Đấu Thần

Chương 1002




- Ngươi vẫn một mực giấu diếm thực lực của mình?

- Ngươi sai rồi, Tu La Môn chủ, trên thực tế, ta vừa mới tấn chức phong hào Đấu Thần.

- Không có khả năng, không có khả năng, chỉ ngắn ngủn ba ngày, ngươi liền từ Đấu Thần tấn thăng đến phong hào Đấu Thần, đúng là không có đạo lý.

- Xác thực là không có đạo lý, nhưng đây là sự thật.

Lý Dật trong giọng nói bao hàm trêu tức:

- Tu La Môn chủ, hiện tại, ngươi còn cho rằng trong vòng ba chiêu có thể đả bại ta sao?

Đúng là không có khả năng, cùng là phong hào Đấu Thần, không có khả năng trong vòng ba chiêu đánh bại. Tu La Môn chủ trên mặt xấu hổ, khí tức quanh thân hắn băng cứng lúc này sôi trào sát ý.

- Cho dù ngươi là phong hào Đấu Thần, hôm nay cũng phải chết mà thôi.

Nhiều sát ý như vậy về phía chính mình, Lý Dật hàm dưỡng dù cho rất cao, lúc này cũng bắt đầu động sát cơ. Huống chi Lý Dật cũng không phải là người có hàm dưỡng thật tốt, đối với địch nhân, hắn có thể so với địch nhân càng ác độc hơn.

- Lời của ngươi, đồng dạng cũng là lời ta muốn nói.

Cổ tay một hồi ba động, Phá Thiên kiếm đã ở trong tay.

Có trong tay siêu phẩm thần binh Tiên Thiên kiếm khí, Lý Dật khí thế lập tức biến đổi, đấu khí vô hình rót vào, Phá Thiên kiếm vù vù không ngừng, kiếm phong mở ra một đạo hình quạt, bao phủ quanh thân Lý Dật.

Truyền thuyết thượng cổ, Đấu Thần cường giả bằng vào Phá Thiên kiếm, một kiếm chém Phá trời, Lý Dật thân là phong hào Đấu Thần, một kiếm này oai lực lúc này là như thế nào?

Lý Dật rót đấu khí cực hạn vào Phá Thiên kiếm, kiếm thể điên cuồng tăng vọt, bắn ra hơn mười mét.

Oanh.

Một kiếm chém thiên bổ, làm nổ nát không gian Đấu Thần lĩnh vực, thiên địa đột nhiên chấn động, năng lượng mất đi khống chế mang tất cả lực lượng tỏa ra, cả không gian tối sầm lại.

Năng lương khủng bố đánh sâu vào, Tu La Môn chủ thân thể bị bắn lên, như diều đứt dây bắn thẳng lênn trời, biến thành một điểm đen.

- Hảo kiếm, nhưng ngươi cũng không cần đắc ý quá sớm, siêu phẩm thần binh, ta cũng có vậy.

Trên không trung truyền đến thanh âm Tu La Môn chủ mơ hồ, sau đó một đạo lam sắc chói lọi hiện lên bầu trời. Bên trong lam sắc quang huy, một cái chấm đen nhanh chóng phóng đại, dùng thế bôn lôi đánh xuống dưới.

- Tu La Kiếm, một kiếm diệt thiên địa.

Cảm thụ được không trung có lực lượng hủy diệt hết thảy, Lý Dật cắn răng một cái, trong đôi mắt hiện lên một tia kiên định, hắn cũng không lùi không tránh. Mà lúc này hắn cũng không cách nào tránh lui.

Oanh.

Lam sắc quang huy chém xuống, chỗ trung tâm, Tu La Kiếm cùng Phá Thiên kiếm tương phong, năng lượng thô bạo hình thành làn sóng xung kích. Tại làn sóng xung kích, chúng cường giả vây xem không thể không hợp kỹ bố kết phòng ngự, để phòng ngừa loại năng lượng này thương tổn.

Tu La Môn chủ vô cùng nhanh chóng hạ xuống, lực áp Lý Dật, một mực vọt tới mặt đất, dư thế vẫn không giảm, mặt đất bị đánh ra, một cái hố sâu rất lớn hiện ra, cái hố này sâu hơn trăm thước, hoàn toàn nuốt sống thân hình Lý Dật cùng Tu La Môn.

Duy trì thanh âm liên tục nổ vang từ trong hố sâu truyền ra, sau đó phóng lên trời là một mảnh đất đá bụi bậm xen lẫn không gian vặn vẹo chi lực khủng bố bay lên, che đậy cả bầu trời.

Tuy chỉ có hai cường giả đối chiến, nhưng tràng diện, dùng thiên quân vạn mã để hình dung, cuộc chiến của hai đại phong hào Đấu Thần, làm tất cả cường giả ở đây đều nín hơi ngưng khí, đứng nhìn xem.

Bỗng nhiên mặt đất nứt ra, dọc theo hố sâu rạn nứt, đón lấy một tiếng nổ vang mãnh liệt, phương viên ngàn mét đất đá hóa thành mảnh nhỏ, lan tràn phóng tới không trung.

Lúc này, Lý Dật cùng Tu La Môn chủ, hai đại phong hào Đấu Thần cùng hai thanh siêu phẩm thần binh, đánh ra năng lượng kinh hãi bực nào.

