Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 746: Cậu ấy là ân nhân cứu mạng của chúng ta: Diệp Thu và Yến Thanh Phong (Hạ)




Alantis là một trong những người quyết định tam đại thiên giới, tất nhiên hiểu biết rất rõ về người dị năng, thậm chí có thể hệ thống thành giáo trình.

Khi còn nhỏ, Diệp Thu đã có chiếc nhẫn phệ hồn, theo lý mà nói thời gian tiếp xúc với dị năng cũng rất sớm. Nhưng lúc trước không dùng tới, chỉ có thể dựa vào suy nghĩ của mình từ từ hiểu rõ.

Hai người so sánh, Diệp Thu tất nhiên đứng ở thế yếu.

Nghe thấy đối phương nói muốn so đấu dị năng với mình, Diệp Thu còn có ý muốn chết.

Diệp Thu cuốn khăn tay dính đầy máu trong lòng bàn tay dùng sức xoa nắn, môi nhúc nhích nhanh nhưng không nghe được âm thanh gì.

Đột nhiên Á Tư chuyển động rồi.

Vứt khăn tay có vết máu trong lòng bàn tay hắn đi, khăn tay vừa nãy còn cuốn thành vòng, nhưng trong nháy mắt nó lại phồng lớn gấp vô số lần, giống như chăn bông lớn hình vuông phủ về phía Diệp Thu.

Mà vết máu trong khăn tay đó cũng giống như có thể lưu động được không ngừng xoay tròn. Mắt người không khỏi bị thu hút bởi vòng xoáy đó, phút chốc lạc mất tinh thần.

Đây là dị năng vô cùng cao cấp hơn nữa người thi pháp có thể tùy ý mượn vật thể đạt được mục đích của mình.

Khó trách Á Tư sau khi bị dị năng sát thương không hề kinh sợ ngược lại chiến ý càng thêm ngang nhiên.

Dị năng của hắn càng thêm mãnh liệt, phưong diện này vẫn giữ độ vô cùng tự phụ.

Tầm mắt Diệp Thu bỗng chốc bị vòng xoáy màu máu đó thu lấy. Mặc dù biết rất nguy hiểm, nhưng cho dù hắn cố gắng thế nào cũng không thể rút người ra khỏi vòng xoáy đó, càng kinh khủng hơn là hắn còn có lỗi giác rất nguy hiểm. Hắn cảm thấy mình đang dần bị vòng xoáy đó nuốt chửng, giống như nửa cơ thể đã vào trong động tối.

Dị năng thật khủng khiếp.

Ảo giác lực tinh thần thật cao siêu.

Trong lòng Diệp Thu than một tiếng, xem ra mình sắp thất bại rồi.

Đây chính là chênh lệch giữa mình và Á Tư? Cách quá xa rồi?

"Diệp Thu" Long Nữ la lớn "Dùng lực tinh thần tấn công".

Nghe thấy âm thanh trong trẻo đó giống như nắm được cọng rơm cứu mạng. Lúc này vốn dĩ có thể dùng lực tinh thần tấn công?

Nghĩ là làm, tay phải Diệp Thu nhanh chóng xoa nhẫn phệ hồn trên ngón tay, sau đó nhanh chóng tấn công não vực của Á Tư.

Á Tư tất nhiên không muốn thấy hậu viện của mình bị cháy, lập tức tổ chức phòng ngự kiên cố.

Hai người chiến đấu lấy não vực của Á Tư làm chiến trường không thể tách rời.

Tuy chỉ là chuyện xảy ra chớp nhoáng nhưng sự hung hiểm khiến người ta vạn phần hoảng sợ.

Hoàn toàn kích thích hơn cả đấu súng đao thật.

Cũng chính trong cái chớp mắt này khăn tay Á Tư thao túng rơi xuống mặt đất, mất đi sức ảnh hưởng tới Diệp Thu.

Phốc!

Dị năng thất bại, phệ chủ Á Tư lùi sau một bước, miệng phun máu tươi, vì trong tình thế cấp bách, Long Nữ lên tiếng cảnh báo hơn nữa môn thanh tĩnh âm của Phật môn đã quấy nhiễu lực tinh thần của Á Tư vào thời khắc cuối cùng đã bị Diệp Thu chạy thoát, mà lực tinh thần cắn trả lại khiên hắn bị trọng thương. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Cho nên lần này Á Tư chính thức nổi giận.

"Cô, lẽ nào đã quên lời ta nói sao?" Khuôn mặt anh tuấn của Á Tư có chút tái nhợt chỉ Long Nữ nói.

Với tình hình bất thường bên này, đám người chấp pháp Alantis vừa nãy bị Á Tư đuổi đi lại xuất hiện thần bí trước mặt Á Tư.

