Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Chương 56: sẽ không cự tuyệt cô!





*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Cô và Cố Minh Triệt đã đi đến mức nhìn nhau lại ghét nhau, ngay cả làm một người xa lạ cũng là một loại tra tấn?



Vì từng yêu nhau, nên không thể làm kẻ địch, hay vì tổn thương nhau nên không thể làm bạn bè, chỉ có thể trở thành hai kẻ xa lạ quen thuộc nhất.






Câu nói này, không thích hợp với cô, thậm chí khi hiện lên trong đầu nó lại là một điều châm chọc, bởi vì CỐ Minh Triệt đã từng tàn nhẫn nói, anh không yêu cô, nhiều năm trước không yêu, hiện tại cũng không!



Vì không yêu, nên không thấy cô đau, vì không yêu nên không thấy được sự cố gắng của cô, vì không yêu, anh mãi đuổi theo cầu vồng, bỏ lại đám mây nơi chân trời.



Hít thở sâu điều hòa nỗi lo trong lòng, Kha Nguyệt, chân bước nhanh đi ra ngoài. Có lẽ cô nên tìm một vị hôn phu, hoặc tìm một ai đó sẽ không cự tuyệt cô!




VietWriter.vn




Lúc này không hiểu sao Kha Nguyệt lại nhớ tới nụ cười ấm áp tao nhã của Lục Niên.



Kha Nguyệt nghĩ tới nghĩ lui, vị hôn phu phù hợp với điều kiện của cô chỉ có một người - Lục Niên.



Ngoài trừ vẻ anh tuấn, gia thế hiển hách, là thanh mai trúc mã từ nhỏ thì thứ cô quan tâm lúc này là anh có muốn cùng cùng cô kết hôn hay không



Vì như ai cũng biết, Lục Niên không vô hại như vẻ bên ngoài của anh, nhìn thì rất ôn nhu nhưng thực chất là bản tính anh rất lạnh nhạt, để bước vào trái tim anh là một chuyện rất khó khăn.



Nhưng mà, xem này trong lòng cô vẫn sợ hãi, đối với Lục Niên áy náy, cô lợi dụng anh là không tốt nhưng hai người họ chẳng qua là cùng giúp đỡ nhau a, vì cô cũng biết dì Lục ở bên Anh cũng đang muốn tìm vị hôn phu cho Lục Niên!



Đang thẫn thờ hồi tưởng thì giọng nói của Lục Niên vang lên chấm dứt mạch hồi tưởng của cô



Lục Niên cởi bỏ áo vest, khoác lên người cô, rồi dịu dàng nói :“Ngốc nghếch, ngoài biển gió lạnh lắm đừng để chút nữa về bị cảm, chú Kha sẽ trách anh mất”



“Cám ơn”. Kha Nguyệt liền cười cảm ơn với anh



Lục Niên nhíu mày:“Từ bao giờ mà đối vớ anh trở nên khách sáo như vậy?”



Mái tóc đen gợn sóng, khuôn mặt mộc mạc không hề trang điểm trong màn đêm lại càng vô hại, Lục Niên có thể nhìn thấy đôi môi đỏ, sống mũi thanh tú, chiếc cằm thon nhỏ cùng đôi mắt ướt long lanh của cô khi nhìn mình



Lúc này Kha Nguyệt không để ý lời Lục Niên nói lắm vì cô vẫn đang bận đấu tranh với chính nội tâm của mình



Lục Niên, nhân vật đầy huyền thoại của giới tài chính, tuổi trẻ tài cao, sau lưng có lại có địa vị chắc chắn của Lục gia, bên nhà ngoại có tài lực làm lá chắn, thành công của anh không phải tình cờ, dù anh không tham chính, về kinh doanh anh cũng cần có một ngọn cờ riêng, không có đối thủ.



Đã có gia thế hiển hách như thế, nhưng Lục Niên vẫn cùng giúp đỡ ba Kha trong việc quản lý công ty của gia đình cô



Một người đàn ông ưu tú, cao cao tại thượng, xa không thể chạm vào, sợ rằng trên đời này, bất cứ cô gái nào cũng không thể cứng đôi, đứng bên cạnh anh, càng SỢ nhục nhã vì anh quá nổi bật phi phàm, sạch sẽ thoát tục.