Tu La Môn chủ nói là trong ba chiêu giải quyết đúng là chê cười, nhưng bây giờ hắn tựa hồ cũng đã quên lới nói ngông cuồng của mình, yên lặng nhìn Lý Dật, trên mặt biểu lộ bất định. Thực lực của thiếu niên này, thật sự không kém chính mình, hắn mới bao nhiêu tuổi, ngay cả số lẻ, số lẻ của mình cũng không bằng.

- Phong hào Đấu Thần giết được sao? Hoặc chúng ta quyết đấu căn bản không có ý nghĩa.

Trải qua một phen giao thủ, Lý Dật cũng không cho là mình tất thắng, cái nghi vấn này một lần nữa hiển hiện tại trong đầu của hắn.

- Đã là tánh mạng đều sẽ chết, chỉ cần xuất hiện một người ngã xuống. Mà ta nhất định làm cho ngươi chết đi.

Tu La Môn chủ lời nói lạnh như băng, sát ý cũng không có nửa phần nhạt đi.

Nhưng đối với lời Tu La Môn chủ nói, Lý Dật có chút hoài nghi. Phong hào Đấu Thần cường giả có thể mượn thiên địa lực lượng, đấu khí không suy, mà đối với đấu khí cường giả mà nói, chỉ cần có đủ đấu khí, hoàn toàn có thể duy trì c chiến đấuliên tụ. Trừ phi, có một loại lực lượng siêu việt thiên địa, đánh vỡ sự cân bằng này.

Tại trước mặt phong hào Đấu Thần cường giả, hết thảy kỹ xảo đều không tính, tựa như một con kiến vô luận biết sử dụng chiêu thức tinh diệu như thế nào, đều không có khả năng đả bại một đầu voi.

Lý Dật trong óc suy tính thủ đoạn, nhưng mỗi một lần đều bị hắn chối bỏ, Thanh Long đấu kỹ tuy thực lực mạnh, nhưng Lý Dật rõ ràng không mạnh hơn lực lượng thiên địa.

Chẳng lẽ cũng chỉ có thể liều mạng, cho đến khi song phương tâm thần đều hao hết?

Tu La Môn chủ tựa hồ cũng nhận đra điều như vậy, hắn cũng không có quá nhiều thủ đoạn đối phó với Lý Dật.

Hai người nhìn nhau, trong thiên địa là một mảnh lặng im, hai đại phong hào Đấu Thần không tiếng động bỗng xoáy lên khí tức tràn ngập mỗi ngõ ngách không gian.

- Đánh mau, nhìn hai người cùng chết.

Buồn bực Tiểu Thiên nhịn không được, lớn tiếng nói về phía Lý Dật cùng Tu La Môn chủ.

- Câm miệng.

Tại phía sau hắn long sủng Tạp Tạp ồm ồm quát to một tiếng.

- Không cần phải lãng phí thời gian, Lý Dật, chúng ta đều lộ ra lá bài tẩy của mình.

Tu La Môn chủ chậm rãi giơ Tu La Kiếm lên, sau đó nắm trong tay, toàn thân Tu La Kiếm ngăm đen đã nhuộm màu máu, trên kiếm là một mảnh xích hồng hỏa diễm, chiếu rọi cả bầu trời.

Đây là cái gì?

- Tu La Kiếm linh, hiện thân.

Theo lời Tu La Môn chủ triệu hoán, kiếm khí hỏa diễm hóa thành hình rồng, tại trên Tu La Kiếm, chính là Tu La Kiếm linh.

- Kiếm Linh thật cường đại.

Một thanh âm tại trong thế giới linh hồn Lý Dật, đó là Phá Thiên Kiếm

Linh, cảm nhận được khí tức đồng loại, tựa hồ hắn cũng có chút rục rịch.

- Có gì đặc biệt hơn người, chúng ta liên thủ, nhất định có thể đả bại hắn.

Lúc này cung linh phách tuyệt Trấn Thiên Cung, thanh âm có chút lười biếng, cùng không cho là đúng.

- Vấn đề là hai gia hỏa gần đây thủy hỏa bất dung.

Lý Dật không khỏi đáp lại nói:

- Ta lại hy vọng các ngươi liên thủ.

- Lần này cần phải liên thủ, chủ nhân, ngươi đã có thể nguy hiểm, người kia đã tế ra Kiếm Linh chi lực.

Lý Dật hỏi:

- Tế ra Kiếm Linh là như thế nào?

Phá Thiên Kiếm Linh nói:

- Chúng ta là siêu phẩm thần binh, linh lực cùng thiên địa pháp tắc chi lực liên thông, cho nên mới phải đạt được Tiên Thiên chi lực. Hắn dùng huyết hiến tế, đây là muốn hủy binh khí của mình để đạt được thiên địa lực lượng siêu việt, chủ nhân, ngươi thật sự gặp phải nguy hiểm.

- Cho nên, chúng ta liên thủ.

Cung linh cũng lười biếng nói.

- Vấn đề là ta cũng không muốn hủy các ngươi.

- Ngươi không nghĩ hủy chúng ta, ba chúng ta cũng xong đời.

- Kỳ thật.

Cung linh cắt đứt Phá Thiên kiếm, nói: