao trời, cánh tay cô để trên không trung vung xuống tạo thành độ cong, Âu Tử Thành không chịu buông tay, siết chặt lấy tay cô, nhưng khi nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út tất cả mọi động tác đều nơi long.

Kia là gì? Nhẫn cưới sao? Không dám tin nhìn chiếc nhẫn màu bạc đeo trên ngón tay trắng kia, anh là người đã yêu rất nhiều cô gái, làm sao không biết được giá trị của chiếc nhẫn đó?

Chiếc nhẫn carat Ireland. Biến mất trong hai ngày, cô đi Ireland sao? Ireland, khế ước trăm năm...

Trong lòng Âu Tử Thành dâng lên cảm giác khủng hoảng khó hiểu cũng vô cùng tức giận, người đàn ông kia dám mang cô tới Ireland, là muốn dùng truyền thuyết “khế ước trăm năm” trói chặt cô sao?

Thần sắc trên mặt Âu Tử Thành thay đổi liên tục, Kha Nguyệt tò mò nhìn, không dám hỏi nhiều, môi đỏ mọng bĩu một cái muốn bỏ đi.

Sau lưng cất lên giọng chất vấn của Âu Từ Thành: “Em thật sự yêu anh ta sao?”

Anh ta? Anh ta nào?

Tay trái Kha Nguyệt đứt trong túi áo khoác gió, ngón tay cái xoa nhẹ lên chiếc nhẫn cưới, cảm giác ấm áp từ từ dâng lên nơi đáy lòng lấp đầy đôi mắt vắng lạnh của cô.

Bên tai vang lên tiếng Lục Niên nói “Anh chờ em về, nhịp tim không kiềm được đập nhanh, đôi môi kéo

nhẹ không thể nhận ra, từng bước chân gấp gáp khựng lại.

Cô không quay đầu nhìn Âu Tử Phong, gió đêm thổi qua khiến vạt áo cô bay lất phất, mái tóc quăn cũng tung bay, hai mắt như hoa anh đào hơi khép lại mơ màng.

“Tôi cần gì anh ấy cũng cho, còn tôi không có gì để cho anh ấy cả, ngoại trừ chính mình”.

Đằng sau truyền đến tiếng cười khẽ, Kha Nguyệt không xoay người bác bỏ, khóe miệng kéo lên, hôn nhân giữa cô và Lục Niên về sau sẽ càng bị nhiều người chế giễu, Âu Tử Thành là người đầu tiên, cũng không phải người cuối cùng.

Nếu đã bắt đầu, cô nên tin tưởng bản thân, tin tưởng Lục Niên, đồng ý làm người đàn ông cả đời của CÔ.

Bất kể Lục Niên vì mục đích gì mà muốn lấy cô, vì danh phận vì quyền lợi, cô không cần biết biết nguyên nhân, cô sẽ tin anh tuyệt đối, một người đàn ông phong tự trác tuyệt như thế, thứ cô có anh đều có được, dù cô đề xuất kết hôn với anh, nhưng chỉ cần suy nghĩ kĩ càng đối với anh cũng không có chỗ nào được lợi.

Cưới một nữ minh tinh làm vợ đối với tiền đồ của anh trăm hại chứ không lợi, một người thông minh như Lục Niên sao lại không biết?

Mỗi bước Lục Niên tới gần, cô lại phát hiện mình không hiểu anh, Lục Niên quá thần bí tựa như một hắc động tĩnh mịch cuốn hút cô vào thám tính, cho dù lòng hiếu kì sẽ hại cô, cô vẫn nhảy vào.

Bên trong phòng, Tô Đan Đan hăng hái mang đống

đặc sản do cô mang về Ireland, bao gồm vài thứ đồ lẻ tẻ và đồ ăn vặt.

Kha Nguyệt mệt mỏi ngã vào ghế sô pha, Cởi bỏ áo khoác gió, tựa người xuống nề.

“Hai người đã đi Ireland?”

Tô Đan Đan nghiên cứu bọc cà phê trong tay, rồi hỏi Kha Nguyệt đang nhắm mắt nghỉ ngơi.



chapter content