Bọn họ vây Long Nữ lại thành một vòng, lúc nào cũng chuẩn bị hợp nhau tấn công.

Sắc mặt Long Nữ ngưng trọng, hai tay bắt đầu vẽ ấn quyết, hai tay Tiểu Bạch cầm xoa cố gắng muốn chặn trước mặt Long Nữ, nhưng khí thế và sát khí trên đám người kia hòa tan không ít, có cảm giác chân tay luống cuống.

"Á Tư, đây là trận đấu giữa chúng ta." Diệp Thu lên tiếng ngăn cản.

Hắn nhìn ra được Long Nữ cộng thêm Tiêu Bạch cũng không thể là đối thủ của đám người này. Thực lực của họ vốn đã vô cùng lớn mạnh, hơn nữa bất giác đã hình thành một trận hình tấn công.

Một khi khởi động, vô cùng uy lực.

Có thể trở thành nhân viên chấp pháp của gia tộc Alantis chống đỡ kẻ thù bên ngoài, đuổi bắt phản đồ tất nhiên có chỗ hơn người.

"Đúng vậy, nhưng lúc trước ta đã nói rõ, bất cứ người nào cũng không được phép tham dự vào trận chiến giữa chúng ta, họ phải chịu trừng phạt xứng đáng." Á Tư cố chấp nói. Hắn vì giọng nói của Long Nữ mới bị quấy nhiễu nên rất hận cô.

Với hắn, bị thương là một chuyện vô cùng sỉ nhục tới tự tôn.

"Là chuyện thường tình thôi, lúc đó tôi gặp phải nguy hiểm, là bạn tôi, một tiếng quan tâm cũng là điều nên mà, hơn nữa anh nói bất cứ người nào cũng không được phép nhúng tay vào, chỉ là nói một câu mà thôi, ngay cả việc này cũng không được sao?" Diệp Thu nói xạo.

"Ngươi..."Á Tư nổi giận rồi, chỉ Diệp Thu nói: "Ta kính trọng ngươi là một cao thủ mới muốn cho người cơ hội cạnh tranh công bằng, nhưng ngươi khiến ta rất thất vọng".

"Khiến ngươi thất vọng không quan trọng." Diệp Thu cười nhìn Long Nữ nói: "Nhưng không thể khiến cô gái của ta thất vọng, cô ấy vì ta mới xúc phạm con rắn này, nếu ngươi muốn sát thương họ, ta cũng chỉ có thể liều mạng, cá chết lưới rách thôi".

"Cá chết lưới rách? Ngươi thấy ngươi vẫn có cơ hội này sao?" Á Tư vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo nói.

"Cho dù thế nào cũng phải thử xem sao." Diệp Thu cười nói sau đó đi tới chỗ Long Nữ và Tiểu Bạch.

"Giết bọn họ đi!" Á Tư trầm giọng quát, đám người áo đen nhận lệnh lập tức ra tay.

Tĩnh như xử nữ, động như thoát miễn.

Trên thế giới này không có con thỏ nào nhanh hơn họ. Bọn họ theo vòng tròn đó bắt đầu xoay tròn giống như trận gió lớn xoay vòng, sóng lớn hơn trước, còn có thể nhìn thấy hình lồi mơ hồ, cuối cùng hoàn toàn không tìm được chút dấu vết.

Mà lúc này họ cũng tấn công tay chân hoặc vẫn có vũ khí khác đều…giơ về phía Long Nữ và Tiểu Bạch, thân thể thi triển âm thanh sét đánh oanh oanh không dứt bên tai, còn có tiếng kim thiết va chạm nhau. Long Nữ và Tiểu Bạch hoàn toàn bị họ vây hãm, cho dù với nhãn lực của Diệp Thu cũng không thể nhìn thấy hai cô có chiếm ưu thế hay không?

Diệp Thu đau lòng tới nhỏ máu.

Diệp Thu hoàn toàn bị chọc giận, hai tay hắn nắm chặt, bắt đầu tập trung sức mạnh trong cơ thể. Thấy động tác của Diệp Thu, thanh kiếm dài của Á Tư nhô lên cao một lần nữa đánh về phía hắn.

Hắn muôn ngăn cản cứu viện của Diệp Thu.

"Ám lực thứ tư."

Diệp Thu nén giận ra tay, một đòn này điều động toàn bộ thể lực hắn có trong nháy mắt tụ thành sức mạnh "Rồng ngâm".

Á Tư vô cùng tự phụ, lúc này lại không dùng kiếm, cũng chọn cách đấu nắm đấm với Diệp Thu.

Tiếng vang kinh thiên động địa, nắm tay hai người tiếp xúc nhau giống như bùng nổ, cơ thể hai người cùng bay sang bên cạnh.

