Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 236: Chủ tịch Tử sẽ không vui




Triệt, anh đừng hiểu lầm, em không phải vì tiền của anh. Chỉ là không muốn cái cô Trường tiểu thư lấy anh ra So sánh, nói thế nào, anh cũng là Thiếu Tổng của Kỳ thị, là chồng tương lai của em, sao có thể để đám nhà giàu mới nổi kia sỉ nhục chứ”.

“Không cần? Đúng vậy, anh tự cho mình kiêu ngạo, chưa bao giờ để người khác giẫm lên, làm sao cần một người con gái đi lấy lại tự tôn cho anh” .

“Kha tiểu thư một năm trước có cùng tôi kí hợp đồng, chỉ cần tôi đồng ý cho Kỷ Thị một quầy kinh doanh trong Bá Tước ở khu thị trường nội địa thì cô ấy sẽ cạm nguyện trở thành người phát ngôn của Bá Tước tại thị trường Trung Quốc, cô ấy không nói cho Kỷ Thiếu có lẽ vì sợ Kỳ Thiếu bận tâm, lo sợ mất mặt mũi?”

Tử Nhiễm nói gì anh cũng không nghe, trong đầu, chỉ có lời của Kỷ Nguyệt Hân và Ông Ken, niềm tin vững chắc nay lại lung lay. Cô gái đó còn làm bao nhiêu chuyện mà anh không biết nữa?

Bàn tay trắng đặt lên gương mặt tuấn tú, đôi môi mỏng ấm áp mềm mại, cô rất quen với những kiểu mơn trớn dụ hoặc thế này, cùng anh chơi đùa.

Đôi mắt đen sâu thẳm cụp xuống, nhìn gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn kia, anh lại không vì sự nhiệt tình của

Tử Nhiễm mà nổi lên chút xúc động, chỉ ngồi trên ghế mặc cô biến đổi cách hôn anh.

Anh có từng hôn cô gái đó không?

Suy nghĩ dời xuống nơi sâu thẳm trong kí ức, anh không nhớ nơi nào. Chỉ biết lúc đó anh không tỉnh táo, anh hôn cô khiến cô kinh ngạc run rẩy, cô cũng không đáp trả, động tác cứng nhắc buộc anh phải từng bước từng bước dạy cô.

Đó là lần đầu tiên cũng là duy nhất. Sau đó cô bước vào giới giải trí, anh không chạm vào cô, thậm chí ngay cả liếc nhìn cô cũng không, nhưng không dứt khoát đuổi cô tránh xa khỏi anh.

Anh không yêu cô, ngay từ khi bắt đầu anh đã nhìn thấy rõ sự thật này, bởi vì trong lòng anh đã bị người con gái trước mặt lấp đầy, không thể chứa bất cứ ai.

Khi ấy anh hai mươi tuổi, người con gái trước mắt đã dâng cho anh lần đầu tiên, cô bật khóc đến đỏ cả mũi.Anh ôm chặt lấy cô, hứa hẹn:“Tiệp, cả đời này anh sẽ chăm sóc em.”

Sau đó cô ra đi. Khi xí nghiệp của anh gặp phải khó khăn, cô không nói tiếng nào bỏ đi, ngày sau đó, cô gái kia bước vào thế giới của anh, nhưng không cách nào phá vỡ lấy bằng nơi trái tim anh, chỉ vì trừ người con gái trước mắt anh đã không còn nhìn thấy ai.

Khi ngón tay nhỏ nhắn chạm đến hàng nút áo sơ mi thì anh chợt ngăn Tử Nhiễm lại, đẩy cô ta lui ra, đứng dậy khỏi ghế salon tựa như đang trốn tránh thứ gì đó. Anh đi tới trước bàn ăn, cầm lấy ly nước lạnh hôm qua ngửa đầu uống cạn, dùng nó để xua đi mọi phiền não.

Triệt, anh làm sao vậy?”

Cơ thể mềm mại từ phía sau áp chặt vào lưng anh, thân mật lại ủy khuất hỏi thăm khiến anh thâm mệt mỏi, đặt cốc nước để lại trên bàn, đẩy cánh tay nhỏ bé đang vòng lấy thắt lưng, xoay người, gương mặt đạm mạc mang theo vẻ nhu hòa:

“Chủ Tịch Kha không cho phép em ra đêm bên ngoài, em nên về nhà sớm đi”

Tử Nhiễm như bị tạt một gáo nước lạnh vào đầu, vẻ dịu dàng biến mất, ánh mắt hoài nghi lướt nhìn gương mặt lạnh lùng kiêu ngạo của Cố Minh Triệt, mày nhíu lại, nhưng không thể phát hiện vẻ hờ hững mà anh đang che giấu, vẻ mặt thả lỏng, mỉm cười ôm lấy tay anh, dịu dàng nói:

Triệt, anh chỉ cần nói ba em cho chúng ta kết hôn Sớm một chút, như vậy chúng ta lại có thể ở bên nhau”

Kết hôn, cùng Tử Nhiễm kết hôn. Đây là...

Đây là hạnh phúc mà anh khao khát nhất, nhưng bây giờ khi cô chủ động nhắc, trong tâm anh lại dậy sóng, bình tĩnh nói.

“Chuyện kết hôn phải hỏi qua cha mẹ anh, chúng ta còn trẻ như vậy, không cần phải vội”.

Thấy vẻ mặt Tử Nhiễm biến sắc nhưng không phản bác lại, anh lại có một loại khoái cảm khi trả thù được. Những lời này là Nhiều năm trước đây, cô cự tuyệt lời cầu hôn nói ra. Lúc này, anh lặp lại nguyên câu, nét mặt của cô So với anh không hề kém.

“Sắp mười giờ rồi, không về, Chủ tịch Tử sẽ không vui"

Anh thiện ý nhắc cô, sắc mặt Tử Nhiễm cứng đờ, oán giận trừng mắt nhìn anh một cái, chân mang giày cao gót đi về phía phòng khách, tiếng giày cao gót chói tai chạm vào sản khiến anh không vui nhíu mày lại.



Trong nhà, anh thích mang dép nhưng Tử Nhiễm lại thích mang giày cao gót. Cô nói, mang nó mới sang trọng, cô cũng không hỏi anh có thích hay không làm trái lại với thói quen cuộc sống của anh.

“Vậy em đi trước, ngày mai em tới công ty tìm anh”

Cô có chút không vui, từ cách đóng cửa là có thể thấy được.Anh chỉ nhíu mày, ánh mắt đảo qua căn phòng rộng rãi, đi về phía phòng khách ngồi trên ghế, mở tivi.

Kênh giải trí vẫn còn đang nói về tin tức của Kha Nguyệt. Trên màn hình, là hình ảnh cô đang được nhân viên bảo vệ đi về phía lối đi, dưới màn hình còn có tựa đề lớn:“Diễn Viên điện ảnh nổi tiếng vì yêu mà tạm biệt điện ảnh, cam chịu làm hiền thê giúp chồng dạy con”.