7 Ngày Ân Ái

Chương 10: Thỏa hiệp




Buổi chiều trời đổ mưa, Úc Noãn Tâm đi vào phòng làm việc của đoàn làm phim.

"Đạo diễn."

"Noãn Tâm, đến đây, nhanh, ngồi bên này!"

Sau khi thấy Úc Noãn Tâm đi vào, đạo diễn của "Thâm cung kế" hai mắt sáng rỡ. Hôm nay nàng mặc váy trắng thuần khiết, mái tóc dài chỉ đơn giản để rối tự nhiên, tăng lên bội lần vẻ đẹp mê người.

Úc Noãn Tâm hạ mắt, ngồi xuống, "Đạo diễn, vì tôi mà đoàn làm phim bị tổn thất. Tôi thực sự rất xin lỗi."

"Noãn Tâm à…"

Đạo diễn ngắt lời nàng, chủ động ngồi xuống bên cạnh nói. "Em cũng biết tình hình rất nghiêm trọng, nhà đầu tư vẫn bảo cần thay người, anh thấy hợp đồng này không có khả năng tiếp tục…"

Nói đến đây, hắn cố ý dừng lại nhìn phản ứng của nàng.

"Đạo diễn, ông hẳn rất rõ là chuyện không liên quan tới tôi, tất cả mọi tin đồn đều do một tay Cổ tiên sinh dựng nên." Trên mặt Úc Noãn Tâm lộ ra vẻ lo lắng.

"Anh biết, đương nhiên là anh hiểu rõ."

Đạo diễn nói xong, một tay tự nhiên chủ động kéo bàn tay nhỏ bé của nàng qua, một bàn tay khác vô cùng thân thiết ôm lấy eo nàng, thân thể tựa sát vào nàng…

"Noãn Tâm em là người thế nào, làm sao anh lại không rõ. Thế nhưng em phải biết, người em đắc tội là Cổ tiên sinh. Trong giới đầu tư, ông ra cũng là nhân vật tai to mặt lớn, ngay cả nhà đầu tư phim của chúng ta cũng phải nể mặt Cổ tiên sinh một chút."

Úc Noãn Tâm không khó cảm giác được tay của đạo diễn đang chậm rãi di chuyển, nàng vội đứng dậy. "Đạo diễn, sở dĩ hôm nay tôi nhận lời tới nơi này, chỉ là muốn nghe một chút ý kiến của ông. Nếu như thực sự cần thay người, xin ông hạ thủ lưu tình, tiền hủy hợp đồng tôi sẽ trả từ từ."

Đạo diễn nghe xong liền cười đắm đuối, tiến tới gần nàng nói: "Noãn Tâm, thực ra sự tình muốn giải quyết thì rất đơn giản, em cũng không cần trả tiền bồi thường, mà còn có thể tiếp tục quay một bộ phim khác."

"Đạo diễn ông…" Úc Noãn Tâm thấy vẻ mặt của ông ta, trong lòng cũng hiểu rõ bảy tám phần, tim không ngừng thóp lại.

"Em thông minh như thế, không thể không hiểu chứ?"



Đạo diễn cười cười, đem nàng ôm vào trong lòng, mùi thơm ngát trên người nàng làm ông ta khó có thể tự kiềm chế được. "Nếu như anh dự đoán không sai thì hiện giờ bộ phim này là cách duy nhất có thể giải cứu được tình trạng của em, chỉ cần em chịu theo anh cả đêm, ngày mai anh sẽ nói chuyện nói chuyện với nhà đầu tư. Yên tâm, lời nói của anh rất có trọng lượng."

Úc Noãn Tâm nhíu chặt lông mày, cùng với bàn tay tuần tiễu của đạo diễn trên người mình, hai tay nàng vô thức nhanh chóng nắm chặt lại, sau một khắc, nàng liền đẩy đạo diễn ra một cái…

"Đạo diễn, điều kiện này… tôi không thể đáp ứng ông được …" Hai hàm răng nàng run lập cập nói.

"Úc Noãn Tâm, cô đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!"

Đạo diễn thấy nàng nhất mực chống lại, diện mạo đáng ghê tởm của ông ta cũng bại lộ ra. "Cô chớ quên tình cảnh hiện tại của mình. Cổ tiên sinh đang đưa cô ra khởi tố. Nếu cô không thể nhận đóng bộ phim này mà nói, chỉ là tiền vi phạm hợp đồng sẽ là hơn năm nghìn vạn. Hiện giờ đã có một đường có thể đi, ta hảo tâm muốn giúp cô một tay, cô còn không cảm kích?"

Úc Noãn Tâm cắn môi, không nói gì, hơi thở bỗng trở nên khó khăn trong chốc lát.

"Noãn Tâm à…"

Đạo diễn thấy nàng không nói gì, cho rằng còn có thể xoay chuyển, tiến đến ôm chầm lấy thân thể của nàng một lần nữa, bàn tay tham lam chiếm lấy trên da thịt như trẻ con của nàng. "Em cũng không phải ngày đầu tiên gia nhập làng giải trí, không nên thanh cao quá mức, như vậy chỉ biết hại chính em mà thôi. Thế nào? Con người của anh luôn không thích ép buộc người khác, chỉ cần em gật đầu, ngoan ngoãn theo anh một đêm, anh bảo đảm không những em được tiếp tục diễn, mà hơn nữa thù lao so với ban đầu lại tăng lên gấp đôi!"