Rầm!

Vì vấn đề góc độ, vị trí họ đứng lần lượt là các góc bãi cát Bạch Thủy, nên cơ thể hai người họ đều rơi xuống nước biển.

Cơ thể lạnh lẽo nháy mắt nhấn chìm khiến lục phủ ngũ tạng Diệp Thu vẫn có thể giữ được tỉnh táo, khí lực toàn thân giống như bị tháo cạn, mắt mơ màng buồn ngủ.

Nhưng hắn biết hắn không thể nằm xuống, hắn không thể ngủ. Long Nữ và Tiểu Bạch vẫn đang liều mạng với người ta, hắn phải tới giúp.

Diệp Thu chui ra khỏi nước biển, sau đó hít từng hơi không khí trong lành. Hai tay chống trên bãi cát, nhảy một cái liền ra khỏi nước biển. Nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến hắn vô cùng kinh ngạc.

Lúc hắn dồn sức đánh mãnh liệt như sông lớn Trường Giang rơi xuống biển, chính là lúc Long Nữ và Tiểu Bạch bị đám người áo đen vây đánh kịch liệt nhất.

Mà bấy giờ sau khi hắn đi ra, Long Nữ và Tiểu Bạch đã thoát khỏi vòng vây, bây giờ bị vây ở giữa chính là đám người đồ đen kia. Không biết từ lúc nào bên Diệp Thu có thêm một đoàn người giúp đỡ thực lực lớn mạnh tới Hồng Đăng, Độc Nhãn, Long Thụy, mười lão binh, Hồng Đào....

Những người này đều là người dị năng tham gia đại hội Thiên Giới, vì bị Thiên Diệp Huân bán đứng nên bọn họ đều rơi xuống biển lớn vô bờ, là Diệp Thu đã cứu họ.

Bây giờ sao họ lại xuất hiện ở đây?

"Diệp Thu... cậu không sao chứ?"

"Giết chết tên này thôi".

"Thật đáng chết, lại dám đạp mông ta".

Thực lực lớn mạnh của Long Nữ đã đạt tới vương cấp, đám người áo đen này vốn không phải đối thủ của cô, cho dù có trận thế phụ giúp cũng không thắng cô được.

Cũng có thể tìm cơ hội chạy thoát.

Nhưng cô không thể đi, nếu cô đi, Tiểu Bạch chính là mục tiêu, cô không thể không bám trụ được.

Bây giờ có được quân đầy đủ sức lực này hỗ trợ, Long Nữ cuối cùng có thể đại khai sát giới rồi.

Từng ấn quyết uy lực lớn mạnh thi triển trong tay cô khiến đám người áo đen kia ai nấy chật vật trốn tránh.

Á Tư từ trong nước biển đứng đậy, thấy tình hình hiện giờ cũng vẻ mặt mờ mịt.

Quay mặt lại vô cùng phẫn nộ.

Người lại mai phục nhiều cao thủ xung quanh như vậy, nhưng nhìn mấy cái Á Tư mới phát hiện ra tình hình.

Những người mới tới này đều là người dị năng hơn nữa có những người hắn từng gặp, thậm chí có thể gọi ra tên tuổi.

Ví dụ như lão binh Thụy Sĩ kia lần trước ở đại hội Thiên Giới do Alantis chủ trò, bọn họ còn từng giao lưu với nhau, sao bây giờ bọn họ lại chạy tới giúp Diệp Thu chứ?

"Dừng lại, dừng hết cả lại!" Á Tư quát lớn, vận dụng bí pháp long ngữ có sức mạnh đâm thủng linh hồn của Alantis.

Hắn lớn tiếng hô gào nên mọi người đều dừng chiến đấu, đám người áo đen tựa lưng vào nhau tập trung một phía. Long Nữ và Tiểu Bạch cùng đám người dị năng thiên giới tới trợ giúp đều đứng bên cạnh.

Á Tư đi tới nhìn lướt đám người dị năng thiên giới, lúc tới một người đàn ông râu dài nói "Lão binh Thụy Sĩ, ông biết ông đang đấu với ai không?"

"Không biết, nhưng ta biết ta đang chiến đấu vì ai". Lão binh Thụy Sĩ nghiêm mặt nói.

"Ta là Á Tư của Alantis." Á Tư không thể không nhẫn nại giải thích thân phận của mình. Alantis là một trong những gia tộc quyết định Thiên giới, sau khi báo thân phận chắc bọn họ không dám tham dự vào chuyện này.

"Nhưng cậu ấy là ân nhấn cứu mạng của chúng tôi." Lão binh Thụy Sĩ chỉ Diệp Thu nói.