Ông ta đã sớm muốn nếm thử hương vị của mỹ nhân mê người này. Ông ta đã quen với việc những nữ nghệ sĩ khác năn nỉ nịnh nọt mình.

Úc Noãn Tâm cảm thấy buồn nôn, hình như là sau khi đấu tranh rất lâu, một lòng nhất quyết né tránh bàn tay thô lỗ, lạnh lùng nói:

"Năm nghìn vạn tiền vi phạm hợp đồng tôi sẽ trả, điều kiện của ông tôi sẽ không đáp ứng!"

Đạo diễn sửng sốt, trong nháy mắt sắc mặt trở nên thật khó coi.

"Úc Noãn Tâm, cô xem mình là cái gì hả? Năm nghìn vạn tiền vi phạm hợp đồng cô nói trả liền trả luôn? Được, ta cho cô thời gian hai ngày, hai ngày sau nếu như cô không đem năm nghìn vạn tiền vi phạm hợp đồng đặt lên bàn làm việc của ta, đến lúc đó đừng trách ta không khách khí!"

"Được, tôi đáp ứng ông!"

Tuy rằng Úc Noãn Tâm trước sau như một đều dịu dàng như nước, nhưng lúc trở nên quật cường cũng là mấy trâu đều kéo không lại. Nói xong câu đó nàng cũng không quay đầu lại, mở rộng cửa đi ra ngoài.


Đạo diễn nhìn bóng lưng xinh đẹp của nàng, nuốt nuốt nước miếng, cười nhạt một tiếng. "Ta xem cô thanh cao tới khi nào, sớm muộn gì có một ngày cô sẽ phải nằm ở dưới thân ta!"

————————

Úc Noãn Tâm hối hận. lúc mưa lớn táp vào trên mặt mình, nàng bắt đầu hối hận.

Sự hối hận của nàng không phải vì không đáp ứng yêu cầu của đạo diễn, mà là kỳ hạn bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.

Trong thời gian hai ngày mang đến năm nghìn vạn, việc này đối với nàng mà nói, quả thực là chuyện không có khả năng làm được.

Vài năm nay tuy là diễn viên, nhưng tiền kiếm được nàng dùng mua phòng ở, còn lại không nhiều lắm. Năm nghìn vạn, cho dù bán phòng ở cũng không đủ bồi thưởng lỗ thủng này.

Hơn nữa bên kia Cổ tiên sinh lại hăm dọa, ngày mai sẽ báo cảnh sát điều tra, đây đối với nàng mà nói, lại càng họa vô đơn chí.

Làm sao bây giờ?

Nàng không ngờ tới dốc sức làm việc ba năm trong làng điện ảnh, cuối cùng lại là kết quả thảm hại như vậy.

Muốn lấy điện thoại di động ra gọi cho Tiểu Vũ, nhưng lại chần chờ .

Nói cái gì đây? Còn có thể nói được gì?

Nghĩ tới đây, bên môi nàng hiện ra một tia cười khổ yếu ớt. Tới bây giờ nàng mới phát hiện ra, ngay cả bạn bè thân để trò chuyện nàng cũng không có…

Thật đáng buồn….

Cố nén không cho nước mắt rơi cuống, nhưng trong đôi mắt đẫm lệ mông lung vẫn thấy được tờ giấy nằm trong túi xách, mặt trên là địa chỉ nơi Hoắc Thiên Kình ngủ lại, chỉ cần nàng mở ra, theo địa chỉ này đi đến…

Lại lần nữa nắm chặt tay, lòng đau đớn, bên tai là những lời dặn dò của Tiểu Vũ.


"Noãn Tâm, Hoắc tiên sinh còn ở lại nghỉ ngơi ở thành phố này 3 ngày, nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng của em…"

Ba ngày, ngày hôm nay đã là ngày cuối cùng, nói cách khác, đêm nay… là cơ hội đổi đời duy nhất của nàng!

Nghĩ tới đây, toàn thân Úc Noãn Tâm tê liệt, nàng ngồi vô lực trên chiếc ghế ven đường, tóc dài buông xuống, che đi gương mặt tái nhợt của nàng.

Ngày mai, cảnh sát sẽ tiến hành điều tra đối với người làm Cổ tiên sinh bị thương!

Nàng tin tưởng Cổ tiên sinh nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, có tiền có thể sai khiến ma quỷ, những lời này không sai chut nào, nàng rất tin như vậy.

Ngày kia, nàng phải bồi thường cho đoàn làm phim 5 nghìn vạn tiền vi phạm hợp đồng.

Nàng tin tới ngày đó, đạo diễn cũng sẽ không hảo tâm trì hoãn lại kỳ hạn!

Tiểu Dung, Ngu Ngọc, Cổ Tiên sinh, đạo diễn cùng với muôn hình muôn vẻ diện mạo các nữ nghệ sĩ không ngừng hiện lên trong đầu nàng. Lẽ nào sự kiên trì từ trước đến nay của nàng đều là sai sao?

Nước mắt, rốt cuộc chảy xuống, rơi lên mặt ghế.

Cam chịu số mệnh thôi! Nàng phải cam chịu số phận!

Nàng cầm lấy điện thoại, sau khi máy kết nối, giọng nói run rẩy hướng microphone nói:

"Tiểu Vũ, em đã suy nghĩ thông suốt rồi, chuẩn bị cho em một bộ váy đầm, đêm nay sẽ dùng…"